Từ lúc hai mẹ con Lộ Thanh Nhi rời đi, Tần Thiên Vũ cũng không có gì khác
Sau khi dùng bữa sáng xong, thì anh vẫn chuẩn bị đến tập đoàn như mọi ngày, anh vừa chuẩn bị ra xe, má Trương lo lắng liền chạy với theo hỏi.
" Thiếu gia! Cậu.. ổn chứ?"
Tần Thiên Vũ quay đầu lại nâng mày nhìn bà khựng lại vài giây, đôi mắt anh rũ xuống cũng không rõ cảm xúc, móc máy sửa sang chiếc đồng hồ đắc tiền trên tay "Có gì không ổn đâu. Má Trương không cần lo cho tôi. Sắp tới tôi rất bận, nên cũng sẽ không về. Nếu má cảm thấy buồn, thì có thể chọn địa điểm đi du lịch hay đi chơi đâu đó cho khuây khỏa, dù gì bây giờ cũng rảnh rỗi. Khi nào muốn đi thì nói với tôi" Nói rồi anh lên xe cùng Lý Văn rời đi.
Má Trương nghe được những lời này, trong lòng bà lại có chút hoang mang. Đáng lý ra thiếu gia phải rất buồn mới đúng, nhưng vì sao thiếu gia lại bình thường đến như thế.
Bà đứng thẫn thờ ra. Rõ ràng đang rất tốt sao lại phải ly hôn, bà càng nghĩ lại càng thấy đau đầu. Nhưng nhìn thiếu gia đâu có giống.. Không thể hiểu được.
-------------
Tập đoàn Giai Thụy
Bên trong phòng họp một buổi ký kết hợp đồng vừa được diễn ra
“ Cám ơn Tần tổng đã chiếu cố, mong được ngài giúp đỡ nhiều hơn” Người đàn ông trung niên cung kính nói bắt tay Tần Thiên Vũ
“Hợp tác làm ăn đôi bên cùng có lợi, nếu đã là lợi ích thì cần gì phải khách sáo. Nếu ông không có tác dụng..” Tần Thiên Vũ nhếch mép nói lại không nói hết
“Tần tổng vui tính quá” người đàn ông nói cười ha hả nhưng với gương mặt đen xì lả chả mồ hồi
Lúc này Lý Văn bước vào ghế tai Tần Thiên Vũ nói gì đó. Sau khi tiễn đối tác ra ngoài, thì cả Tần Thiên Vũ và Lý Văn trở lại văn phòng.
…
“Chào Tần tổng” Người đàn ông ôm cặp táp ngồi ở sofa thấy anh bước vào liền đứng dậy cúi người cung kính
“Luật sư Hà ngồi đi ” Tần Thiên Vũ nói ngồi bắt chéo chân đối diện ông ta
“Vâng” Luật sư Hà đáp lời ngồi xuống máy móc lấy ra một tập tài liệu đưa về phía anh “Mời Tần tổng xem qua thử, xem.. có cần chỉnh sửa hay..”
Tần Thiên Vũ nhận lấy xem qua một lượt, vừa cầm bút lên Lý Văn liền ngăn lại.
“Tần tổng”
Tần Thiên Vũ thở dài khựng lại vài giây vẫn là ký tên vào, gấp lại đẩy về phía luật sư Hà.
“…” Luật sư Hà nhận lại nhìn vào chữ ký trên mặt giấy mà mặt cũng ngơ ra, nuốt một ngụm nước bọt.
"..." Lý Văn nhìn biểu cảm của luật sư Hà là khó hiểu. Không phải chỉ là đơn ly hôn thôi sao?
“ Phần còn lại thì phải nhờ chú rồi” Tần Thiên Vũ không mặn không nhạt nói cũng không nhìn sang Lý Văn
“Tần tổng à, cậu không suy nghĩ lại thật sao?” Lý Văn nói ý tứ có phần hơi gấp gáp
“ Có gì phải suy nghĩ.. còn mạng về không rồi tính..” anh nhếch mép nói mặt cúi xuống cũng không rõ cảm xúc.
“…” Lý Văn cũng không biết nói thêm gì, đành phải làm theo. Nói thật thì ông cũng không biết anh đang muốn làm gì, anh là loại vô cùng cố chấp lại rất chiếm hữu, 12 năm rồi nói anh chịu buông tay dễ dàng như vậy có đánh chết ông cũng không tin.. Vẫn là lo lắng chuyện đó..
Tần Thiên Vũ phát tay. Luật sư Hà liền hiểu ý lui người rời đi.
“Tần tổng..”
“Gọi Tô Lập, tối mai hành động”
----------------
“Tần tổng, chúng tôi rất vui khi ngài chủ động hợp tác. Nhưng hành động lần này đơn lẻ rất nguy hiểm, tuy chúng tôi rất muốn tóm gọn đường dây lần này nhưng tính mạng ngài cao quý, chúng tôi vẫn khuyên ngài nên..” Cục trưởng cục cảnh sát nói mà gương mặt hiện rõ sự lo lắng.
Tần Thiên Vũ phát tay ngăn lời phía sau “Nếu sợ tôi nguy hiểm thì làm cho cẩn thận vào, tôi đã điều động người hỗ trợ phía các ông. Còn không được nữa thì dẹp luôn chiếc ghế đó là vừa.., cùng lắm thì đồng vu quy tận thôi”
Điếu thuốc vừa được cầm lên, cục trưởng đã chạy tọt qua cùng chiếc bật lửa
“Tạch”
Ở cục cảnh sát Từ Đông Thành đến Nam Thành ai cũng biết rõ thân phận giữa hai giới hắc bạch của Tần Thiên Vũ, hầu như không ai dám đắc tội anh, ngược lại còn vô cùng kính nể vì cách làm việc quan minh lỗi lạc. Nhờ có quy luật anh đặt ra mà họ cũng được nhàn hạ đi nhiều.
Tần Thiên Vũ kéo phì phèo một hơi, phả làn khói trắng vào mặt ông ta
“Người tiếp ứng cho các ông là anh ta” Tần Thiên Vũ không mặn không nhạt nói chỉ ngón tay ra sau. Người đó không ai khác là Tô Lập.
…
…
Cuộc đấu đá lần trước, vì sơ suất của Lý Văn mà Hùynh An Bằng trốn thoát, không ngờ lọt đến tai Lộ Thanh Nhi khiến cô sợ hãi. Lần này Tần Thiên lại mạo hiểm tự mình ra mặt không muốn cô biết được anh mới thờ ơ để cô đi, bắt tay cùng cảnh sát giăng bẫy ở cảng Đông Thành với chiêu lấy mình làm mồi nhử dụ rắn ra khỏi hang.. Huỳnh An Bằng vì mới bị anh hạ bệ nên ông ta không nuốt được cục tức gấp gáp muốn trả thù nợ cũ lẫn mới với anh.
Một đêm sau đó Tần Thiên Vũ đã dẫn theo Lý Văn cùng một số đàn em đến nhận lô vũ khí lậu ở cảng. Đánh tiếng ra ngoài vờ như khinh địch để Huỳnh An Bằng đến cướp.. Đánh úp lão ta cùng đám đồng đãng không kịp phòng bị
Cuộc hỗn chiến lại xảy ra, tuy đã được hạn chế đến mức tối thiểu nhưng vẫn không tránh khỏi thương vong. Nhưng nhờ có sự hỗ trợ từ anh mà cảnh sát cũng thuận lợi bắt gọn lão ta và đám dư đảng từ ngoài thành đến tiếp ứng. Với Tần Thiên Vũ để bắt lão ta không khó nhưng để có chứng cứ buộc tội lão ta lãnh án thì lại không dễ. Vì nói trắng ra thì tiếng tăm của lão ta cũng không nhỏ.
Nhờ có kế hoạch cặn kẻ mà lần này cũng thuận lợi hơn trong tưởng tượng.. Ai cũng thở phào nhẹ nhõm..