Lúc này bên kia bàn gần chỗ cô có nhóm người vừa đi vào,vừa ngồi xuống thì họ đã bàn tai nhau.
-Lúc nảy cậu thấy không ?Trong nhóm người đánh nhau hình như có Ưng Vương đó
Một người khác lên tiếng.
-Ừm,chắc lại xích mích giành địa bàn hay thanh trừng nhau gì đó
-Thời buổi bây giờ bọn họ chẳng còn biết phạm luật là gì ?
-Anh vừa nói thấy Ưng Vương à ?
Tú An lên tiếng hỏi,cả bọn nhìn lên,trước mắt họ là một cô gái xinh đẹp quyến rũ mà hai tròng mắt nổi lên sự thèm khát,đến nỗi nước bọt rỉ ra trên miệng.Một tên lên tiếng trêu ghẹo.
-Em xinh đẹp thế này mà hỏi Ưng Vương làm gì ?Ở đây chơi với bọn anh đi
Gặp phải đám người thích trêu hoa ghẹo nguyệt Tú An cũng không khách sáo nữa,cô nói :
-Tôi không rảnh ở đây chơi với anh,nói đi các người gặp Ưng Vương ở đâu ?Chỉ cần nói ra thì chầu này tôi sẽ thanh toán xem như báo đáp lại.
Biết cô không phải loại con gái tự tiện,nên cả bọn không dám trêu chọc nữa,thêm được cô nói sẽ chi trả chầu này liền vui vẻ nói :
-Làm sao chúng tôi biết cô em nói là thật,lỡ bọn này nói rồi cô bỏ đi không chịu trả thì sao ?
Tú An lấy trong người ra chiếc thẻ ném xuống bàn nói :
-Đây là thẻ của tôi,bây giờ các người có thể nói được rồi chứ ?
Cả bọn cầm tấm thẻ cười khoái chí,một tên nói :
-Được,cô em đã sòng phẳng như vậy thì bọn này cũng không thể hẹp hòi.Nói cho cô biết lúc nảy bọn tôi thấy ở gần bến tàu có đám người đang giao dịch gì đó,trong đó có Ưng Vương
Tú An nghe xong liền đi nhanh ra phía cửa rời khỏi bar Thiên Đường,Chí Bình sau hồi vui đùa với các người đẹp thì trở lại bàn,nhưng anh lại không thấy cô đâu người,nhìn ngó xung quanh vẫn không thấy bóng dáng cô,anh có chút lo lắng.Lúc này ở bàn bên cạnh cả đám người vui vẻ đưa chiếc thẻ lên trên không trung mà hô to.
-Phục vụ đâu đem hết các rượu ngon ra đây,hôm nay bọn này gặp được quý nhân
Chí Bình nhìn đến thì nhận ra ngay là chiếc thẻ của Tú An,anh nhanh chóng đi đến đưa tay giật lại tấm thẻ,cả bọn bất ngờ nhìn anh hùm hổ nói :
-Mày là ai hả ?Sao lại dám ăn cướp tấm thẻ của bọn này hả ?
Chí Bình không khách sáo hỏi :
-Nói,ở đâu các người có tấm thẻ này
Một tên cũng không vừa,trừng mắt lên giọng nói :
-Ở đâu thì mắc gì mày phải hỏi,nhanh trả cho ông không ông đây cho mày biết tay
-Các người có biết thẻ này của ai không hả ?Đây là thẻ của thị trưởng,các người thử đụng đến đi rồi tự biết hậu quả
Cả bọn nghe đến thị trưởng thì hoảng sợ,mặt biến sắc lắp bắp.
-Bọn tôi...không biết gì cả ?Lúc nảy...có cô gái đi đến đưa cho bọn tôi
-Tại sao cô gái đó lại đưa thẻ cho mấy người
-Do cô ấy muốn biết thông tin về Ưng Vương nên đã trao đổi
Chí Bình nghe xong thì mặt u ám,anh không ngờ cô lại vì muốn gặp Ưng Vương mà bất chấp như vậy.
-Các người đã nói những gì ?
-Tôi chỉ nói ở bên bến cảng có thấy Ưng Vương
Chí Bình nghe xong buộc miệng thốt.
-Mẹ kiếp
Sau đó anh cũng nhanh chóng rời khỏi bar Thiên Đường.
[...]
Tú An đi đến bến cảng thì trời đã tối đen,bốn bề vắng lạnh,không có chút gì là sợ hãi,bóng dáng nhỏ nhắn vừa đi vừa đưa mắt nhìn dáo dác xung quanh.Ở Đông Thành trời về đêm có phần lạnh nhiều,nhất là bây giờ cô đang ở bến tàu,gió từ biển thổi vào từng cơn,mang theo hơi lạnh khiếp người của biển,cái lạnh làm cô khẽ rùng mình,đưa tay ôm lấy cơ thể mình để tìm lấy chút hơi ấm.
-Nhanh bắt lấy hắn cho tao,lần này nhất định không được nó thoát
Tú An đưa mắt nhìn theo tiếng nói vừa phát lên,cô thấy cả toán người gần cả chục tên đang đuổi theo một người chạy phía trước,cô hơi bất ngờ xen lẫn sự vui mừng vì người đó đang đeo chiếc mặt nạ hình chim ưng trên mặt.Cùng lúc người đó cũng phát hiện ra cô,ánh mắt sắc bén có chút đanh lại.Đến gần chỗ cô,đưa tay nắm lấy người cô kéo đi,Tú An không kịp phản ứng vô thức chạy theo.Trong đêm tối tĩnh mịch là hình ảnh rượt đuổi kịch liệt,Tú An chạy đi một hồi có phần hơi kiệt sức nên cô bắt buộc phải dừng lại,chống tay lên đầu gối của mình cô ra sức thở,bất ngờ một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
-Thể lực quá yếu,đúng là phiền phức
Cô ngước lên nhìn người mà cô mong mỏi gặp lại,nói với giọng cáu gắt.
-Anh đang chê tôi à ?Mắc gì tôi đang đứng anh lôi kéo chạy chi rồi bây giờ anh nói tôi phiền phức
-Nếu tôi không lôi cô đi thì chắc giờ cô đã nằm trong tay bọn người kia,mặc sức mà chúng vui đùa
Cảm nhận trong lời nói băng lãnh có sự hăm dọa,Tú An có chút sợ hãi nhưng vẫn cố nói :
-Tôi có làm gì đâu ?
Người đang đứng bóng dáng cao lãnh trong màn đêm,giống như một vị thần đang gieo rắc sự chết chóc,hơi lạnh cũng khí thế toát ra sự mạnh mẽ,đáy mắt ẩn sau tấm mặt nạ mù mịt màn sương,hờ hửng lên tiếng.
-Cô giống như miếng mồi thơm ngon,trong khi bọn chúng là lũ hổ đói,cô nghĩ xem bọn chú sẽ tha cho cô à ?Hay là cấu xé giành giật
-Anh đừng có hù tôi,anh đừng quên lần trước là tôi giúp anh đó
Bật cười lớn anh nói :
-Biết sợ rồi sao ?Thân gái một mình đêm hôm vắng vẻ mà cô lại dám đến đây
Tú An bị trách cứ liền dỗi mà buộc miệng nói :
-Còn không phải do tôi muốn tìm anh à
Ánh mắt lạnh lóe lên tia sáng,nhưng nhanh chóng tắt lịm vì lời nói từ xa vọng đến.
-Lục tung chỗ này lên cho tao,bọn chúng chỉ trốn đâu đây thôi.Lần này đừng mong hắn ta trốn thoát,dám cướp hàng của Lý Xa bang này,hắn ta gan to bằng trời mà
Tú An cũng nghe thấy,liền lo sợ nói :
-Bọn chúng gần đến rồi,chúng ta phải làm sao
Không gấp gáp,anh bình tỉnh đưa mắt nhìn xung quanh,ánh mắt giống như chú cú mèo cực kỳ linh hoạt và nhanh nhạy,trước mắt là một chiếc cano nhỏ được neo ở đậu ở gần đó,hành động dứt khoát,bàn tay to lớn nắm chặt lấy tay cô,kéo cả người cô đi theo.Tú An vừa đi vừa hỏi :
-Anh đưa tôi đi đâu ?
Trầm lãnh không lên tiếng,tiếp tục lôi cô đi,Tú An ngoan ngoãn im lặng mà đi theo,đến chỗ chiếc cano anh nói :
-Bây giờ tôi sẽ nhảy xuống trước sau đó cô phóng lên sau nha,yên tâm tôi sẽ hỗ trợ cô
Dứt lời,cả thân hình cao lớn phóng vọt lên không trung,hai chân nhẹ nhàng đáp yên vị trên cano,sau đó anh đưa tay làm thế sẵn sàng nói :
-Mau nhảy lên đi
Tú An có chút lo sợ,dù tính cách mạnh mẽ nhưng đây là lần đầu tiên cô phải trải qua một sự việc căng thẳng đến mức này.Cùng lúc ở phía sau lại vang lên.
-Bọn chúng đang ở phía trước kìa,nhanh lên không được để bọn chúng thoát.