Yêu Em Từ Phút Ban Đầu

Chương 38: Bà xã là em




Sáng sớm ánh nắng chiếu vào phòng đánh thức hai con người đang say sưa giấc nồng dậy, cô gái nằm trong vòng tay của chàng trai khẽ cựa mình, đôi mắt đẹp mở ra đập vào mắt cô là khuôn mặt yêu nghiệt lỡ khiến cô đấm chìm, đưa tay chạm vào mặt anh một chút thật mềm thật mịn nha y như da con gái ý.

Đang đấm chìm vào suy nghĩ riêng cho nên cô không để ý con người kia vốn đang ngủ say do động tác sờ mó của cô mà mở mắt từ bao giờ. Bắt lấy cái tay nghịch ngợm kia mà hôn nhẹ

- Mới sáng sớm mà đã muốn quyến rủ anh à

- Ơ l..làm...làm gì có chứ

- Bắt quả tang còn chối

- Thì sao em ngấm một chút thì da mặt anh sẽ mỏng đi à

- Haha vợ nhỏ xu lông

- Ai vợ anh, em mới không thèm

- Thật không thèm

- Ai thèm chứ

- Vậy mà hôm qua có người ghen đến độ đem con nhà người ta lột sạch

- Là em giúp anh mà

Nghe đến đây mặt mày đến cả tai cô cũng nóng hết lên, sao cái tên này da mặt dày quá vậy

- Hứ không thèm nói với anh nữa

- Sao lại không thèm

- Kệ em tránh ra, ôm ôm cái gì

- Thôi nào bà xã



- Ai bà xã của anh hả

- Em chứ ai. Bà xã à bà xã ơi

- aaaa tránh ra anh làm em nổi hết da gà rồi

- hahahah

Mới sáng sớm mà hai người đã rộn tiếng cười chả bù cho dưới đại sảnh u âm đáng sợ

Việc là sáng nay người ta đưa tin tập đoàn Đổng Thị rút vốn khỏi Tạ Thị khiến nó đứng trên bờ phá sản nghiêm trọng, tuy ông ta có xoay sở thế nào cũng không được bởi sự đàn áp của cô, vì vậy chỉ sau một đêm nó liền phá sản, mà con gái cưng của ông ta cũng bị đưa lên với tiêu đề bắt mắt " Tạ Châu Nhi tiểu thư Tạ gia danh giá con gái cưng Tạ Đức lại đi quyến rủ chồng người khác bị đưa đến Đông Cam làm gái" và cả tin tức phá sản kia cũng đủ chấn động dư luận rồi

Quả thật người ta nói đúng không gì ác hơn lòng dạ đàn bà cả, bởi nếu cô ta không đụng vào Giang Thiếu Quân thì mọi chuyện đã khác rồi. Sau vụ việc lần này mọi người đều rút ra cho mình bài học rằng người con gái tên Đổng Ly Đình đó mãi đến chết cũng không thể day vào, nếu không thì tự bản thân đã chặt đứt con đường sống duy nhất của mình rồi.

Ba Mẹ cô và một số người vẫn còn ở lại, họ luôn hướng ánh mắt lên lầu chờ đợi.

Cuối cùng thì cô và anh cũng xuống lầu không khác với suy nghĩ của cô mọi người đều nhìn cô với ánh mắt ngờ vực

Cô chỉ mỉm cười rồi nắm tay anh đi lại

- Ba mẹ mọi người

- Mẹ cô: Đình con...

Lời nói ra tới miệng nhưng lại không thốt nên lời được bà nhìn cô mà không biết mở miệng thế nào

- Mẹ có gì cứ hỏi đi ạ

- Ba cô: con cũng biết chúng ta muốn hỏi gì mà

Cô nhìn anh một lúc rồi nói



- Thì như ba mẹ thấy thôi

Ba mẹ cô nghe vậy thì cũng gật đầu rồi cho qua chứ nói được gì bây giờ

Bổng anh nhớ ra gì đó

- Anh tìm gì vậy

Thấy anh cứ ngó ngó tìm gì đó cô bèn hỏi

- Em gái anh đâu

Hôm qua xảy ra việc đó nên anh cũng quên mất cô em gái của mình ở đâu rồi

- Ai đó: haizz anh còn nhớ tới cô em gái này à

Giọng ai đó bất mãn vang lên

- a là Quỳnh Chi

- Quỳnh Chi: hihi chào buổi sáng chị dâu anh hai

- Sao em ở đây?

- Quỳnh Chi: em không ở đây thì ở đâu. Nè có phải anh có chị dâu rồi là không cần em nữa không

- Haha em nghĩ nhiều rồi, anh làm sao quên em được

- Quỳnh Chi: mặt anh phởn thế kia chắc gì lời anh nói là thật

- Hahahaha

Tiếng cười nhanh chóng vanh lên xua tan đi không khí u buồn chợt có tiếng giày từ trên lầu bước xuống, cô quay qua nhìn thì sắc mặt chợt biến đổi...