Hứa Thanh Du thật sự rất ghét việc cứ sống mãi ở quá khứ.
Trừ khi lúc đó hai người vì hiểu lầm mà phải xa nhau, sau đó hiểu lầm được giải trừ, bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng phàm lúc đó rõ ràng đã chia tay rồi, sau đó lại vì bản thân sống không được như ý, nhớ lại những điều tốt của người cũ mà quay lại với nhau, việc này làm cho người ta cảm thấy không được thoải mái.
Bản thân sống không tốt, nhưng cũng không đại diện cho việc đối phương không cần bắt đầu cuộc sống mới.
Sắc mặt của Hứa Thanh Du trầm xuống, cô ngẩng đầu nói với bảo vệ, “Anh bảo vệ, việc này đã rất rõ ràng rồi, người này không có bất cứ quan hệ gì với chúng tôi, mọi người đưa ông ta ra ngoài đi.”
Người đàn ông nghe vậy liền nhìn ngẩng đầu nhìn mẹ Ninh, “Bà nhẫn tâm như vậy sao, tôi thật sự yêu bà mà, tôi không buông được bà.”
Đây không phải là vấn đề nhẫn tâm hay không, mẹ Ninh đối với ông ta có lẽ ngay cả một chút gọi là niệm tình cũ cũng không còn rồi, “Hai chúng ta không qua lại được đâu, cả đời này cũng không quay lại được, ông không cần lãng phí thời gian ở đây đâu, dùng sức lực này để tìm người có thể cùng ông sống nửa đời sau đi, đừng đến tìm tôi nữa.”
Người đàn ông đó có lẽ vẫn chưa từ bỏ ý định, nắm lấy tay của mẹ Ninh, “Tôi thật sự không buông bỏ được bà, khoảng thời gian này tôi cứ nhớ bà mãi, tôi hối hận về quyết định lúc trước rồi, bà tin tôi đi, là thật đó.”
Mẹ Ninh vẫn không trả lời, Hứa Thanh Du nhanh chóng bước qua rút tay của người đàn ông kia ra, “Ông buông tay ra, tôi nói cho ông biết, ông còn như vậy nữa bọn tôi sẽ báo cảnh sát đó.”
Dứt lời, cô nói với bảo vệ ở bên cạnh, “Làm phiền mọi người đưa ông ta đi, bọn tôi và ông ấy không có quan hệ gì cả.”
Bảo vệ bước lên trước, bắt lấy và kéo người đàn ông kia đứng dậy, người đàn ông dùng sức, la lớn, “Buông tôi ra.”
Sau đó, người đàn ông mím chặt môi, nhìn chằm chằm vào mẹ Ninh một lúc lâu, dường như nghĩ thông suốt rồi, gật đầu, “Được, nếu bà đã quyết định không muốn quay lại nữa, vậy tôi không nhiều lời nữa, nhưng hai chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, tôi đã tiêu không ít tiền cho bà, bà phủi mông rồi đi, cuộc sống của tôi trở thành một mớ hỗn độn, dù thế nào đi nữa bà cũng nên bồi thường cho tôi một chút chứ.”
Xem đi, xem đi, đây mới thực sự là mục đích được che giấu.
Đừng nói đến mẹ Ninh, Hứa Thanh Du nghe xong cũng bật cười, người đàn ông này thật sự không còn liêm sỉ gì nữa mới có thể nói ra những lời này.
Mẹ Ninh cắn chặt răng, “Ông còn mặt mũi để nói câu này sao, khoảng thời gian chúng ta ở bên nhau, rốt cuộc là ông bỏ ra nhiều hay tôi bỏ ra nhiều, cuộc sống hằng ngày chúng ta đều chia đôi, có phải ông quên rồi không, phí sinh hoạt đều một mình tôi gánh vác, ông đã tiêu tiền gì cho tôi vậy?”
Người đàn ông im lặng không nói được gì, nhưng quyết định vô lại tới cùng, “Tôi không cần biết, tôi đã tiêu tiền cho bà rồi, bây giờ bà cũng không thiếu tiền, cho tôi một ít, sau này tôi sẽ không tìm bà nữa, tôi có thể làm bản cam kết cho bà, nếu không hôm nay tôi rời đi, ngày mai tôi lại đến.”
Ninh Tôn ở bên cạnh khoanh tay, nghe xong lời này liền cười, anh trực tiếp lấy điện thoại ra, “Không cần nói nữa, tôi báo cảnh sát để họ đến giải quyết, đối với loại đàn ông này không cần nói nhiều với ông ta.”
Nếu không vì bên này có người đang nhìn, đoán chừng Ninh Tôn đã tự mình ra tay rồi.
Đây rốt cuộc là loại rác gì, cứ như đã chuẩn bị trước, hắn vươn cổ lên cãi, “Cậu báo cảnh sát đi tôi không sợ, việc này mà làm lớn thì người mất mặt là các người, tôi chỉ là một người dân bình thường, không ai biết tôi là ai, danh tiếng của tôi không quan trọng, nhưng danh tiếng của các người sẽ bị hủy hoại, ảnh hưởng rất lớn đấy.”
Hứa Thanh Du bên cạnh chau mày, nhìn sang Ninh Tôn, đúng lúc Ninh Tôn cũng đang nhìn cô.
Hai người nhìn nhau một lúc, sau đó dời tầm mắt sang chỗ khác.
Ninh Tôn không lên tiếng, hành động gọi điện cũng ngừng lại rồi.
Người đàn ông cảm thấy mình đang chiếm thế thượng phong, vì thế nói với bảo vệ bên cạnh, “Không cầm phiền đến các người, các người quay về trước đi, chuyện này chũng tôi có thể giải quyết riêng.”
Bảo vệ vẫn có ý định bước đến bắt người đàn ông lại, nhìn dáng vẻ cũng không quen người đàn ông này. . ngôn tình tổng tài
Nhưng Hứa Thanh Du lên tiếng, “Anh bảo vệ, như vậy đi, làm phiền mọi người phải đi một chuyến rồi, các anh cứ về trước đi, việc này bọn tôi xem có thể tự giải quyết hay không, nếu như có thể thì không làm phiền mọi người nữa, nếu không thể thì có lẽ phải gọi điện thoại làm phiền các anh rồi.”
Hứa Thanh Du bổ sung, “Nếu như không đàm phán được, ngày mai ông ta quay lại lại phải làm phiền mọi người nữa, chúng tôi xem thử có thể giải quyết trong ngày hôm nay được không, để tránh phiền phức ngày sau.”
Bảo vệ chau mày, một bảo vệ nói với Hứa Thanh Du, bọn họ sẽ đợi dưới lầu, nếu có xảy ra việc gì, cứ gọi bọn họ.
Hứa Thanh Du cảm ơn rối rít, những bảo vệ này mới rời khỏi.
Lúc bảo vệ rời khỏi, bộ mặt thật của người đàn ông này mới lộ ra hết.
Ông ta đứng lên chống hông, đối diện với mẹ Ninh, “Nếu lời nói đã bày ra trước mặt rồi, vậy tôi cũng không vòng vo với các người nữa, tôi đã nghe ngóng qua rồi, con trai bà bây giờ đang đóng một bộ phim rất nổi, còn bà, hình như trong đó cũng có một vai, lần này hai người kiếm được không ít tiền, tôi nói bà nghe, cho dù tôi đứng ra nói bất cứ chuyện gì đi chăng nữa, dẫn đến dư luận dậy sóng, ảnh hưởng rất lớn đến hai người đấy, bây giờ các người tốn chút tiền để bịt miệng tôi lại, một câu tôi cũng không nói, sau này hai người cứ kiếm tiền, không có bất kỳ ảnh hưởng nào, đúng không, đây là lựa chọn hai bên cùng có lợi.”
Ninh Tôn lên tiếng, “Cái gì gọi là hai bên cùng có lợi, dựa vào gì mà tôi phải đưa ông, ông và mẹ tôi đã chấm dứt bao nhiêu năm rồi, ông tìm một người phụ nữ bắt đầu cuộc sống mới, sao vậy, người phụ nữ bây giờ không thể ở cùng ông nữa, ông lại muốn tìm đến mẹ tôi để kiếm chác một khoản sao? Hình như ông nghĩ mọi việc quá đơn giản rồi?”
Người đàn ông cười hắc hắc, “Vậy phải nói như thế nào đây, chỉ trách mẹ cậu nổi tiếng, còn không phải cho tôi cơ hội sao.”
Ông ta thật sự không còn liêm sỉ nữa rồi, “Hai người bọn tôi thực sự đã tách ra rồi, tôi cũng nghĩ là như vậy rồi, kết quả ai ngờ được, ngay lập tức bà đã kiếm được tiền rồi, bà nói xem làm sao tôi cam tâm đây, từng có thời gian bên nhau mà, bà đã có tiền như vậy sao lại không thể giúp tôi lần này được, nếu không thì nhìn tôi sống không được tốt như vậy, trong lòng bà cũng không yên đúng không.”
Mẹ Ninh ở bên cạnh không nhịn được nữa mở miệng, “Ông sống tốt không, liên qua gì đến tôi, từ lúc hai chúng ta chia tay, tôi đã không còn tình cảm gì với ông nữa, ngay cả bây giờ tôi có kiếm được tiền đi chăng nữa cũng không liên qua gì đến ông, ông muốn hút máu ở chỗ tôi, không thể nào.”
Mẹ Ninh tức đến không chịu được, ngực phập phồng lên xuống, giọng nói cũng không nhỏ.
Người đàn ông cười hờ hờ, dáng vẻ đao thương bất nhập, nói gì cũng không nghe lọt tai, “Có khả năng không, bà nghĩ kỹ rồi hãy nói, bây giờ bà nổi tiếng hơn tôi, còn có con trai nữa, có nhiều fan hâm mộ như vậy, tôi chỉ cần nói ra một điều gì đó, đám fan kia có thể sẽ không cần gì cả, đoán chừng sẽ la mắng kịch liệt, bà thông minh một chút, đưa ít tiền để loại bỏ loại người như tôi là được rồi, nếu như muốn đôi co với tôi, thứ bà mất đi không chỉ có nhiêu đây đâu.”
Bộ dạng vô lại của ông ta, người khác nhìn vào chỉ hận không thể cho ông ta một đấm.
Nhưng bây giờ Hứa Thanh Du và Ninh Tôn không muốn ra tay, hai người bọn họ bình tĩnh, chỉ nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia.
Người đàn ông không biết nghĩ ra gì đó, sau đó lại nói, “Kỳ thực bây giờ nghĩ lại, tôi cũng hối hận khi chia tay bà, nếu như không chia tay, bây giờ bà phát đạt rồi, tôi cũng sống tốt hơn.”
Vừa nói xong câu này ông ấy làm như vẫn còn tiếc nuối, thở dài một tiếng, “Dù sao đi nữa hai chúng ta cũng từng có tình cảm với nhau, bà cũng đừng chỉ vì một chút tiền cỏn con này mà lao tâm mệt người nữa, nhanh chóng đưa tiền để tôi nhanh chóng biến mất, tôi cũng biết bà không muốn nhìn thấy tôi, tôi lấy được tiền lập tức đi ngay, vả lại sẽ không xuất hiện trước mặt các người nữa.”
Ninh Tôn ở bên cạnh lên tiếng, “Ông muốn bao nhiêu, nói ra nghe xem, tôi muốn xem bụng dạ ông lớn như thế nào.”
Bụng dạ người đàn ông đúng là không nhỏ, vươn một bàn tay đưa ra trước mặt Ninh Tôn, sau đó nói, “Năm mươi triệu, cậu đừng nói với tôi số tiền này lớn, tôi biết các người làm minh tinh kiếm tiền rất dễ dàng, động một cái là trên trăm triệu, đóng một bộ phim là tiền cát-xê đã hơn trăm triệu, số tiền này đối với các người mà nói chẳng là bao.”
Ninh Tôn cười đến rung người, “Ông nghe ai nói vậy?”
Người đàn ông không lo nhiều như vậy được, “Tôi không cần biết, dù sao cũng nhiều tiền như vậy rồi, tôi cũng cần sống, bây giờ tôi cái gì cũng không có, con gái của tôi còn đang bệnh, tôi còn phải lo viện phí cho nó nữa, bây giờ đâu đâu cũng cần dùng tiền, quá ít rồi, những ngày sau này tôi sống không tốt, chỉ năm mươi triệu, bà đưa tôi tôi sẽ đi ngay.”
Ninh Tôn cười hừ một tiếng, “Mơ đẹp quá nhỉ, một đồng tôi cũng không đưa cho loại ngươi như ông, đừng nghĩ ông dùng chiêu này là có thể uy hiếp được chúng tôi, tôi nói cho ông biết, tôi không sợ mọi người nói tôi như thế nào, nếu như ông có xem tin tức chắc cũng biết, từ đó đến nay tôi không thiếu tin đồn, tùy ông muốn ra ngoài nói như nào.”
Người đàn ông hey một tiếng, nghĩ một hồi lại quay đầu nhìn mẹ Ninh, “Cậu ấy không sợ bà cũng không sợ sao, bà không sợ tiền đồ của con trai bà bị hủy hoại sao, chỉ năm mươi triệu cỏn con, các người đã tiếc như vậy rồi, thật keo kiệt quá đi mà.”