Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?

Chương 97: Cầu hôn và hôn lễ (End)




Sau khi trở về bởi vì có đến hai bé cùng một lúc, nên mẹ Trần mướn thêm một vú nuôi để phụ buổi sáng.

Tối hai bé được ngủ cùng ba mẹ, nhưng có vẻ hai đứa rất thích ba lúc nào ngủ dậy cũng nhìn xung quanh.

Vừa thấy Trần Quang Đạt thì liền cười te tét, có đôi khi Tuệ Nhiên chơi với con mà chúng lại nhìn cô chăm chú.

Giống như cô là người lạ vậy đó, mà khi ba đến kêu vài tiếng là cười tươi mừng rỡ nhiều khi Tuệ Nhiên hỏi hai con:

- Ai đẻ ra tụi con mà chỉ biết đến ba không vậy? Nhìn nè mẹ mới là người sinh ra hai đứa đó.

Mà hai đứa nhỏ chỉ nhìn cô thôi mặt không một chút biểu cảm nào là vui hết, Quang Đạt đi đến nói:

- Mà nếu không có ba thì mẹ cũng đâu thể sinh ra hai đứa được, đúng không nè?

Anh vừa dứt câu thì hai đứa nhỏ lại cười tươi, giống như cười vô mặt cô chọc tức vậy đó.

…****************…

Thời gian trôi qua thật nhanh bây giờ hai đứa con gái của Tuệ Nhiên và Trần Quang Đạt đã được 1 tuổi, hai người đưa bé sang Mỹ để thăm dì Kerenza.

Bởi vì nhờ có dì chăm sóc mà thời gian đầu Tuệ Nhiên sống ở đây mới không quá vất vả, bởi vì dì thương cô như con gái vậy đó.

Ở chơi vài hôm với gia đình thì hai người phải trở về vì sắp đến đám cưới của Lý Thế Bảo và Khả Hân rồi.

Đúng ra hai người định ở chơi lâu hơn, mà Thế Bảo vừa gọi điện cho hay nên hai người phải sắp xếp trở về để dự đám cưới.

Ngày cưới của anh hai Tuệ Nhiên mặc trên người chiếc váy cúp ngực dài màu trắng, ở ngực được kết như một cái nơ to.

Mặc dù cô đã sinh hai đứa bé rồi nhưng đường cong cơ thể cũng không hề mất đi một chút nào.



(Váy đi ăn đám cưới của Lý Tuệ Nhiên)

Nghi thức của cô dâu chú rể xong đến phần ném hoa cưới, hai người mẹ Trần và mẹ Lý ẩm hai bé Minh Đan và Yên Đan.

Mọi người kêu Tuệ Nhiên lên chụp hoa cưới, nhưng cô không chịu nói:

- Dạ thôi ạ con đã có con rồi còn chụp hoa gì nữa.

Mẹ Lý nói:

- Nhưng con chưa đám cưới thì vẫn có thể chụp được mà, con lên đi.

Mọi người nói quá cô cũng đi lên cô định lên cho mọi người vui thôi, ai ngờ hoa cưới thật sự rớt xuống tay cô.

Tất cả mọi người đều vỗ tay hoan hô, thì lúc này có một người mặt quân phục của thiếu tướng đi đến trước mặt Lý Tuệ Nhiên và quỳ gối xuống nói:

- Anh hai và cả em gái của em đều đã kết hôn và có con luôn rồi, anh không biết nói lời hoa mĩ anh là người không biết nói lời lãng mạn, anh rất thực tế và anh muốn hỏi em có đồng ý làm vợ anh không?

Lúc này ai cũng hô to cổ vũ, Lý Tuệ Nhiên thì bất ngờ và cảm động nói:

- Em đồng ý em đợi câu nói này của anh đã rất lâu rồi.

Trần Quang Đạt đeo vào tay cô một chiếc nhẫn kim cương mà anh đã chuẩn bị trước đó.

Đứng lên anh cúi xuống hôn lên môi cô anh nói:

- Anh cảm ơn em đã đồng ý lấy anh và cảm ơn em đã sinh cho anh hai cô công chúa nhỏ.

Và rồi sau đám cưới của Lý Thế Bảo là đến đám cưới của hai anh em nhà họ Trần, không biết Trần Thành Đạt đã cầu hôn tiểu Băng khi nào nữa.

Nên hiện tại nhà họ Trần tất bật lo cho đám cưới của hai vị thiếu gia cùng một lúc, mà cô dâu là một mới quen và một người thì quá quen với mọi người.

Vì khoảng thời gian Trần Quang Đạt nghỉ để đi tìm Tuệ Nhiên, Trần Thành Đạt đã nhận rất nhiều nhiệm vụ, nên hiện tại anh cũng đã là Thiếu Tướng ngan chức vụ với em trai mình.

Đám cưới được tổ chức ở một bãi biển xinh đẹp, trên sân khấu hai người vì Thiếu Tướng hôm nay không mặc quân phục.

Mà cả hai đều mặc vest chú rể trang trọng, một người thì mặc vest trắng một người thì mặc vest đen.

Một người thì khuôn mặt rạng ngời, nụ cười không biết đã lấy đi bao nhiêu trái tim phái nữ.

Còn một người thì khuôn mặt nghiêm nghị, nhưng ánh mắt nhìn về phía cô dâu của mình chứa biết bao nhiêu ngọt ngào, dịu dàng chỉ dành cho cô ấy.

Phía dưới ba Dương và ba Lý nắm tay con gái của mình lên sân khấu để làm lễ, ba Dương nói với Trần Thành Đạt:

- Con gái của ba thất lạc 15 năm rồi mới được về gia đình, bây giờ lại tiếp tục trở về với con, ba hi vọng những gì con hứa với ba được thì sẽ làm được, giờ ba giao con gái của ba cho con.

- Dạ ba tinh con nhất định con sẽ bảo vệ tiểu Băng đến suốt cuộc đời và yêu em ấy mãi đến khi già đi.

Ba Dương mỉm cười trao tay con gái yêu quý qua cho anh, ở bên này ba Lý cầm tay Tuệ Nhiên đến trước mặt Trần Quang Đạt nói:

- Hai đứa con đã bỏ lỡ nhau rất nhiều thời gian rồi, ba hi vọng hai con sau này sẽ không bỏ lỡ nhau nữa dù cho bất kỳ chuyện gì xảy ra, Quang Đạt ba hi vọng quản đời còn lại con sẽ đem đến hạnh phúc cho Tuệ Nhiên.

- Dạ con cám ơn ba, con xin hứa từ đây cho đến mãi mãi về sau con sẽ luôn nắm tay cô ấy và không để cô ấy rơi nước mắt vì đau lòng mà chỉ rơi nước mắt vì hạnh phúc thôi ạ.

Ba Lý vui vẻ gật đầu và trao tay Tuệ Nhiên qua cho anh.

Trên sân khấu hai cặp đôi đứng nghiêm trang làm lễ, đến khi trao nhẫn cho nhau xong cả hai người đàn ông đều cúi đầu xuống hôn lên môi của cô dâu mình một nụ hôn ngọt ngào.

Trên bầu trời có hai chiếc máy bay của quân đội bay biểu diễn, thả khói ra thành hình 2 trái tim kết nối vào nhau, khiến cho ai đến tham dự hôn lễ cũng reo hò.

Một hôn lễ hoành tráng cũng là kết thúc hai mối tình trắc trở, kéo dài mười mấy năm và mở ra một tương lai hạnh phúc cho vài chục năm sau nữa.

Người yêu nhau thật lòng rồi sẽ đến với nhau, tình yêu không cần phải tranh đấu hay dành lấy, cái gì của mình là của mình hạnh phúc sẽ đến với mọi người.