*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên cạnh chỗ của Hứa Thanh Du có rất nhiều người đi qua đi lại. Một số người đi ngang qua sẽ nhìn cô với ánh mắt sâu xa. Và cũng có những người khác lại cố tình giả vờ không nhìn thấy cô ấy.
Cho dù đó là kiểu phản ứng gì đi nữa thì đối với Hứa Thanh Du, đó không phải chuyện tốt đẹp gì.
Cô đột nhiên cảm thấy hơi mệt mỏi, và bỗng dưng lại có cảm giác rất tội nghiệp Ninh Tôn.
Những người như cô dù bị người khác dị nghị, bàn tán cũng không cần lên tiếng giải thích. Cô chỉ cần khép mình lại, không tiếp nhận bất kì thông tin gì từ bên ngoài là được.
Nhưng khi nằm trong vòng xoáy của dư luận, Ninh Tôn vẫn phải gồng mình lên, anh ta còn phải tỏ ra rất vui vẻ, lịch lãm và ôn hòa trước ống kính.
Chuyện này thật sự rất khó.
Ngồi như vậy được một lúc, một nhóm người ở bên cạnh lại đang trò chuyện và cười nói rôm rả.
Giọng nói không lớn cũng không nhỏ, nhưng tình cờ Hứa Thanh Du lại nghe được họ đang nói về những tin đồn trên mạng. Nội dung của cuộc nói chuyện cũng không phải nói chỉ trích Hứa Thanh Du, những rõ ràng họ đang nói bóng nói gió.
Tuy rằng bọn họ không ủng hộ bên phía Linda, nhưng cũng không thiên vị bên chỗ Ninh Tôn và cô ấy.
Những người đó cũng biết rằng Hứa Thanh Du đã nghe thấy những gì họ đang nói. Vậy nên họ đã đưa mắt liếc nhìn Hứa Thanh Du, hình như là đang cố ý nói để cho cô ấy nghe thấy.
Hứa Thanh Du không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng của mình nên đã đứng dậy, chậm rãi đi về phía sảnh nhỏ, nơi không có ai.
Cái sảnh nhỏ này hình như là phòng tạp vụ, bên trong chất đầy những thứ lộn xộn.
Hứa Thanh Du đi tới và tìm một cái ghế để ngồi xuống.
Nơi này không có nhiều người ra vào, nên vô cùng yên tĩnh.
Dựa vào ghế, trong đầu của Hứa Thanh Du cứ trống rỗng không biết nên suy nghĩ gì.
Bản thân cô không phải là người thích náo nhiệt, nhưng cuối cùng lại làm việc ở giới giải trí, nơi náo nhiệt nhất.
Hứa Thanh Du thở dài, chỉ dựa vào ghế và nhìn lên trần nhà có chút bụi bẩn.
5
hướng ngược lại truyền đến.
Anh ta sải bước đi đến đó, và thấy Hứa Thanh Du đang ngồi trong phòng tạp vụ.
Với tình cảnh này thì nên nói gì hơn đây?
Ninh Tôn rất không thoải mái.
Hứa Thanh Du vốn dĩ gầy gò và nhỏ con. Lúc này cô ấy còn ngồi trong phòng tạp vụ, bên cạnh toàn là những thứ lộn xộn, không được sắp xếp gọn gàng.
Cô ấy trông thật đáng thương.
Nhưng sự đáng thương của cô, Ninh Tôn biết được, những điều đó là do chính anh đã mang đến cho cô ấy.
Hứa Thanh Du không nhìn thấy Ninh Tôn, cô nhìn chằm chằm vào điện thoại, sau đó đứng dậy bắt máy, “Buổi ghi hình kết thúc rồi à.”
Sau đó, cô ấy giơ một cánh tay lên, như thể muốn kéo dãn cơ thể của mình.
Chỉ là chưa kéo dãn xong, Hứa Thanh Du đã nhìn thấy Ninh Tôn.
Cô ấy cười khúc khích, và giọng nói của cô ấy phát ra từ điện thoại, “Không ngờ anh có thể tìm đến đây được, lợi hại thật đó.”
Sau khi nói xong, cô ấy cúp máy, Hứa Thanh Du hoạt động bả vai của mình và sau đó đi ra khỏi sảnh nhỏ, “Hôm nay kết thúc khá sớm nhỉ, tôi cứ tưởng phải mười mấy phút nữa anh mới xong.”
Nếu trong tình huống bình thường, Ninh Tôn chắc chắn sẽ phải ở lại trường quay sau khi ghi hình chương trình, để trò chuyện với các nhân viên và người dẫn chương trình.
Nhưng bây giờ tin tức về anh ta có chút phức tạp, cho dù có chào hỏi với bọn họ thì cũng không có ai quan tâm đến.
Ninh Tôn ừ một tiếng: “Hôm nay quả thực so với những ngày thường nhanh hơn một chút.”
Hứa Thanh Du đi ra thu dọn quần áo, “Vậy chúng ta đi thôi.”
Khi hai người cùng nhau bước ra ngoài, Ninh Tôn khẽ nở nụ cười, xem ra quan hệ của hai người bọn họ vẫn tốt như thường.
Bên cạnh có những người đi đường, họ liếc mắt nhìn thấy hai người bọn họ, rồi sau đó ai nầy cũng phát ra âm thanh chậc chậc để tỏ vẻ chế nhạo.
Thật ra Hứa Thanh Du đã chú ý đến thái độ của bọn họ, và cô ấy có chút bất lực.
Vẻ mặt của những người đó dường như muốn thể hiện một ý nghĩ đã lúc này rồi mà hai người còn cười được sao.
Nhìn vào tình hình hiện tại có nhiều người còn lo lắng hơn bọn họ.
Sau khi đi ra ngoài, Hứa Thanh Du hỏi liệu tin tức trên mạng có ảnh hưởng đến bộ phim tình cảm đô thị mà Ninh Tôn vừa đóng hay không.
Ninh Tôn cũng không chắc lắm, ý nghĩ của những nhà đầu tư có thể thay đổi bất cứ lúc nào.
Họ cũng sẽ chú ý đến vấn đề danh tiếng của các nghệ sĩ.
Suy cho cùng, làm phim cũng cần có lợi nhuận, đầu tư tiền bạc rồi cuối cùng vì danh tiếng của nghệ sĩ mà ảnh hưởng đến lượng phát sóng của bộ phim, đây là một thiệt thòi không đáng có.
6
Nếu nó cứ như thế mà bị ảnh hưởng thì thật sự oan uổng chết đi được.
Hai người ngồi xe về trước, Ninh Tôn trực tiếp vào phòng gọi điện cho chị Thái.
Anh ta chủ yếu hỏi cách giải quyết sự việc trên mạng, những văn bản thanh minh của chị Thái hình như không có tác dụng cho mấy.
Cái tai bay vạ gió này Ninh Tôn không muốn mình phải chịu.
Bên chỗ chị Thái cũng rất đau đầu, chủ yếu là nếu công ty vẫn giữ vững lập trường, đẩy Linda ra chịu trận. Nhưng dựa vào danh tiếng của Linhda, cộng thêm việc xoay chuyển tình thế có tính chất sát thương mạnh mẽ này. Tiền đồ của Linhda không phải bị hủy hoàn toàn, nhưng cũng sẽ không chuyển mình được nữa.
Chị Thái cũng không muốn như thế này mà từ bỏ cô ấy.
Ninh Tôn cười nhạt, “Tôi bây giờ rất tò mò không biết tin đồn này được lan truyền như thế nào. Chuyện này mới bao lâu thôi, nhưng bây giờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng thiên vị cô ấy và được phát tán đi khắp nơi. Tôi không tin là đồng nghiệp khác trong công ty làm việc này, Linda với danh tiếng là một tiền bối, ai cũng nhìn chằm chằm vào cô ấy. Nhưng nếu có người muốn hãm hại tôi, thì cũng không thể hoàn toàn đẩy cô ấy ra như thế được. “
Chị Thái thở dài nói: “Đúng vậy, vì hôm nay tôi đã tìm cô ấy. Nhưng bây giờ trạng thái của cô ấy đó là sống chết gì cũng không thừa nhận, còn nói bản thân mình không liên quan gì đến những chuyện trên mạng.”
Ninh Tôn cười nhạt: “Cô ấy mà thừa nhận mới lạ đó.”
Sau đó anh nói: “Nếu như bên phía công ty không tiện đứng ra để thanh minh, vậy thì tôi sẽ tự mình thanh minh. Vốn dĩ chuyện này chẳng liên quan gì đến chúng tôi, cũng không phải vì lỗi của người khác mà phải gánh vụ này chứ.”
Khi chị Thái nghe thấy điều này, thì biết bên Ninh Tôn đang rất tức giận.
Ninh Tôn rất ít khi tức giận, đôi khi cô ấy nhận công việc mà anh không thích, Ninh Tôn chỉ cau mày nói rằng anh ta không thích và cũng không có những lời quá kích nào.
Cũng không giống như lúc này, anh ta đã thẳng thừng biểu hiện rõ muốn đòi lại công bằng và muốn làm sáng tỏ đúng sai.
Chị Thái nhất định không thể để Ninh Tôn tự mình đứng ra để phát văn bản thanh minh. Một khi văn bản thanh minh này được phát ra, thì công ty sẽ bị cho là không quan tâm đến nghệ sĩ. Sau đó những người hâm mộ của Ninh Tôn sẽ đỗ hết trách nhiệm cho công ty.
Chị Thái nhanh chóng xoa dịu Ninh Tôn, “Trước tiên cậu đừng kích động như thế, chuyện này cứ giao cho tôi xử lý. Cậu yên tâm cậu sẽ không chịu thiệt đâu. Dù hai người đều là nghệ sĩ dưới trướng của tôi, nhưng bên nặng bên nhẹ tôi sẽ suy nghĩ kĩ lưỡng. Bây giờ cậu là con bài chủ chốt trong tay tôi, tôi không thể không quan tâm đến lợi ích của cậu. Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ thương lượng với bên công ty, để xem phải xử lý như thế nào để mọi người ai cũng phải hài lòng. “
Ninh Tôn cũng không muốn ép chị Thái phải từ bỏ Linda, vì vậy anh ta chỉ ừ một tiếng: “Chậm nhất là đêm nay, nếu không thì tôi sẽ tự mình đứng ra thanh minh.”