Buổi tối, Cố Tư trang điểm lẳng lơ một chút.
Trước đây khi ở nhà họ Trì, bởi vì cô không có thân phận địa vị gì, lại thêm nguyên nhân lấy Trì Uyên nên có rất nhiều người nói ra nói vào. Vì vậy những người này đều không thích cô.
Trong cuộc sống, cô luôn phải cẩn thận dè dặt. Cho nên bây giờ cô chỉ trang điểm mắt khói đã thấy mình như lấy lại được tự do vậy.
Cố Tư chọn một cái váy hơi gợi cảm. Cô mặc vào và đứng soi trước gương. Cô rất hài lòng với tạo hình của mình.
Cố Tư ra ngoài bắt taxi đến quán bar lớn nhất ở trung tâm thành phố. Quán bar này rất lớn, tầng trên, tầng dưới được chia ra làm mấy khu vực. Bên khu vực chung còn có một sàn nhảy, nam nữ đang nhảy sát bên nhau.
Cố Tư nhìn xung quanh một lượt thì thấy hình như còn có khu kinh doanh, chỗ này thì cô không muốn sang nữa. Bên kia toàn là những người bàn chuyện làm ăn.
Chán ngắt.
Cố Tư tìm một chỗ trống ở khu vực chung và ngồi xuống. Sau khi phục vụ tới, cô gọi hai chai rượu và một đĩa trái cây. Cô dựa lưng vào ghế sô pha, nhấp rượu nhìn nam nữ đang lắc lư trong sàn nhảy.
Ánh đèn màu hơi chói mắt nên cô không nhìn thấy rõ được gương mặt của những người này. Nhưng trong bọn họ đều rất vui vẻ.
Cố Tự nhìn một lát rồi cười.
Cô giàu hơn bọn họ, sao cô có thể không vui chứ?
Cố Tư nghĩ vậy lại ra hiệu cho nhân viên phục vụ tới, gọi thêm mấy món ăn vặt.
Trì Uyên cho cô nhiều tiền như vậy, mỗi tháng còn có hoa hồng của công ty. Có thể nói nửa đời sau của cô không làm gì cũng có thể sống thoải mái sung sướng.
Sau khi Cố Tư uống hết một chai rượu thì có người qua bắt chuyện
Một cô gái xinh đẹp lại ngồi đây một mình. Tất nhiên sẽ dễ bị người ta để mắt tới.
Người đàn ông kia ngồi xuống đối diện Cố Tư, “Cô đi một mình à?”
Cố Tư nheo mắt nhìn đối phương. Người đàn ông này ăn mặc quần áo thường, trông dáng vẻ cũng tạm được.
Cố Tư biết người tới đây đều thích chơi, hơn nữa còn có thể chơi rất thoáng.
Cô không trả lời mà gia cốc rượu về phía người kia rồi uống cạn.
Người kia thấy cô sảng khoái như vậy, cũng uống một cốc.
Cố Tư mỉm cười và để cốc xuống. Người đàn ông kia vội vàng rót rượu cho cô. Trong lòng Cố Tư thấy thoải mái hơn.
Cô vẫn rất có lòng tin vào nhan sắc của mình. Nếu cô ngồi ở đây suốt một tối mà chẳng có một ai tới gần bắt chuyện.
Vậy thì thật sự buồn lắm đấy.
Nhưng Cố Tư uống hết rượu lại không khỏi thất thần.
Không biết bây giờ Trì Uyên đang làm gì? Người này ngày đêm mong chờ cuối cùng đã được ly hôn, chắc hẳn sẽ tìm người tới ăn mừng.
Cố Tư nghĩ vậy thì càng thấy khó chịu hơn. Cô lại ra hiệu cho nhân viên phục vụ đến và gọi thêm rượu.
Mà bây giờ Trì Uyên đang ngồi trong phòng Vip của khu kinh doanh trong quán bar.
Hôm nay anh có bữa tiệc xã giao, còn chẳng phải là bữa tiệc xã giao chính thức gì.
Anh đang có ý định hợp tác với một người, nghe nói ông ta đang kinh doanh rất phát đạt ở thị trường nước ngoài.
Bước tiếp theo, nhà họ Trì muốn tiến quân ra thị trường nước ngoài. Nếu có thể hợp tác với người này thì việc bước ra khỏi thị trường trong nước sẽ dễ dàng hơn một chút.
Mà chẳng mấy khi đối tác này chủ động mời Trì Uyên ra ngoài giải trí. Dù thế nào anh cũng không thể từ chối.
Đối tác là một người đàn ông trung niên, chắc thường ra vào những nơi thế này.
Nhưng sau khi anh tới, ông ta chỉ bàn chuyện hợp tác mang tính tượng trưng rồi gọi rất nhiều cô gái đến ngồi chung.
Trì Uyên không quá thích loại giải trí bên lề này. Loại giải trí tụ tập ở nơi không đứng đắn này luôn có thể khiến anh liên tưởng tới mấy từ ra vẻ đạo mạo.
Trì Uyên cố nhịn, uống vài cốc với sếp Vương.
Sếp Vương cười, “Hình như cậu Trì không hay tới những chỗ thế này?”
Trì Uyên nhếch môi, “Đúng là tôi không hay tới thật”
Sếp Vương lắc cốc rượu trong tay và nói có phần ám chỉ, “Uống chút rượu, có lẽ sẽ ổn thôi.”
Trì Uyên mỉm cười, cầm cốc rượu lên cùng với sếp Vương.
Loại rượu vang này là do sếp Vương tự mang đến, vị hơi chát. Nhưng vẫn chưa đến mức không thể nuốt được.
Không biết là của hãng nào mà cảm giác chẳng thấy ngon lành gì.
Sau khi Trì Uyên uống hai cốc lại dựa lưng vào ghế sô pha, nhẹ nhàng dịch người, đẩy cô gái đang dựa vào lòng mình ra.
- ---------------------------