Yêu Người Đắm Say

Yêu Người Đắm Say - Chương 69




Nhìn thấy vỏ táo đã tước được một nửa trên thớt khoanh tròn ba vòng, lúc này Lâm Lạc Tang mới chậm rãi quay đầu hỏi Bùi Hàn Chu.

“Anh nói cái gì?”

Anh đang xem tư liệu trong tay đáp không chút để ý, “Anh tạo một chiến đội thể thao điện tử.”

Tay cầm dao của Lâm Lạc Tang run nhè nhẹ: “…… Chỉ vì dẫn em chơi game?”

“Cũng không được đầy đủ lắm,” anh từ từ kể ra, “Anh có ý tưởng này từ rất sớm, hơn nữa thể thao điện tử bây giờ đang đứng đầu ngành công nghiệp sản xuất, ném vào có thể.”

Không được đầy đủ là có ý nghĩa: cũng có một phần nguyên nhân từ cô?

Lâm Lạc Tang buông quả táo và con dao trong tay xuống, hé môi định nói gì đó rồi im lặng một lúc.

“Đừng có áp lực, anh cũng không phải là người không đầu óc,” Bùi Hàn Chu nhìn cô một cái, “Tư liệu liên quan anh đã xem vào năm trước.”

Nếu chiến đội đã được thành lập, anh cũng sẽ phụ trách ước mơ và tiền đồ của những tên nhóc đó, đó là điểm mấu chốt đạo đức của anh.

Cô gật đầu, nhích lại gần hỏi: “Cho nên gần đây anh bận những việc này sao?”

Anh lật một tờ tài liệu, giọng thờ ơ trình bày: “Còn có các bước chuẩn bị liên quan cho các khách sạn không người, các dự án trọng điểm ở Tại Chu trong năm nay và năm sau.”

“Khách sạn không người?” Danh từ này đối với Lâm Lạc Tang mà nói rất là mới mẻ, “Có nghĩa là không có người phục vụ?”

“Việc nhận phòng và tìm phòng đều do rô bốt phụ trách và những nhu cầu cần thiết hàng ngày cần bổ sung cũng do rô bốt chuyển đến. Sẽ không có người phục vụ trong tầm mắt của khách hàng, nhưng sẽ có người kiểm tra giám sát, khi xảy ra vấn đề sẽ thuận tiện giải quyết.” Bùi Hàn Chu phổ cập khoa học cho cô, “Dù sao khách sạn cũng muốn suy xét đến tính an toàn.”

Vừa nghe anh nói, cô cảm thấy trên tay có hơi rảnh nên nhanh chóng giải quyết xong vỏ táo còn dư lại rồi sau đó hỏi anh: “Vậy khách sạn còn có thể cung cấp bữa sáng hay không?”

Anh cụp mắt: “Có thể, nhà hàng cũng là do người máy tiến hành phục vụ.”

“Nói cách khác, điều kiện khách sạn khác nên có thì các anh đều có,” cô gặm quả táo và nói, “Không chỉ như vậy, còn có thể phát triển ra thể nghiệm mới khác ư?”

“Ừ.”

Lâm Lạc Tang hứng thú, tha thiết nhích lại gần: “Khi nào xây xong dạ?”

“Sang năm.”

Anh thấy nét mặt này của cô thì cong môi hỏi, “Em muốn đi à?”

“Muốn chứ.” Cô nói, “Nghe thấy đã rất thú vị.”

Bùi Hàn Chu nhéo vành cô rồi đồng ý: “Đến lúc đó làm xong sẽ dẫn em đi đầu tiên.”

Tuy rằng đặc quyền mang đến cảm giác về sự ưu việt nho nhỏ nhưng Lâm Lạc Tang vẫn đặc biệt nghiêm cẩn như cũ: “Hẳn là em không phải người đầu tiên đâu nhỉ? Người đầu tiên không phải thường là người ngủ thử trong khách sạn sao?”

Sau khi anh suy nghĩ thì tập trung tinh thần nói: “Đãi ngộ của em còn tốt hơn bọn họ.”

“Bọn họ thử ngủ khách sạn, em có thể thử ngủ với anh.”

“???”

Kỷ lục báo cáo cuối năm được tạo ra đã từng dùng máu và nước mắt đổi lấy dần dần hiện lên ở trong đầu, cô cười ngượng hai tiếng đỡ tay vịn sô pha, yếu ớt tập tễnh vài bước, từ từ rời khỏi nơi nguy hiểm trong tầm bán kính của anh.

Ngày hôm sau vẫn như cũ là một ngày tốt đẹp, sau khi ăn xong bữa sáng, nghĩ đến lời Bùi Hàn Chu ngày hôm qua nói, cô nhớ ra hình như mình đã lâu lắm rồi không chơi game, click mở APP thế nhưng biểu thị cần thăng cấp.

Sau khi thăng cấp xong, cô gửi lời mời đến Bùi Hàn Chu.

Ngay sau đó, chiến đội của hai người bọn họ gia nhập 【 Tôi có mèo 】 và 【 R của bạn thì sao 】- hai thành viên mới.

Lâm Lạc Tang nhìn nhân vật của họ một chút và hỏi Bùi Hàn Chu: “Đều là con trai sao?”

Anh gật đầu.

Cô trầm ngâm một lát: “Vậy em chơi game chung với con trai…… anh sẽ không khó chịu chứ?”

Bùi Hàn Chu kỳ quái nhìn cô một cái: “Trông anh giống người keo kiệt như vậy à?”

Lâm Lạc Tang: “……”

Anh không giống sao??

Nhanh chóng, Lâm Lạc Tang cuối cùng cũng đã biết nguyên nhân Bùi Hàn Chu lại tìm hai chàng trai vào chiến đội dẫn cô leo rank.

Hai người kia từ đầu tới đuôi đều không mở mic, lục soát ra vật tư cũng giao cho Bùi Hàn Chu trước tiên, hoàn toàn không có bất luận giao lưu gì với cô, thời khắc đều cách cô 300 mét trở lên.

Ngay cả cô thật sự vất vả mới lái chiếc xe đi đón bọn họ, 【 R của bạn thì sao 】 chạy trốn tương đối nhanh, lần đầu tiên lên xe thì ngồi vào ghế phụ, cô còn chưa kịp lái về phía trước thì 【 R của bạn thì sao 】 lại nhanh chóng xuống xe lượn đi, gửi đi một câu hiệu ứng âm thanh “Mau lên xe” trong trò chơi với Bùi Hàn Chu rồi lại một mạch chạy lon ton tìm được một chiếc motor, đơn độc lái motor lớn hóng mát với【 Tôi có mèo 】

Lâm Lạc Tang nhất thời lặng đi, đã không rõ hành vi như vậy rốt cuộc là từng được huấn luyện chuyên nghiệp hay là các đội viên tự mình tự giác.

Sau khi thúc ba trận, cô hỏi Bùi Hàn Chu: “Vì sao bọn họ không mở mic?”

Yết hầu anh lên xuống, nói một cách đường hoàng: “Phối hợp ăn ý, không cần giao lưu.”

Lâm Lạc Tang tràn ngập hoài nghi nhìn anh vài giây, bất đắc dĩ chấp nhận cái lý do không có một chút đáng tin cậy này

Ngay sau đó, Nhạc Huy đến dưới lầu muốn đón cô nơi quảng bá bài hát.

Album còn có thời hạn một hai tháng để tuyên truyền, huống chi dưới sự phổ biến của《 Buổi tiệc tai nghe mắt thấy 》 và 《 Kế hoạch bồi dưỡng phát triển 》, trong nước cũng dần dần xuất hiện rất nhiều show tạp kỹ lấy âm nhạc là chủ đề, không ít nhạc sĩ thoát khỏi quẫn cảnh ngày xưa không chỗ chơi nhạc, thừa dịp Lâm Lạc Tang tạo khởi đông phong thì càng thêm tập trung vào sự nghiệp mình yêu thích.

Mang sức nóng cho thị âm nhạc để càng nhiều người thấy sức sống và tiềm lực của thị trường nguyên bản, cũng coi như là phương hướng tốt mà Lâm Lạc Tang dựa vào năng lực của bản thân và hai show tạp kỹ mang đến.

Có người nói cô mở ra sân khấu và thời đại nguyên bản đo chiều gió, cũng có người tán thưởng chính cô là điểm hot, còn có người nói cô chỉ cần cô còn viết nhạc thì xem như là “Làm từ thiện” cho giới nhạc hoa.

Đối mặt với đủ loại kiểu khen ngợi, cô cũng không ngừng tiến về phía trước.

Khi Lâm Lạc Tang xuống xe bước vào địa điểm, vừa lúc đụng phải Trịnh Nghiên đã lâu không gặp ở cửa.

Từ sau khi Phi Yên giải tán bọn cô đã không gặp nhau, nhưng ngẫu nhiên cô sẽ nhìn thấy trên tin tức Trịnh Nghiên thay đổi phong cách, bắt đầu trở thành người dẫn chương trình trong một chương trình tạp kỹ trinh thám nổi tiếng, cuộc vượt ngành được xem như thành công.

Trịnh Nghiên đã bước ra khỏi bóng ma từng có, đi lên cho cô một cái ôm thật chặt.

“Hâm mộ bồ quá đi,” Trịnh Nghiên nhéo cằm mình, “Cuộc sống của mình an nhàn đến độ mập lên 5 kí, trạng thái của cậu vẫn còn là thiếu nữ như trước. Haiz, năm tháng là con dao giết heo, không giết người đẹp chỉ giết heo.”

Lâm Lạc Tang cười: “Cuộc sống an nhàn còn không tốt sao?”

Trịnh Nghiên oán trách nháy mắt với cô một cái, lúc này mới nói: “Cậu đến sớm như vậy làm gì, quảng bá bài hát sao?”

“Đúng vậy,” Lâm Lạc Tang nhìn đồng hồ treo tường, “Không còn sớm, 9 giờ rưỡi rồi.”

“Bà chủ nhà giàu nào không phải ngủ đến buổi chiều, sau đó thong thả làm móng sơn móng tay uống trà chiều? Đâu giống cậu, nhiệt tình yêu thương công việc như vậy…” Trịnh Nghiên dừng tạm, “Nói nghe, chồng cậu cũng có tiền như vậy, cũng chưa từng bảo cậu đừng làm việc anh ấy kiếm tiền nuôi cậu à?”

Lâm Lạc Tang lắc đầu: “Anh ấy rất tôn trọng công việc của mình.”

Hẳn là anh cũng biết cô thật sự thích công việc của mình xuất phát từ tận đáy lòng.



Trịnh Nghiên ba hoa: “Nếu mình là cậu, sau khi lấy chồng hào môn thì chuyện đầu tiên chính là bỏ hết công việc cái rẹt, dù sao chồng kiếm tiền đời này cũng xài không hết, hà tất mỗi ngày vất vả bôn ba như vậy, quan trọng nhất là còn dễ dàng gặp loại ngu xuẩn.”

Lâm Lạc Tang chọt phần thịt mũm mĩm trên mặt Trịnh Nghiên, “Đây là tự tin của mình.”

Hiệp ước hôn nhân trước đây đánh dấu ra tất cả ích lợi trao đổi tục tằng, nhưng mà nay giữa bọn họ đã khác, trong lý tưởng chân chính của cô thì tình yêu là bình đẳng, một bên đừng hấp thụ chất dinh dưỡng của một bên khác để tồn tại.

Cô hy vọng thoát khỏi Bùi Hàn Chu bản thân cũng độc lập và khéo léo, sự nghiệp chính là sự tự tin của cô, để cô và Bùi Hàn Chucó thể đứng ở cùng một tầm cao xuất sắc để đối thoại, không sợ hãi không lùi bước biểu đạt suy nghĩ trong lòng.

“Biết rồi, mình chỉ đùa một chút với cậu thôi,” Trịnh Nghiên bồi hồi, “Nhìn thấy cậu trôi qua càng ngày càng tốt thì mình đã an tâm.”

Trịnh Nghiên lại hỏi: “Cậu biết cư dân mạng hình dung nhóm của chúng ta như thế nào không?”

“Nói chúng ta tụ là vô danh tiểu tốt, tán là minh châu đầy trời. Quá chuẩn xác, thật sự.”

Đối với bọn cô khoảng thời gian kia càng như là rèn luyện trước khi phi thăng thành tiên.

Cũng may bọn cô cũng đủ rộng rãi, không bị khốn đốn đến mức chưa gượng dậy nổi, tìm được con đường thuộc về mình.

Sau khi chia tay với Trịnh Nghiên, Lâm Lạc Tang vào phòng phát sóng quảng bá bài hát, cô ghi hình hai bài liên tiếp, bao gồm bài hát cùng tên album và một bài hát mình yêu thích, hai phong cách sân khấu hoàn toàn khác nhau, nghỉ ngơi giữa giờ chỉ có mười phút, không có áp lực chuyển đổi, không nhìn thấy bóng của nhau.

Các fan trên khán đài cũng ủng hộ nhiệt tình nhất, trong khoảnh khắc dừng hình ảnh, cô hoảng hốt như thể đang đứng trên sân khấu concert của mình.

Mọi người vì cô mà đến, lightstick và bảng đèn cầm tay tranh nhau lay động, tiếng hoan hô hết đợt này đến đợt khác.

Quả nhiên, lúc sắp rời khỏi sân khấu có người hỏi về vấn đề của concert, cô vừa ổn định nhịp thở vừa đáp: “Chuyến lưu diễn cá nhân đầu tiên của tôi sẽ được tổ chức vào kỳ nghỉ hè sau khi phát hành album thứ ba. Chủ đề đã định ra, sân vận động cũng được sắp xếp gần hoàn tất..”

“Tôi đã bắt tay chuẩn bị từ một năm trước, các vũ công đi cùng cũng là những vũ công được tuyển chọn rất chất lượng trong và ngoài nước. Mong mọi người cho tôi thêm một ít thời gian, hy vọng có thể mang đến cho mọi người những trải nghiệm tốt nhất.”

Fan lập tức chỉ lo hét lên, còn chưa phản ứng lại, mãi đến khi người rời đi rồi mới tỉnh lại từ giấc mộng lớn…

“Em không nghe lầm chứ, lưu diễn?Chuyến lưu diễn, không chỉ một cái?!”

“Nếu thật sự là lưu diễn, mỗi cái tôi đều đi.”

“Đừng kích động quá sớm, có thể cướp được vé hay không đều là một chuyện đấy mấy chị em.”

“Tôi yên lặng cầu nguyện một buổi biểu diễn ở nước ngoài, để người hám mộ nước ngoài cũng có thể xem buổi biểu diễn van cầu đấy!”

*

Sau khi tuyên bố xong tin tức lưu diễn, trong siêu thoại của Lâm Lạc Tang lập tức bùng lên một cuộc thảo luận độ hot siêu cao, còn có người kích động đến mức đã mua xong chiếc váy nhỏ để mặc khi gặp cô, fan boy hô to chúng ta không có nhân quyền sao, mua bộ vest còn phải bị cười nhạo.

Nhìn những Weibo đầy cõi lòng chờ mong đó, cô bỗng nhiên cảm thấy rất tốt đẹp.

Có người sẵn lòng vượt đại dương nghe cô hát mấy bài hát, có người nguyện ý giảm bớt chi tiêu giải trí tích cóp tiền để gặp cô, có người sẽ tỉ mỉ trang điểm để gặp được cô, cho dù có khả năng trở thành một điểm nhỏ bị bao phủ trong vạn người.

Có lẽ đây là sự ăn ý thầm lặng của mọi người, bất luận là cô hay các fan đều đủ khả năng tìm được trạng thái tốt nhất của mình vì một cuộc giao hẹn.

Có lẽ đây là ý nghĩa thành tựu của bọn họ.

Buổi chiều là lễ trao giải do một trang video nào đó tổ chức, giữa trưa cô trở về thay quần áo và viết nhạc, lúc 5 giờ sẽ xuất phát.

Tất cả hoạt động đều có lối thảm đỏ, camera giống như vũ khí được bố trí ở hai bên, nghệ sĩ nữ chỉ có thể dựa vào khuôn mặt để ngăn cản đại bác mưa bom bão đạn HD tập kích, hơi không cẩn thận một chút sẽ lộ ra một đống ảnh chưa sửa, nằm rải rác trong các cuốn album của các blogger lớn

Nhưng Lâm Lạc Tang nhất định là không thuộc kiểu sẽ có ảnh fail.

Không chút nào ngoài ý muốn, cô thậm chí còn chưa lên sân khấu, lúc xe khó khăn lắm mới đến, sóng bình luận đã sớm ào ạt lên “Cổ đến cổ sẽ mặc một bố Tứ Hợp Viện đi đến chỗ chúng ta” và “Để cho tôi nhìn xem trang sức của ngày hôm nay cũng đủ mua mấy căn nhà đường vành đai 2 ở thủ đô”, tựa như xếp cô vào đối tượng điều tra trọng điểm nghiên cứu khoa học.

Ký tên trên bảng triển lãm, tìm được vị trí của mình ngồi xuống, lúc này cô mới phát hiện ngồi bên cạnh mình là Nghê Đồng.

Cũng không biết là ai sắp xếp.

Có Nghê Đồng tham gia 《 Vừa hát vừa đi 》 quả thật rất thảm hại, thậm chí cũng chưa đạt tới 1/3 tiêu chuẩn của quý một, album riêng của Nghê Đồng cũng dốc sức nhào về trước, một năm cũng chưa bán được số lượng trong một giây của Lâm Lạc Tang.

Hai người thật sự không phải là lão làng, lúc fan war với nhau fan lớn nhà Lâm Lạc Tang cũng chẳng muốn cho nhiều ánh mắt, sợ push vị trí cho Nghê Đồng, nhóm fan Dâu ngẫu nhiên mới sẵn lòng đáp lại một chút, lại càng áp dụng thái độ hoàn toàn coi rẻ từ chiến lược, chỉ phái ra hai mươi người khống chế bình luận, kết quả top 20 khu bình luận cũng vững vàng đều là bọn họ, làm đến mức các fan đều cảm thấy không thú vị nên đăng Weibo nói: Một chút cảm giác thành tựu war cũng không có, đối phương có thể hơi tôn trọng chúng tôi một chút hay không, mua chút like bẻ đầu bọn tôi một chút không được sao?

Có người đáp lại: mua, nhưng không có tiền chỉ mua một chút, nhà tôi tùy ý đã vượt xa.

Vì thế cứ như vậy rơi xuống trò cười, từ nay về sau thật sự một chút ánh mắt cũng chưa từng bố thí.

Có lẽ là do có quá nhiều sự tích mất mặt nên hôm nay Nghê Đồng đi con đường khiêm tốn, sau khi bước vào thì không nói gì, toàn bộ hành trình chỉ nhìn chằm chằm sân khấu.

Lâm Lạc Tang cũng toàn tâm toàn ý nghĩ đến beat của mình, chỉ đợi lấy xong giải thưởng sẽ nhanh chóng về nhà soạn nhạc.

Nếu không phải ban tổ chức nói với cô có năm giải thưởng, cô không tới thì đều lãng phí thì hôm nay cô thật sự sẽ không tới.

Khi buổi trao giải trên sân khấu diễn ra được nửa chặng đường, nữ diễn viên ngồi ở hàng ghế sau Lâm Lạc Tang đột nhiên được giải, ống kính không báo trước kéo xa cũng cho Lâm Lạc Tang và Nghê Đồng vào khung hình.

Hai người tuy rằng đều không có chuẩn bị nhưng Lâm Lạc Tang vẫn duy trì dáng ngồi tốt đẹp ngẩng đầu ưỡn ngực như cũ, Nghê Đồng thì còng lưng, còn có chút vai thấp vai cao, cả người uể oải ỉu xìu.

Tuy rằng khi Nghê Đồng phát hiện máy quay thì nhanh chóng ngồi dậy nhưng vẫn không khỏi bị khán giả ở vòng ngoài chụp lại.

Có rất nhiều khán giả đều là người điều hành blogger giải trí được ban tổ chức mời đến, ngay sau đó, bức ảnh hòa hợp của Lâm Lạc Tang và Nghê Đồng càn quét đứng đầu Weibo, các giang cư mận không thể đến trường quay tự găng hóng drama:

【 Tư thế của Lâm Lạc Tang thật sự đẹp ha, lúc đợi lên sân khấu đều cảnh đẹp ý vui như vậy, hơn nữa ngày thường ẻm đi đường lưng cũng không khom, là luyện vũ đạo mà ra sao. 】

【 Người đẹp ưu nhã thật sự ở các mặt, đẹp lúc rơi lệ, đẹp lúc nhíu mày, tùy tiện ngồi cũng có thể đẹp như vậy, Bùi Hàn Chu mỗi ngày đều có thể thưởng thức cảnh sắc đẹp đến như vậy, nhất định có thể sống lâu trăm tuổi ha. 】

【 Ha ha ha ha mợ nó thần sống lâu trăm tuổi. 】

【 Tôi đã sớm muốn nói, trước đó xem cái chương trình thực tập sinh kia, Lâm Lạc Tang ngay cả đi đường cũng đẹp hơn người khác, hoá ra là vấn đề về khí chất và dáng vẻ! Bắt đầu từ ngày mai tôi cũng ngẩng đầu ưỡn ngực đi đường, còn lộ ra chiều cao! 】

Sau khi mọi người ngắm nhìn Lâm Lạc Tang xong thì lại nhanh chóng chuyển vấn đề sang một trọng điểm khác:

【 Cô Nghê đến cùng đi làm gì dạ, cô ta có thể lấy cái gì? 】

【 Hình như là ca sĩ tân binh. 】

【? Mợ nó chị cười muốn vỡ vụn xương cụt, cô ả ra mắt mấy năm rồi, còn lấy ca sĩ tân binh có ngượng ngùng xấu hổ hay không? Lấy ca sĩ sao chổi được đó,《 Vừa hát vừa đi 》 người ta đội hình ngay từ đầu đã tốt như vậy, mùa thứ hai đến cô ta bổ nhào là bổ nhào, xúc tiến đầu tư của mùa thứ ba vẫn dựa trên mùa đầu tiên để kéo, đau lòng cho ê-kíp chương trình một giây đồng hồ. 】

Rất nhiều blogger vừa thấy độ hot của Nghê Đồng cao như vậy thì vừa phát sóng trực tiếp trao giải, vừa phát sóng trực tiếp tình hình của Nghê Đồng và Lâm Lạc Tang bên kia.

Đang lúc # Lâm Lạc Tang Nghê Đồng # tăng cao thứ hạng trên hot search thì mọi người phát hiện không thấy Nghê Đồng đâu.

Trong ảnh chụp của một blogger nào đó, chỉ có Lâm Lạc Tang còn ngồi ở dưới sân khấu, phía bên phải cô là ghế trống, mọi người lập tức nảy sinh suy đoán: có phải Nghê Đồng nhìn thấy dân cư mạng đánh giá, bản thân cũng cảm thấy thẹn thùng cho nên ngượng ngùng lấy giải nên lượn đi trước hay không?

Suy đoán nhanh chóng được phụ họa, mọi người đều cảm thấy rời nơi đó trước tiên là kết cục tốt nhất của Nghê Đồng, đỡ phải đến lúc đó cùng trao giải một chỗ còn bị Lâm Lạc Tang treo lên đánh, trông giống như bắt nạt phế vật đến cỡ nào.

Đang lúc mọi người nói chuyện say sưa, quá đỗi vui mừng khi Nghê Đồng đột nhiên rời đi thì một người nổi tiếng trên mạng nào đó xuyên qua ghế khách mời phát sóng trực tiếp, cũng giơ điện thoại bắt đầu phát sóng trực tiếp cho mọi người.

“Kế tiếp tôi sẽ đi đến bên chỗ Lâm Lạc Tang – người được nhắc nhiều nhất trong comment,” hot girl mạng Mục mục mỉm cười nói, “Nếu như thích, hy vọng double-click và quà tặng bắt đầu ào ạt nha.”

Mục Mục xuyên thẳng qua giữa đám người, còn không quên đòi quà cho mình, hóp lưng lại như mèo vừa tới gần chỗ cần đến thì màn ảnh hơi lệch, vốn định chụp góc nghiêng của Lâm Lạc Tang nhưng không ngờ được mặt Nghê Đồng bất ngờ xuất hiện ống ngắm.



Mục Mục hoảng sợ, điện thoại cũng theo đó lung lay hai cái.

Nghê Đồng cũng bị cô ấy làm cho hoảng sợ: “Làm sao vậy?”

Mục Mục khiếp sợ mà nắm tay che lại cằm: “Không phải cô…… Đi rồi sao??”

“Đây là vị trí của tôi vì sao tôi phải đi?” Nghê Đồng nhíu mày nói, “Hoạt động còn chưa kết thúc.”

“À…… À……”

EQ của hot girl mạng này thật sự thấp, đáp xong lại không biết nói cái gì, có vẻ như vô tư vò đầu bứt tóc: “Ha ha, tôi còn tưởng rằng cô bị dân mạng mắng đến mức suy sụp tâm trạng rồi chứ.”

Nghê Đồng không thể hiểu được: “Cô nói cái gì?”

“Hả? Cô không xem hot search sao, là cô và Lâm Lạc Tang lên hot search đấy, ảnh chụp cô thật sự xấu vô cùng, dân mạng đều nói cô chỉnh sửa tàn, sau đó mọi người biết hình như cô phải giành giải tân binh nên khuyên cô đừng lấy, dù sao cô và Lâm Lạc Tang ra mắt cùng lúc, cô ấy đều lấy năm giải mà cô còn lấy giải tân binh, cảm thấy cô biết không xấu hổ chút nào.”

“Tôi thật sự không có ác ý, cho rằng cô để ý ngôn luận của mọi người mới sớm rời đi, dù sao cũng không ai muốn bị treo lên đánh có phải hay không, không ngờ cô chỉ đi vệ sinh……” Mục Mục nhỏ giọng nói, “Không biết mọi người có thể thất vọng hay không. Nhưng đêm nay cô đừng xem Weibo, mắng cô quá nhiều, tôi sợ cô chịu không nổi.”

Mục Mục lại nhìn chằm chằm bộ phận giả trên mặt Nghê Đồng một hồi, ngắt ngang lời Nghê Đồng sắp muốn nói ra, cảm giác có phải mình bị trúng axit hyaluronic và Botox quá hay không, đặc biệt chân thành muốn quan tâm cô ta- người bỗng chốc bị dân mạng thương tổn:

“Tôi có một bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ làm việc cũng không tệ lắm, nếu không đến tôi sẽ giới thiệu cho cô lúc đóng phát sóng trực tiếp lại nhé?”

Cả người Nghê Đồng bật dậy khỏi chỗ, tựa như xù lông khi bị dẫm đến cái đuôi sau: “Cô từ đâu ra?? Có bệnh à!!!”

Lúc này Mục Mục mới ý thức được hình như nhiều lời nhiều sai, đang muốn xin lỗi nhưng ngước mắt nhìn số lượng người ở phòng phát sóng trực tiếp: tăng thêm 100000.

Sóng comment cười chết:

【 Cảm ơn, ngôn ngữ mang đến vô cùng thoải mái dễ chịu, em không biết nói chuyện thì em nhiều lời thêm một chút. 】

【 Thì ra là đi WC, hay ha ha ha ha ha hay ha ha ha ha cười nhất năm, cô Nghê quả thực càng không biết xấu hổ hơn những gì tôi nghĩ. 】

【 Cái này khiến người ta thật sự quá xấu hổ, vốn dĩ không định đi nhưng bị bà nói như vậy không đi cũng không được. 】

【 Cái lùm mía nó, cười muốn tê liệt. 】

【 Đề cử bác sĩ thẩm mỹ cạc cạc cạc cạc cạc không bằng hai ngươi cùng đi sửa đầu óc đi, còn có thể làm bạn chung phòng bệnh ha! 】

Quà trong phòng phát sóng trực tiếp của hotgirl mạng cũng chào đón lần nhiều nhất từ trước đến nay.

Mọi người sôi nổi cảm ơn cô ấy vì đã thêm một nét khác thường vào buổi bình thường tối nay, cống hiến những tràng cười cho đêm buồn tẻ.

Phòng phát sóng trực tiếp của hot girl mạng càng tăng vô số fan.

Đương nhiên, Nghê Đồng cuối cùng cũng thật sự bị chọc giận rồi: vẫn trong cái nhìn của hàng ngàn cư dân mạng ở buổi phát sóng trực tiếp, phát sóng trực tiếp bóng lưng mình rời đi.

Lúc người ra đi còn kéo cho rách cái túi, cô hot girl mạng thật sự là người tốt bụng chẳng có đầu óc, còn đang kêu to: “Tại sao dùng Hermes không kiên nhẫn như vậy, cưng à cô mua phải hàng giả sao?”

Nghê Đồng tức giận trực tiếp đập túi lên trên đầu cô ấy, hot girl mạng bị đánh ngu người vài giây, ước lượng mới nói: “Đều trực tiếp đưa tôi như vậy, thế nên thật sự là hàng giả sao?”

Sau đó, hot girl mạng còn phát sóng trực tiếp cho mọi người một chút bên trong túi xách Nghê Đồng, cuối cùng nhìn vào logo bên trong, rốt cuộc xác định là hàng giả, trở về còn đăng Weibo dạy mọi người phân biệt độ thật giả của Hermes.

Ngày đó đề tài nóng nhất, ngoại trừ Lâm Lạc Tang và Nghê Đồng thì là bút tích như thần của hot girl mạng này.

Ngay cả Nhạc Huy cũng đang hóng drama, hơn nửa đêm còn đang chia sẻ với Lâm Lạc Tang về sự tích nói chuyện sảng sảng không đầu óc của hot girl mạng trước kia, anh ấy cũng tổng kết: “Mục Mục ngốc này là quý nhân trong sinh mệnh của anh, bất luận là lời nói hay là nói dỗi cũng chưa có cách đánh vào mặt Nghê Đồng thành như vậy, nhưng cô ấy dỗi là có thể, sướng thật.”

Nhạc Huy nói đúng không sai, tuy trước kia chịu đựng quá nhiều cười nhạo nhưng Nghê Đồng cũng chưa từng gặp phải bình luận trực diện tức muốn xỉu như vậy, nghe nói đả kích quả thật không nhỏ, hơn nửa đêm lại đến bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ đập đi xây lại kết quả hoàn toàn sụp rồi, đã lâu cũng không xuất hiện nữa.

Chuyện Nghê Đồng cuối cùng đã hạ màn, thời gian của Lâm Lạc Tang cũng tập trung vào việc chế tác album thứ ba, hơn hai tháng làm ra một ca khúc chủ đề là 《 Hạ 》, lại trù bị một tháng, ra nước ngoài để tìm thêm những nhà sản xuất chuyên nghiệp để giao lưu.

Bùi Hàn Chu khi đó cũng đồng thời ra nước ngoài với cô.

Bởi vì đi công tác hai lần ở nước ngoài đều nhận được thông báo ly hôn từ vợ yêu, dẫn tới sếp Bùi trong một đoạn thời gian rất dài đều dị ứng với ba chữ đi công tác, đặc biệt cực độ bài xích ra nước ngoài đi công tác.

Nhưng lần này thấy Lâm Lạc Tang ra nước ngoài, anh cuối cùng cũng yên tâm lên máy bay.

Lâm Lạc Tang ở nước Mỹ hơn hai mươi ngày, Bùi Hàn Chu cũng bay khắp nơi trên thế giới như thể để bù đắp cho sự khác biệt mà trước đây không đi.

Không bao lâu, Lâm Lạc Tang nhận được thông báo kết hôn từ Dương Dương, nói mình sắp kết hôn, mời tất cả thực tập sinh và tất cả cố vấn trừ Lưu Bình, hy vọng cô có thể nể mặt tham gia.

Lúc cô ghi hình chương trình thì có quan hệ không tồi với Dương Dương, tất nhiên sẽ đến điểm hẹn.

Thực tập sinh cũng đến hơn phân nửa, mọi người mặc trang phục phù dâu ở mép giường cười thoải mái.

Mối quan hệ giữa cố vấn và thực tập sinh còn tốt hơn đợt trước, nhóm thực tập sinh thường xuyên lén tụ hội, một số thực tập sinh chưa debut vào thời điểm đó cũng đã thành lập nhóm mới cùng công ty.

Lâm Lạc Tang thiệt tình đối với họ, các cô ấy cũng thiệt tình với cô, đều nghe theo dạy dỗ của cô ngay lúc đó, mỗi nhóm đều có linh hồn nhóm, phương diện năng lực nghiệp vụ cũng không lơi lỏng.

Đến bây giờ chương trình đã trôi qua lâu như vậy, vào ngày lễ ngày tết cô vẫn có thể nhận được rất nhiều WeChat thăm hỏi, mỗi lần phát hành ca khúc đều có thực tập sinh giúp cô share.

Mọi người trò chuyện trong không khí hoà hợp như thể là những người bạn cũ.

Cuối cùng, Dương Dương mang theo đoàn phù dâu nhiều nhất trong lịch sử, đề nghị mọi người cùng nhau nhảy lại ca khúc chủ đề năm đó một lần nữa.

Rất nhiều người đều quên mất, may mắn Lâm Lạc Tang xem qua hai lần đã nhớ lại một lần nữa, mọi người đã ghi lại một MV kỷ niệm rất có ý nghĩa ở bãi biển, cuối cùng Dương Dương bị mọi người ồn ào ném lên trên, sau khi đón lấy rồi tung lên, tung lên lại đón được.

Mọi người chơi vui vẻ vô cùng, chú rể cũng ở trong đó, Lâm Lạc Tang bỗng nhiên nhận được điện thoại của Nhạc Huy, đơn giản hàn huyên hai câu về công việc, lúc này mới cúp máy.

Cô nhìn mọi người vui đùa ầm ĩ từ xa, nhìn chú rể vĩnh viễn là người đầu tiên đón được cô dâu, nhìn chiếc váy cưới xinh đẹp tung bay trên không trung, cô bỗng nhiên gọi điện thoại cho Bùi Hàn Chu.

Cuộc gọi đầu tiên anh cũng không nghe máy.

Vào cuộc gọi thứ hai, cuối cùng anh cũng bắt máy nhưng thật lâu không nói gì.

Không hiểu sao khiến cô nhớ tới một lần nào đó trước đây.

Lâm Lạc Tang đột nhiên nhanh trí cong khóe môi, nhìn mặt biển xanh nơi giao nhau giữa trời và nước, đột nhiên hạ giọng.

“Em có chuyện muốn nói với anh.”

Bùi Hàn Chu:?

Anh có bóng ma rất lớn với lời dạo đầu ly hôn này, vì thế lập tức đáp: “Anh không nghe.”

“Anh cần phải nghe, rất quan trọng.”

Bên kia anh im lặng một lúc lâu, lúc này mới đáp: “Anh còn đang công tác ở nước ngoài, không muốn nghe bất cứ…”

Nói còn chưa dứt lời đã bị Lâm Lạc Tang ngắt ngang: “Em……”

Anh không vui ngăn lại, nghiêm túc gọi tên cô, ý bảo cô đừng nói nữa: “Lâm Lạc Tang.”

Cô đột nhiên cười thành tiếng, nhìn hải âu vỗ cánh lướt qua trên mặt biển thì nhẹ giọng nói với đầu dây bên kia.

“Em yêu anh.”