Chương Tự Chi ở đó đến lúc xế chiều thì dẫn Lương Ninh Như về nhà tổ.
Bên nhà tổ người rất nhiều, người nhà bốn chị gái đều đã đến đủ.
Ở trong sân có rất nhiều hộp pháo hoa và pháo nổ xếp chồng nhau, ở bên cạnh có những đứa bé tụ lại một chỗ chơi.
Lương Ninh Như vẫn còn lo lắng trong tiềm thức.
Mặc dù lần trước đã đi đến cùng Chương Tự Chi, nhưng không có thấy nhiều người như vậy, cảnh tượng hôm nay có thể nói là rất trang trọng.
ở bên kia cửa phòng khách có mấy người đàn ông đang đứng, đang hút thuốc nói chuyện.
Nhìn thấy Chương Tự Chi đến, bọn họ đều mỉm cười, đưa tay chào hỏi: “Tự Chi, cuối cùng cũng dẫn bạn gái về rồi, các chị của cậu cứ luyên thuyên nhắc mãi rồi.”
Chương Tự Chi nắm tay Lương Ninh Như đi đến giới thiệu cho cô ta, đây là những người anh rể của anh ta.
Anh ta nói tính tình của những người anh rể này của anh ta đều rất tốt, ít nhất so với bốn người chị đều là những người đàn ông hiền lành.
Trong đó có một người đàn ông vỗ lên vai Chương Tự Chi: “Lời này em cẩn thận một chút, bị những người chị em nghe được thì em sẽ bi thảm.”
Chương Tự Chi cười haha: “Nói cũng đúng, lời này em cũng chỉ ở sau lưng các chị ấy nói vài câu, chứ ở trước mặt em cũng không dám nói.”
Lương Ninh Như ở bên cạnh cong khóe môi, cười theo.
Những người đàn ông này hơi lớn tuổi một chút, trông có vẻ thực sự rất dễ gần, không có nghiêm túc như ở trên thương trường.
Mấy người vốn dĩ chưa nói được vài câu, thì trong nhà truyền đến một giọng nói: “Cô Lương đến rồi sao? Nhanh nào, đi vào nhà đi.”
Giọng nói phát ra chính là cô ba Chương.
Cô ba Chương nhiệt tình giống như mọi khi, hoàn toàn đều không nhìn Chương Tự Chi và bốn người đàn ông ở cửa, trực tiếp kéo tay Lương Ninh Như đi vào trong phòng khách.
Sau khi đi vào, Lương Ninh Như vẫn có thể nghe được tiếng cười ở cửa.
Có người đùa giỡn: “Trong nhà lại có thêm một nữ vương, xong rồi, địa vị chúng ta lại hạ xuống rồi.”
Sau đó là giọng nói của Chương Tự Chi: “Hạ thấp em cũng bằng lòng.”
Người ở bên cạnh trêu đùa với Chương Tự Chi: “Thấy vui thay cho em.”
Mặt Lương Ninh Như đỏ rực, đi theo cô ba Chương vào trong phòng khách.
Ông cụ Chương vui vẻ thay một bộ quần áo, ngồi trên ghế sofa, ngồi bên cạnh có thể là cháu ngoại, hai người đang nói chuyện một người hỏi một người trả lời.
Ba người chị khác có người thì ở trong phòng bếp, cũng có người ngồi ở ghế sofa bên cạnh.
Quả nhiên những người này đều ăn mặc rất trang trọng, Lương Ninh Như nhẹ nhàng thở phào.
Cô ta đi theo cô ba Chương đến ngồi ghế sofa.
Ông cụ Chương nhìn thấy cô ta cũng rất vui vẻ, cứ hỏi mãi Lương Ninh Như khoảng thời gian này sống như thế nào, Chương Tự Chi có bắt nạt cô hay không.
Lương Ninh Như mỉm cười thẹn thùng: “Anh ấy rất tốt, đối với cháu đều rất tốt.”
Ông cụ gật gật đầu: “Thì ra là vậy, đồ khốn kia chỉ trêu tức mỗi mình ta.”
Lương Ninh Như có chút nhịn không nổi, bật cười thành tiếng.
Thái độ của những người nhà họ Chương thật sự đối với cô rất tốt, dường như toàn diện đều chấp nhận cô ta.
Ở đây nói chuyện một lúc, thì Trì Uyên dẫn Cố Tư đến.
Bụng Cố Tư đã lớn, dáng vẻ mang thai lúc đi đường đều lộ rõ.
Lương Ninh Như rất thích Cố Tư, vội vàng đi ra nghêng đón.
Cố Tư đứng ở cửa nhìn chằm chằm Lương Ninh Như: “Tôi nói lão Chương là nhặt được bảo bối rồi, cô Lương mà chưng diện lên, vô cùng xinh đẹp.”
Lương Ninh Như đưa tay vỗ vai cô: “Chỉ biết nói hươu nói vượn.”
Cố Tư trực tiếp kéo tay Lương Ninh như đi vào cửa: “Gần đây lão Chương đều không gọi điện thoại cho tôi, có phải hai người mỗi ngày dính nhau ở một chỗ không?”
Lương Ninh Như hơi ngẫm nghĩ, dường thật sự là vậy, thật sự Chương Tự Chi lúc nào cũng ở bên cạnh cô ta.
Câu lạc bộ của Chương Tự Chi không có anh vẫn có thể kinh doanh bình thường, cũng không cần anh ta trông chừng từng giây từng phút.
Thế nên tất cả thời gian của người đàn ông này đều dùng để trông chừng cô ta.
Lương Ninh Như chưa trả lời ngay, Cố Tư liền mỉm cười: “Trông có vẻ là thật rồi, bị tôi nói trúng rồi à.”
Cô đỡ bụng đi đến ngồi ghế sofa: “Con người lão Chương nha, tùy tiện không động lòng, một khi động lòng rồi, thì chính là lao vào một trăm phần trăm.”
Cô ba Chương ngồi ở bên cạnh, phụ họa thêm một câu: “Cũng phải, tính tình thằng em trai này của tôi đúng là như vậy, so với tôi cảm thấy trước đây tôi giống như là giả bộ yêu đương, người nhà tôi cũng không bằng một nửa nó.”
Nói xong cô ba Chương đưa mắt nhìn Cố Tư: “Trì Uyên nhà cô còn tốt, tôi cảm thấy anh ta đối với cô cũng rất dính người.”
Cố Tư lắc đầu, có chút bất lực mỉm cười: “Đó là các người không nhìn thấy được lúc đầu chúng tôi ở bên nhau là dáng vẻ như thế nào, anh ấy rất chán ghét tôi, tôi nhìn ra được, lúc đó anh ấy hoàn toàn là chán chường tôi.”
Cô ba Chương chỉ biết được một chút chuyện ẩn giấu của Trì Uyên và Cố Tư, cô nghĩ nghĩ rồi nói: “Điểm xuất phát của hai người không giống với người khác, con người Trì Uyên kia, lúc trước tôi cùng từng tiếp xúc qua, anh ta không phải là một người có thể yêu từ cái nhìn đầu tiên, giống như doanh nhân chúng tôi, đa phần đầu óc đều rất tỉnh táo, cũng không tin những cái gọi là tình cảm đột nhiên đến, cô chỉ cần nhìn hiện tại anh ta đối với cô tốt hay không tốt là được.”
Nếu nói hiện tại, đương nhiên Trì Uyên đối với cô rất tốt, tốt đến mức có chút nhàm chán.
Hiện tại trì Uyên không đến công ty, tất cả thời gian đều ở cùng cô.
Lúc mới đầu Cố Tư còn cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nhưng thời gian dài như vậy, ít nhiều cũng có lúc chán ghét anh.
Cộng thêm phản ứng lúc mang thai của cô, lúc vui lúc giận không ổn định, ngẫu nhiên nhìn thấy Trì Uyên ở bên cạnh mình, cô thật sự vô cùng thấy phiền.”
Bên kia Trì Uyên và Chương Tự Chi cùng mấy người anh rể của anh ta ở cửa nói chuyện.
Những người đàn ông này tụ lại một chỗ, lúc đầu nói nói cười cười, sau đó mỗi người phàn nàn về địa vị của mình trong nhà.
Mấy người bọn họ ở thương trường được coi là như diều gặp gió.
Kết quả về đến nhà, thật sự là bị ghét bỏ các loại.
Tính cách cô ba Chương hơi có chút nóng nảy, nên về địa vị chồng cô ba Chương thì khỏi nói.
Anh ta thấp giọng nói với Chương Tự Chi: “Anh nói với em này trên thế giới này chỉ có anh là có thể chịu đựng nổi chị ba em, mấy đứa nhỏ nhà anh đều nói là tại sao lại đầu thai vào bụng cô ấy, lúc đó tại sao không lựa chọn lỹ một chút.”
Chương Tự Chi bật cười haha: “Anh đừng nói chuyện này, có lúc ba em còn nói, tại sao lại sinh ra chị ấy tàn bạo như vậy.”
Lúc trước tính tình nóng nảy của cô ba Chương là không phân biệt người,có lúc cùng ông cụ Chương cũng có thể tranh cãi.
Ông cụ Chương rất nhiều lần bị chọc tức đến mức giậm chân, nói là nghĩ hoài không rõ, tính tình ông không tệ, tính tình bà cụ Chương cũng khá tốt, tại sao bọn họ lại sinh ra một khuê nữ tính tình con lừa* như vậy.
(Tính tình con lừa*:Tính tình cáu kỉnh)
Trì Uyên trong lúc bọn họ đang nói chuyện, ngước mắt nhìn về phía ghế sofa một chút.
Cố Tư đang nói chuyện với cô ba Chương cười đến mức cong lông mày.
Trước khi đến hai người bọn họ bởi vì chuyện của Ninh Tôn mà khịa nhau vài tiếng, cả đường đi Cố Tư không cho anh một sắc mặt tốt.
Kết quả đến đây thì lập tức mỉm cười với người khác.
Cô gái nhỏ không có lương tâm này, bây giờ càng ngày càng không để anh ở trong mắt.