Vô tới nhà, cô tẩy trang, vừa tắm rửa sạch sẽ xong thì mợ gọi đến.
"Mợ không chợp mắt sao ạ?"
"Mợ mới cấp cứu cho một bệnh nhân xong nên tỉnh táo lắm. Con về tới nhà an toàn rồi phải không? Tối nay con vui không? Mợ đã xem cuộc thi tối nay, con đẹp lắm Mi."
An Nhiên mắc cỡ: "Mợ chọc con hoài."
"Mợ nói thật. Sáng mai con còn có cuộc họp báo nữa phải không? Giờ cậu đang ngủ, mai cậu có ca phẫu thuật sớm, chứ không thì cậu đã gọi cho con rồi đó. Bây giờ con tranh thủ ngủ một chút đi. Xong rồi ráng hoàn thành các chương trình từ thiện ban tổ chức quy định, sau đó phải lo học. Sắp vào năm thứ năm rồi, không còn thời gian đâu Mi."
"Dạ con biết rồi mợ."
"Con ngủ ngon nhé!"
Kết thúc cuộc trò chuyện với mợ, An Nhiên chẳng thấy buồn ngủ chút nào. Biết rằng mai phải thức dậy sớm nhưng cô không tài nào ngủ được. An Nhiên bèn lấy sách y khoa ra đọc đến gần sáng mới chợp mắt được một lúc. Đang mơ màng thì chị Khanh gọi tới.
"Em còn ngủ hả Nhiên?" Giọng chị Khanh huyên thuyên "Chắc em chưa mở mạng. Em lên mạng xem đi, người ta đang phanh phui chuyện Hoa hậu Thùy Linh còn chưa tốt nghiệp xong cấp ba, giờ dân tình đang xôn xao. Ai đó còn ác ôn hơn, tung bảng điểm của hoa hậu lên mạng. Cô hoa hậu này sức học vô cùng bê bết, môn nào cũng dưới trung bình. Không biết ai mà biết rành về cô hoa hậu này và chơi một cú trời giáng."
"Nhiều khi ai đó ganh ghét người ta."
"Em không biết đâu, hiện giờ ban tổ chức đang đau đầu. Buổi họp báo phải dời lại. Ban tổ chức đang yêu cầu hoa hậu giải trình."
"Vậy rồi Thùy Linh có sao không chị?"
"Sao trăng gì em ơi, miễn là cô ta không làm gì quá lố lăng mất hình ảnh Hoa hậu, còn lại học vấn thì dễ xử lý mà. Rồi Ban tổ chức hay bản thân Hoa hậu cũng có cách giải thích với báo chí. Đâu có ai tự bê đá đập lên chân mình. Thế nào rồi cũng sẽ có một lí do như là Hoa hậu bị chậm kỳ thi tốt nghiệp, sẽ bổ sung bằng cấp sau, hay đại loại là Hoa hậu định hướng đi du học vì vậy đã không tham dự kỳ thi tốt nghiệp. Thiếu gì lí do hả em."
"Cũng phức tạp quá hả chị."
"Giới này là phức tạp rồi, tại em ngây thơ thôi. Mà dù sao cũng may, không ai bàn tán về hai Á hậu."
Nhưng mà chị Khanh đã vui quá sớm rồi. Buổi sáng thiên hạ chiếu tướng Thùy Linh thì sang buổi chiều có một trang báo mạng tung tin Á hậu 1 chẳng phải đang theo học năm tư khoa kinh tế gì cả.
Có người còn nhào vô tận trang web của ban tổ chức cuộc thi hoa hậu để lại bình luận vô cùng mỉa mai: "Gần đây các cuộc thi Hoa hậu xuống cấp thật. Hoa hậu quốc dân thì chưa tốt nghiệp phổ thông. Á hậu 1 giả mạo sinh viên trường đại học kinh tế. Tôi mài mòn ghế nhà trường bốn năm sao chẳng bao giờ chạm mặt nàng Á hậu này ha ha."
Một người bình luận sẽ kéo theo nhiều người vô công rỗi nghề nhưng thích làm anh hùng bàn phím. Thế là đám đông lao vào chửi bới An Nhiên còn khủng khiếp hơn Thùy Linh.
Có người còn tạo clip trên mạng hài hước lấy hình An Nhiên làm trò. Trong clip là hình cô đang nhận giải Á hậu 1 bị cắt ghép đứng trước trường đại học kinh tế với lời chú thích: "Bao giờ mình được có tên trong danh sách sinh viên trường này đây ta? Suốt đời chỉ là mơ thôi."
Có người còn rảnh rỗi hơn, đăng lên danh sách các sinh viên năm tư trường Đại học kinh tế và tất nhiên là không có tên An Nhiên.
Vậy đó, An Nhiên nằm không cũng trúng đạn. Một cuộc chiến bùng nổ trên các diễn đàn mạng.
An Nhiên và Thùy Linh nhanh chóng bị ban tổ chức triệu tập để giải trình. Tất nhiên là An Nhiên không có việc gì phải sợ, cùng lắm bị tước danh hiệu. Ngay từ đầu cô cũng đâu có ham muốn gì nó. Có điều cô không hiểu tại sao mình bị gắn mác sinh viên kinh tế để bây giờ tai bay vạ gió.
An Nhiên bước vô phòng họp với ban tổ chức mà ngao ngán vô cùng. Chị Mỹ Hạnh vào thẳng chủ đề:
"Bây giờ ai sẽ giải thích trước?" Chị nhìn An Nhiên và Thùy Linh.
"Em xin lỗi!" An Nhiên mở màn trước. Vốn định nói tiếp câu thứ hai thì chị Hạnh đã đập tay lên bàn cái rầm, làm An Nhiên hết hồn.
"Bây giờ xin lỗi có ích gì? Tại sao không học đại học kinh tế mà nói làm gì? Tôi sẽ điều tra rõ chuyện này, người nào nhận hồ sơ đăng ký của em ở vòng sơ tuyển sẽ phải chịu trách nhiệm. Không có năng lực mà lại ghi thông tin cho hoành tráng, thế có chết người ta không cơ chứ."
An Nhiên biết chị ấy đang bị áp lực vì nhiều vấn đề phát sinh hậu cuộc thi, tuy nhiên những lời xúc phạm của chị Hạnh làm An Nhiên nóng mặt.
"Thưa chị, em không biết vì sao có sự nhầm lẫn như vậy. Mặc dù không phải sinh viên kinh tế nhưng em cũng đang theo học y dược, không phải tệ như chị đã nói."
An Nhiên giở ví lấy thẻ sinh viên ra đặt lên bàn. Chị Hạnh trố mắt rồi cầm thẻ sinh viên lên xem: "Ồ hóa ra em là sinh viên y khoa, thế thì tốt rồi. Chuyện có thể được giải quyết. Chị xin lỗi lúc nãy có hơi lớn tiếng với em."
Giải quyết xong An Nhiên, chị quay sang Thùy Linh, cô nàng ấp úng. Sợ cô ấy ngượng nên An Nhiên xin phép chị Hạnh ra về, dù sao cô đã giải thích phần mình xong rồi, không nên can dự vào chuyện của Thùy Linh và chị Hạnh.
Vài hôm sau, trên trang web của ban tổ chức cuộc thi hoa hậu mọi người thấy được bằng tốt nghiệp trung học phổ thông của Thùy Linh, kèm theo bảng kết quả vô cùng tốt đẹp. Kẻ chê, người bất mãn, một số ráng gây rối bằng cách tung bảng điểm cũ của Thùy Linh lên mạng với lời dè biểu thậm tệ. Họ tiếp tục phê phán rằng thành tích học hành của Hoa hậu tệ hại như vậy nhưng không hiểu sao xoay sở được bằng tốt nghiệp loại khá trong thời gian quá ngắn.
Còn phía An Nhiên, ban tổ chức đã đính chính rằng cô không phải sinh viên kinh tế mà đang theo học ở đường đại học y khoa. Ban tổ chức còn kèm theo danh sách sinh viên y khoa có đóng mộc của trường. Tưởng rằng đã yên nhưng dân mạng thực sự sợ thiên hạ không loạn không vui, có người cắn chặt không tha.
Đáng sợ hơn họ còn lên mạng mạnh miệng rằng ban tổ chức có thể lo được bằng tốt nghiệp cho Hoa hậu thì gắn mác sinh viên cho Á hậu 1 có gì là khó. Mẹ nó đây là y khoa chứ không phải giỡn chơi, làm sao giả mạo được? Nó liên quan đến mạng người sau này đó.
Tuy nhiên, An Nhiên quá mệt mỏi rồi, chẳng buồn quan tâm nữa, thôi thì thanh giả tự thanh, mọi chuyện cứ giao cho ban tổ chức. Nhưng rất lạ, dường như có người cố tình nhắm vào An Nhiên, các anh hùng bàn phím bắt đầu chửi rủa cô thậm tệ.
An Nhiên ngồi một mình trong phòng lướt bình luận mà buồn cười. Đúng là thế giới.. xô chậu này hỗn loạn thật. Đang nghĩ vẩn vơ thì cậu gọi tới.
"Bây giờ đã thấy mệt mỏi chưa? Cho con không nghe lời để bây giờ thiên hạ chửi rần trời." Giọng cậu sang sảng.
An Nhiên nghe một lúc lâu, cậu vừa gác máy thì thầy Bình lại gọi.
"Sao thế cô nhóc? Bị mắng tơi tả vậy mà không có ý định thanh minh sao?" Thầy chọc cô.
"Con việc gì phải thanh minh. Con còn mong cho ban tổ chức rút danh hiệu cho rồi." An Nhiên phụng phịu.
"Đi thi cực khổ đã đời rồi bây giờ mong bị rút giải thưởng, con thật là.. Sao không đưa bảng điểm bốn năm lên mạng, vậy còn ai có thể nói ra nói vào?"
"Con không thèm đâu."
Thầy không khuyên được nên buồn bực gác máy. Cô ngồi bó gối một lúc rồi lấy sách y khoa ra định đọc nhưng điện thoại tiếp tục reo vang.
Nhìn số hiển thị lạ, An Nhiên chần chừ rồi cũng bấm trả lời.
"Alo!"
"An Nhiên phải không? Tôi đây, Philip."
"Philip nào?" An Nhiên ngờ ngợ.
"Người đã trao giải cho cô đêm chung kết."
"Ồ! Chào anh. Sao anh biết số của tôi?"
"Muốn thì biết thôi. Chuyện đó đâu có lớn." Philip cười khẽ "Tình hình cô sao rồi? Đừng lo lắng quá, tôi sẽ giải quyết giúp cô."
"..."
Cô có gì lo lắng đâu.
Định bảo thế thì anh ta đã nói tiếp: "Tôi đã cho xử lý chuyện này, ngày mai đảm bảo không còn những bài báo nào nói về cô trên mạng."
"Sao anh lại giúp tôi?" An Nhiên ngạc nhiên.
"Cô nghĩ sao?" An Nhiên cảm nhận bên kia đầu dây Philip đang cười.
"Bộ anh.. tội nghiệp tôi hả? Không cần đâu."
"Tôi không phải nhà.. tu hành mà tội nghiệp lung tung. Thôi nhé cô bạn." Philip không muốn nói tiếp, anh chào An Nhiên rồi gác máy.
An Nhiên khó hiểu về hành động của anh ta. Không thể hiểu tại sao anh ta lại giúp cô. Nhưng anh ta đúng là đệ tử của phái hành động, không hiểu anh ta xử lý như thế nào mà đúng là tình hình trên mạng đã lắng xuống, các trang web viết về An Nhiên đều bị gỡ bỏ.
Tuy nhiên chỉ xử lý được các trang báo mạng nhưng làm sao cấm tuyệt được các anh hùng bàn phím, họ sẽ còn nhiều cách để chửi thêm mà thôi. Dù sao cũng cám ơn Philip đã nhiệt tình giúp đỡ.
An Nhiên nhắn tin cám ơn, anh ta đã trả lời ngay: "Không thể cảm ơn suông."
"Vậy anh muốn thể nào?"
"Một bữa tối ở Mila. Hy vọng cô sẽ nể mặt."
Người ta đã giúp đỡ như thế và đã lên tiếng mời, nếu không nể mặt thì tệ quá. An Nhiên không còn sự lựa chọn nào khác. Cô tới Mila, người phục vụ dẫn cô tới một phòng bao. An Nhiên thầm phê phán ăn tối đơn giản mà anh ta cũng đặt phòng riêng cho tốn kém, cách xài tiền của người giàu thật phung phí.
Người phục vụ đẩy cửa phòng cho cô. An Nhiên thấy Philip đang ngồi trên salon trong góc phòng. Giữa phòng là một bàn tiệc có lọ hoa hồng ở giữa, nhìn có vẻ lãng mạn. An Nhiên bước tới ngồi xuống vị trí đối diện Philip.
"Xin lỗi đã để anh chờ."
"Không sao, là do tôi tới sớm." Anh ta cười nhẹ nhàng "Vả lại chờ phụ nữ đẹp là vinh hạnh."
Mồm mép quá thể, An Nhiên nghĩ thầm.
"Cô bé uống gì?" Philip ân cần.
"Dạ cho tôi nước khoáng là được."
"Chậc, sao mà đơn giản. Đói bụng chưa cô bé?"
An Nhiên cũng chẳng đói lắm nhưng không muốn ở cùng anh ta trong không gian chỉ có hai người như vậy. Cô chỉ muốn nhanh chóng kết thúc buổi tối dưới ánh nến ám muội này. An Nhiên theo anh ta di chuyển tới bàn ăn giữa phòng. Philip ga lăng kéo ghế cho cô, rồi ngồi xuống vị trí đối diện.
Anh ta rót rượu, cả hai vừa ăn uống vừa trò chuyện. Philip rất biết cách tạo không khí vui tươi, không làm cho người đối diện cảm thấy chán ngắt và buồn tẻ.
"Vì thế ngày xưa anh học ở Harvard hả? Ngôi trường này sản sinh ra nhiều nhân vật kỳ tài lắm đó." An Nhiên khen thật lòng.
"Tôi là một trường hợp đột biến, có hơi kỳ cục chứ kỳ tài gì đâu." Philip hài hước "Tôi bị nhốt ở đó 4-5 năm theo nguyện vọng của ba mẹ tôi. Nhờ trời cuối cùng cũng tốt nghiệp."
"Anh phải học những 5 năm lận hả?"
"Đúng ra là bốn năm, tại các cô trong trường níu kéo quá, tôi đành phải ở lại thêm một năm. Ai bảo tôi đẹp trai."
An Nhiên phì cười: "Anh cũng khiêm tốn quá ha."
"Sơ sơ. Tại cô không biết chứ, được nhiều người thích cũng khổ lắm." Anh ta vờ thiểu não "Mà này, cô nghĩ sao về tôi?"
Anh vừa hỏi vừa bước qua ngồi cạnh An Nhiên thay vì ngồi đối diện.
"Tôi cảm nhận anh là người thông minh và bản lĩnh."
"Cô cảm nhận về tôi như vậy à? Đây có thể xem là một dấu hiệu tốt không?" Anh mỉm cười nhìn An Nhiên.
"Bộ anh hay quan tâm cảm nhận của người lạ về mình lắm sao? Tôi thấy cái đó đâu có quan trọng."
"Với một người.. đặc biệt nào đó, tại một thời điểm nào đó, cảm nhận của người ấy đối với tôi rất quan trọng."
"Và rồi sau một thời điểm nào đó, người đó sẽ trả thành quá khứ và.. hết quan trọng đối với anh hả?"
"Tôi thích nói về hiện tại hơn nghĩ tới tương lai, vì vậy hãy nói về hiện tại của.. hai chúng ta đi."
Anh hơi nhướn người qua phía An Nhiên rồi nắm tay cô: "Cô nghĩ sao nếu tôi đề nghị cô làm bạn gái của tôi? Tôi thích cô."
An Nhiên rùng mình: "Anh có bị làm sao không? Đùa hơi quá rồi đó."
"Cô có ý gì? Cô đã nhận lời tới đây, tức là đã hiểu ý tôi rồi. Chẳng phải cô cũng muốn tiến xa hơn nữa với tôi sao?" Philip bất thình lình ôm cô và muốn hôn.
An Nhiên sợ hãi đẩy anh ra và mắng: "Anh bị thần kinh hả? Cái gì mà tôi đồng ý với anh?"
Philip nhìn cô: "Thôi em đừng ra vẻ, ở bên cạnh anh em sẽ không thiệt thòi gì."
Nói rồi anh ôm cô thật chặt, tay bắt đầu không an phận. An Nhiên cảm thấy ghê sợ, cô ráng hết sức mình vùng thoát khỏi anh ta, rồi vung tay lên tát một cái thật mạnh. Philip giật mình, không tin cô dám bạt tay anh.
Qua phút bàng hoàng, anh nổi nóng: "Chưa bao giờ có ai dám tán tôi. Hôm nay cô chết chắc rồi."
Philip sấn tới và An Nhiên lùi lại. Cô đã lùi tới sát tường, anh hả hê khi thấy sự hoảng loạn trong mắt cô. Ép khuôn mặt sát mặt cô, anh rít qua kẽ răng: "Khá lắm bé con, dám bạt tai tôi. Trên đời chưa ai dám làm vậy với tôi, chưa từng."
"Ai bảo anh có ý xấu với tôi trước."
Philip miết tay lên gò má An Nhiên: "Khuôn mặt xinh đẹp, dịu dàng thế này mà tánh tình thật hung hăng. Phải phạt."
Anh nói rồi ép sát mặt cô hơn, môi anh mơn man trên mặt cô.
Bây giờ An Nhiên thấy hối hận khi dễ dãi nhận lời đi tới nơi này tối nay. Cô đã không lường trước được sự phức tạp của cuộc đời, để bây giờ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm thế này.
Philip nhìn chăm chú khuôn mặt An Nhiên, anh không cưỡng lại được ý muốn hôn lên đôi môi đang bặm lại vô cùng bất an. Con gái đẹp anh đã thấy nhiều, và An Nhiên cũng không phải xinh đẹp đến mức làm cho anh say mê. Nhưng tối nay anh thật lạ, không kìm nén được muốn hôn lên đôi môi cô bé. Rồi anh cúi xuống hôn ngấu nghiến.
Nước mắt An Nhiên rơi lặng lẽ, vừa uất ức vừa cảm thấy ghê tởm, muốn vùng thoát khỏi anh ta. Nhưng Philip đang kìm cô bằng cả hai tay, cô không đủ sức phản kháng. Trong lúc hoảng hốt cô giơ chân lên nhắm ngay giữa hai chân anh ta rồi thúc thật mạnh.
Philip đau đến mức ngã quỵ. An Nhiên nhanh chóng thoát khỏi anh ta rồi lao ra ngoài. Cô sợ hãi chạy ra cổng ngoắc đại một chiếc taxi ngồi vào. Cô giục tài xế chạy nhanh, như còn sợ Philip đuổi theo.
Cú thúc mạnh như vậy không biết huynh đệ của anh ta có làm sao không? Nhưng An Nhiên không có chỗ cho sự hối hận. Là tại anh ta có ý đồ không sạch sẽ với cô trước. Tới nhà rồi mà cô vẫn còn run rẩy vì sợ.