Ánh nền chập chờn, quần áo trên người Hiền Vũ Tây bị vứt xuống đất, bóng nam nhân rọi trên tường đang nằm sấp trên người nữ nhân cùng với tiếng của hai người càng làm tăng vẻ dâm mị
“Tiểu Vũ, em thật mẫn cảm”- Trì Hải Bình giữ lấy phía bên căn tròn của nàng tinh tế liếm láp, chưa được vài lần đã khiến đỉnh hồng của dựng thẳng, cặp môi đỏ mọng bật ra tiếng thở gấp.
“Nới này……. Cũng vậy”- Bàn tay hắn theo đường cong thân thể này di chuyển xuống dưới, đi vào nơi cấm địa u mật của thiếu nữ. “Em biết rõ nơi này của em cũng đã ướt sao?”
“Ừ… đại thúc… em nóng quá”- Sự non nớt của nàng đứng trước mọi khiếu khích của hắn đều không thể chống đỡ, chỉ có thể thở gấp rên rĩ, để hắn dẫn dắt từng bước cảm nhận sự thích thú.
Đôi mắt hắn đen ám, nhìn gương mặt nhỏ nhắn non nớt thanh khiết mang theo nét cổ điển đang đỏ ửng nhuộm đầy tình dục, bàn tay không có nội y ngăn cản trực tiếp ma xát lôi kéo nơi ửng hồng của đầu v*, những nơi khác hắn cũng buông tha, tùy ý thân mật cắn vào làn da thanh khiết lưu lại vết đỏ loang lổ, ấn ký trước mắt là của hắn.
“A…. đại thúc, em cảm thấy rất lạ…” Động tác không ngừng lặp lại thong thả mà khiến người ta vui thích làm cho dưới bụng nàng truyền đến cảm giác hư không, đau đớn, rên rĩ không nhịn được mà cầu khẩn.
“Kiên nhẫn một chút, Tiểu Vũ”- Hắn ngẩng đầu trấn an nàng, sau đó thỏa mãn nhìn làn da trắng như tuyết của nàng nhiễm lên một tầng mồ hôi mỏng cùng sắc hồng tươi.
“Thật là giỏi, anh còn chưa cho em mà!!- Giọng nói khàn khàn, dùng tay tách hai chân đang đóng chặt của nàng ra, nơi hoa viên bí mật ửng hồng đã lộ ra.
Nơi cấm địa màu hồng nhạt của thiếu nữ bị một nửa hoa hạch che lấp khẽ run lên, chỉ cần hắn chạm nhẹ vào liền có phản ứng mạnh mẽ như vậy.
“Tiểu vũ, mở chân ra một chút, anh muốn nhìn em”- Hắn trực tiếp đưa ra lời yêu cầu và cũng chắc chắn nàng sẽ thuận theo.
Chịu đựng luồng không khí mát mẻ tiến vào giữa hai chân trên mặt không ngừng lan tràn khí tức khô nóng, nàng dù cảm thấy thẹn nhưng cũng ngoan ngoản kéo hai chân đang khép kín ra, làm cho hắn càng có thể nhìn thấy rõ nơi địa phương xấu hổ kia.
“Đẹp quá… Tiểu Vũ, em thật sự rất đẹp…..”- Giọng nói hắn bình tịnh, nhịn không được tán thưởng, ánh mắt không cách nào rời khỏi mỹ cảnh.
“Đại thúc… xong chưa…. Hành động này…”- Làm cho nàng đỏ mặt nói không nên lời
“Còn chưa mà, làm sao đủ được”- Nói xong, khóe miệng hắn nhàn nhạt cười.
Nụ cười nhạt không hiểu vì sao, nhìn thấy nó, Hiền Vũ Tây cảm thấy mang theo vài phần tà khí, như có âm mưu gì đó.
Dùng cánh tay đỡ lấy hai chân nàng, hắn cúi đầu xuống ôn nhu hôn lên nơi cánh hoa đang run rẩy vì xấu hổ của nàng.
“Đợi đã… đại thúc… không đừng như vậy”- Cái gì gọi là vui sướng trong đau khổ, chính là cảm giác nàng!! Nàng hỗn loạn suy nghĩ.
Nơi tư mật của nàng chưa từng bị ai trực tiếp đụng chạm như vậy, dù trong lòng đã có chuẩn bị nhưng vẫn cảm thấy bối rối, tay khua lên muốn đẩy đầu hắn đang chôn giữa hai chân nàng ra.
Nhưng nàng càng kháng cự, ngược lại hắn càng dùng sức bóp chặt hai chân nàng, làm cho nàng không cách nào né tránh.
“Đại thúc… ừ… đại thúc…. Ta…. A..”- Nàng khắc chế không được kêu ra tiếng, cảm giác một luồng nhiệt lưu trong cơ thể không ngừng chạy ra.
Trì Hải Bình biết rõ nữ hài dưới động tác của hắn nhanh chóng đạt được cao trào lần đầu tiên trong đời, hắn đem thân thể yếu ớt của nàng ông lấy, để nàng ở trong ngực hắn thở dốc, hưởng thụ khoái cảm lần đầu tiên
“Khá hơn chút nào chưa”- Nhẹ nhàng vỗ về mái tóc của nàng, hắn từ trước đến nay đều Lãnh Mạc trong mắt không có lấy chút trìu mền,
“Em chưa bao giờ biết anh lại có lúc bá đạo đến thế”- Vừa nghĩ tới chuyện vừa phát sinh nàng nhịn không được đỏ mặt.
Ông trời ơi!! Hai người mới chỉ là đùa giỡn vẫn còn chưa chính thức nhập cuộc đã khiến cho nàng nổi giận, nàng không dám nghĩ khi hắn chính thức tiến vào nàng còn có phản ứng gì.
“Ngẫu nhiên thôi”- Hắn cười yếu ớt ôm lấy nàng, lặng lẽ đổi tư thế. “Nhưng đó là vì em quá tốt”- Hắn không muốn chuyện kế tiếp làm nàng bị thương đó điều hắn không muốn nhìn thấy nhất.
Cảm giác mông mình bị hắn nâng lên, tư thế của nửa quỳ nửa ngồi làm cho vật nóng của hắn khẽ cạ sát vào nơi ướt át , bụng dưới của nàng không nhịn được lại bạo động.
“Đây là….”
“Để cho em chủ động, anh mới không làm bị thương em”- Giọng nói nhu hoa như nước. trên trán đổ mồ hôi lạnh cho thấy hắn hiện tại có biết bao nhiêu khổ sở. “Em chậm rãi hạ xuống, tùy theo khả năng tiếp nhận mà điều khiển tốc độ.”
Vật cứng rắn của hắn ngang nhiên khẽ mở cánh hoa đang đóng chặt, chờ đợi thời khác nàng tiếp nhận hắn.
“Như vậy phải không?”- Nhìn vào mắt hắn, ánh mắt hai người đều nhìn nhau, nàng chậm rãi hạ eo xuống, để bản thân dần dần tiếp nhận phân thân của hắn.
“Đúng… em làm rất tốt… A! Chính là như vậy…”
Không biết đã qua bao lâu, thật ra chỉ mới trải qua thời gian ngắn, hai người mới hoàn toàn kết hợp, tơ máu màu đỏ cũng theo nơi tiếp hợp của hai người chậm rãi chảy ra.
Kỳ thật sự to lớn của hắn mang đến cho nàng không ít đau đớn, nhưng nhìn qua mắt hắn, sự ôn nhu làm cho nàng say mê, khiến nàng bỏ qua mọi đau đớn.
“Có thể sao?”- Âm thanh bị đè nén của hắn vang lên trong đầu nàng.
“Ừ”- Giọng nói của nàng vừa buông xuống, nàng lập tức cảm giác nửa trên người của mình lại chạm vào lớp nệm mềm mại của giường.
Được chính miệng nàng trao quyền, Trì Hải Bình như con dã thú đói khát được thả ra khỏi lồng, ánh mắt nhiệt liệt nhìn cống phẩm mỹ lệ dưới thân, bắt đầu chậm rãi co rút dục vọng của mình
MỚi đầu chỉ là những động tác thông thả như đã ước định, cho đến khi bên tai nghe thấy tiếng nàng yêu kiều vỡ vụn không kiềm chế được, hắn cũng không nhịn được nữa, dục vọng kêu gào như cuồng phong lưu lại trên người nàng ấn ký.
“A… đại thúc… A”- Thân thể nhó nhắn của nàng bị toàn bộ cơ thể hắn bao trùm, động tác cuồng dã của hắn làm cho nàng mỗi lân như bị từ trên cao ném xuống.
“Gọi tên anh, Tiểu Vũ”- Đôi mắt thâm thúy của Trì Hải Bình nhìn chằm chằm hai mắt mê loạn của nàng. “Anh muốn nghe em gọi tên em”
“Trì Hải… nha….. Hải… Hải Bình”
“Rất tốt!! Anh muốn em nhớ rõ, trên đời này chỉ có em mới có thể gọi tên anh”- Ngữ khí kiên định của hắn, phảng phất như đang đứng trước thần linh mà hứa hẹn.
“ừ… ừ… em biết rõ… em biết rõ…”- Phía dưới cổ của nàng bị hắn chiếm lấy, hắn khẽ hôn xuống.
“Rất tốt”- Hắn thỏa mãn nở nụ cười.
Sau đó tiếp tục tăng tốc, nàng chỉ cảm thấy choáng váng, thân thể căng ra như dây cung bị gãy.
“Hải Bình… Hải Bình… a”- Nàng vọng tình gọi tên hắn, khoái cảm trong cơ thể không ngừng khiến nàng nàng cong người lên, làm cho hai người càng thêm sát lại, chia sẽ mỗi lần luật động.
Khi từ miệng hắn phát ra tiếng gầm nhẹ thì nàng cũng ôm chặt lấy hắn, làm cho cuồng triều bao phủ cả hai người.
Cảm giác được luồng nhiệt lưu của hắn trong người lan tràn, nàng không khỏi kịch liệt run rẩy thét lên, cùng tiếng gầm nhẹ của hắn tạo thành khúc nhạc tuyệt vời nhất.
Tất cả tình cảm mãnh liệt khẽ lắng xuống, hai người nằm trên chiếc giường nhỏ hẹp, mặt đối mặt nhìn vào mắt nhau, lẳng lặng không nói lời nào.
“Có khỏe không”- Hắn đẩy nhẹ vầng trán bị che khuất của nàng hỏi.
“Ừ!”- Nàng gật đầu, tầm mắt không rời khỏi mặt hắn.
Mọi thứ không thể dùng lời mà nói, hắn và nàng không cần dùng những ngôn ngữ để miêu tả, chỉ đơn thuẩn dùng hành động để biểu hiện khát vọng.
Bên ngoài mưa rào gió lớn, bên trong xuân ý vô hạn thiêu đốt…