Hôm sau Cổ Tư dậy hơi muộn, Trì Uyên đã đi làm từ sớm.
Cô ngồi trên giường gãi đầu.
Chậm chạp đi vệ sinh cá nhân.
Có điều cô vẫn nhớ hôm nay phải đi gặp Ninh Tôn.
Tối qua ăn nhiều nên giờ cô cũng không đói.
Vệ sinh cá nhân xong, cô trang điểm nhẹ nhàng.
Khoảng thời gian trước đi dạo trung tâm thương mại cô có mua vài bộ quần áo.
Cổ Tư chọn một chiếc váy ngắn và một đôi xăng đan lấp lánh,
Cô búi tóc, trông rất thoải mái.
Thu dọn xong, Cổ Tư ra ngoài.
Tất nhiên là đến cửa hàng đồ tráng miệng xem thử trước.
Lúc này vẫn chưa mở cửa, xem ra cô gái đó thật sự không muốn mở cửa.
Không ngờ lại lười thành thế này.
Cổ Tư ở cửa hàng đồ tráng miệng nhìn một lúc, buổi sáng ở đây có rất nhiều nhân viên văn phòng.
Thực ra nếu làm tốt thì khách vẫn tạm ổn.
Đợi đến thời gian, Cổ Tư gọi cho Ninh Tôn.
Ninh Tôn bắt máy rất nhanh, hỏi Cổ Tư đang ở đâu.
Anh ta nói sẽ qua đón Cổ Tư.
Cổ Tư lập tức nói địa chỉ của mình.
Chẳng bao lâu sau Ninh Tôn lái xe đến.
Cổ Tư đi qua mở cửa xe.
Lên xe rồi cô mới thấy, hôm nay Ninh Tôn ăn đồ rất khác.
Bình thường anh ta ăn vận giản dị, hôm nay lại mặc vest mang giày da.
Vốn dĩ anh ta cũng khôi ngô, trông cũng có cảm giác là người xuất sắc trong xã hội.
Cổ Tư cười khanh khách, vừa thắt dây an toàn vừa nói, “Thế này là tìm được công việc chính thức rồi?”
Ninh Tôn nghiêm túc ừ một tiếng, “Bắt đầu từ ngày mai phải đến công ty của nhà tôi rồi.”
Cổ Tư khựng lại, lúc này mới nhớ đến một chuyện, Trì Uyên từng nói nhà họ Ninh cũng là gia tộc lớn, kinh doanh cũng rất lớn.
Cổ Tư nghĩ ngợi rồi gật đầu, “Thực ra làm việc ở công ty của gia đình khá tốt, ít nhất thì là địa bàn của mình, có thể tự do thoải mái hơn một chút.”
Nhưng Ninh Tôn lại cười nói: “Cô nghĩ đơn giản quá.
Cổ Tư ‘hả một tiếng, “Anh nói thế là ý gì?
Ninh Tôn chỉ nhếch khóe miệng,
“Đưa cô đi xem công ty nhà tôi trước nhé.”
Anh ta lái xe đưa Cố Tư đến công ty nhà họ Ninh.
Lúc đầu không vào trong, xe dừng ở bên ngoài.
Cố Tư dựa vào cửa sổ xe nhìn chằm chằm vào tòa nhà văn phòng bên ngoài, “Đây đều là của công ty nhà anh à?”
Ninh Tôn ừ một tiếng, dựa vào lưng ghế, anh ta cũng nhìn về phía đó.
Cố Tư cười, “Được đẩy, vừa nhìn đã biết làm ăn rất được rồi.”
Tòa nhà rất lớn, không hề kém tòa nhà của nhà họ Trì.”
Vị trí đều là ở trung tâm thành phố.
Qua mấy giây sau, Ninh Tôn nói: “Công ty lớn như vậy, cô cảm thấy quan hệ nội bộ sẽ thế nào?”
Cố Tư quay đầu nhìn Ninh Tôn, cô chợt nhớ ra, anh ta nói người phụ nữ gặp hôm qua là mẹ nhỏ của anh ta.
Chuyện này… chuyện này có hơi phiền lòng.
Trên đời này có mẹ kế, và phần lớn ba ruột đều sẽ trở thành ba dượng.
Cố Tư đảo mắt, “Anh có anh chị em không?”
Thực ra câu hỏi này rất khéo léo.
Ninh Tôn bật cười, “Có, một anh trai, một em trai và một em gái.”
Cố Tư khựng lại, trong đầu xuất hiện dáng vẻ già lụ khụ của ông cụ nhà họ Ninh.
Không nhìn ra được, khả năng sinh đẻ khá tốt.
Cố Tư lập tức hỏi tiếp: “Vậy họ đều làm trong công ty này à?”. Ninh Tôn gật đầu, “Phải, đều ở công ty này.”
Cố Tư chép miệng một cái, “Vậy chắc chắn mối quan hệ bên trong khá phức tạp.”
Chỉ là, có phức tạp hơn nữa chắc cũng không phức tạp bằng nhà họ Trì.
Bốn ông cụ nhà họ Trì đều đưa con cháu của mình chen chúc vào một công ty.
Thế là có ý đồ gì?
Ánh mắt Ninh Tôn dần tối lại, “Đúng vậy, quan hệ rất phức tạp.”
Còn phức tạp hơn Cố Tư nghĩ.
Nói đến đây, Ninh Tôn đột nhiên đổi đề tài “Cô đọc tin tức trên mạng chưa?”
Cố Tự sửng sốt, “Tin tức gì? Hôm nay tôi vẫn chưa kịp đọc.