Yêu Em Từ Phút Ban Đầu

Chương 12: Gặp nhà chồng




Bỏ qua những ánh mắt tò mò, ganh tị Giang Thiếu Quân vổ nhẹ lên tay cô bảo

- Thiếu Quân: không cần lo có tôi ở đây

Cô quay qua nhìn anh chợt cô mỉm cười nói

- Ly Đình: không sao những bữa tiệc thế này em không sợ. Đường đường là Giang thiếu phu nhân tương lai sao có thể vì những việc thế này mà sợ sệt đúng không

Lời nói của cô mang một nghĩa trêu đùa, một nghĩa lại là ngầm đánh dấu chủ quyền

Anh không nói gì chỉ hôn nhẹ lên trán cô một cái rồi đưa tay tạo một vòng cung hoàn hảo để cô khoác lên

Cả hai nhìn nhau rồi cùng bước vào trong, cả một hội trường đang nhộn nhịp, náo nhiệt phút chốc im lặng hẳn khi thấy hai người bước vào

Ba mẹ anh đang nói chuyện với mọi người cũng ngưng lại nhìn

Trời đất!!! họ gặp ma à... Giang Thiếu Quân người không gần nữ sắc, lạnh lùng kia lại đang làm gì thế kia???

Bọn họ ai nấy đều như không tin vào mắt mình vậy, Giang Thiếu Quân vậy mà lại đi cùng phụ nữ lại còn cái vẻ mặt gì thế kia, bọn họ xém chút nữa là phải đi khám mắt lại rồi. Trời ơi!!! bọn họ thấy hắn ta cười đó, thật không thể tin nổi mà

Sau một lúc im lặng thì cả hội trường lần nữa nhốn nháo hết lên có người thắc mắc cô là ai...v..v..

Còn cô chỉ lạnh nhạt nhìn bọn họ một cái rồi cũng chẳng buồn mà nói chỉ khẽ đứng sát vào anh một chút

Anh nhận ra sự khác lạ của cô liền hỏi



- Thiếu Quân: sao vậy. Khó chịu ở đâu à

- Ly Đình: không, chỉ là ở đây thật ngột ngạt

Anh nhìn cô đầy bất lực, cô là chủ tịch một công ty lớn mà lại ghét những nơi thế này thì sao đi sự kiện nhỉ? Mà sớm muộn cô cũng là vợ hắn thôi thì thương cô một chút, sau này sẽ không để cô chịu khổ nữa

Anh đưa tay vuốt tóc cô nói

- Thiếu Quân: ngoan, rất nhanh sẽ xong

- Ly Đình: mồ, thật muốn về ngủ mà

- Thiếu Quân: ... đợi một lúc nữa xong anh sẽ đưa em về

Vẻ mặt không bằng lòng nhưng cũng phải gật đầu, chợt cô thấy có gì đó không đúng ngước lên nhìn hắn

Hắn hiểu ý cúi xuống hôn nhẹ lên má cô rồi thì thầm

- Thiếu Quân: vì em anh có thể sữa, dù sau thì sớm hay muộn em cũng là vợ anh mà. Không phải sao

- Ly Đình: nếu đã muốn sữa thì phải sữa cho hết đời em không muốn giữa chừng lại phải thay

- Thiếu Quân: được



Trong khi hai con người đang mãi nói chuyện không để đến có năm con người đang tiến về phía mình với vẻ mặt hết sức giang tà

Ba anh: hai đứa tới rồi

Lời ba anh nói chính thức khiến hai con người kia đơ ra. Cô quay ra nhìn thì thấy ba mẹ mình cùng...ba người nữa trong đó có một bà cụ cô đoán khoảng chừng 60 mấy thôi còn...hai người còn lại thì người phụ nữ rất đẹp, vẻ đẹp quý phái sang trọng, khí chất thật khó tả. Còn người đàn ông thì khỏi phải nói rất giống hắn

Cả ba người đều nhìn cô họ không vội vì họ thấy trong ánh mắt cô là sự đánh giá và phán đoán rất cao với ba người, cả bốn nhìn nhau mãi lúc sau cô mới thu hồi ánh mắt mà cúi đầu chào

- Ly Đình: con chàu bác trai, bác gái, và...bà nội ạ

- Mẹ anh: thật ngoan, nào để ta nhìn xem con đã lớn thế nào rồi

Nói rồi mẹ anh tiến tới nắm lấy tay cô bà miết nhẹ lên má cô nói

- Mẹ anh: thật xinh, bảo sau con của ta không đổ gục từ lần đầu gặp con chứ

- Ba anh: Đình Đình nay lớn rồi làm con dâu ba được rồi. Đúng không anh chị sui

Ba anh quay ra nói với ba mẹ cô xong mọi người đều bật cười còn cô thì ngượng chính mặt

Cô quay ra cầu cứu anh thì anh mới tiến đến ôm lấy cô về bên mình bảo

- Thiếu Quân: mọi người đừng chọc cô ấy nữa, đỏ hết cả mặt rồi

Cô không nói gì chỉ biết mặc cho anh ôm vào lòng mà bảo vệ như thể anh sợ mọi người làm tổn thương cô vậy