"Vào tắm nước sôi cho sạch sẽ đi, tôi thấy người cậu bẩn lắm rồi đấy, toàn mùi hồ ly."
Nghe xong câu nói ấy, chàng trai trẻ liền rơi vào tâm thế bất an, tự biết bản thân nên nhanh chóng đi đến dỗ dành, xoa dịu người thương.
"Vợ định lột da anh hay sao mà bảo anh đi tắm nước sôi, anh có làm gì đâu."
"Anh ôm người ta trong lòng thôi à, chứ có làm gì đâu." Giang Tư Tư thờ ơ đáp trả, chứ ánh mắt đã lườm anh bén ngót như dao rồi.
"Trời ơi, anh bị oan mà. Vợ xem lại camera là biết ngay thôi, hà tất phải giận anh chi cho nhọc lòng." Phi Phong vừa nói, vừa ôm đùi cô.
"Không giận, mấy người lại tưởng tôi dễ dàng qua mặt."
"Qua mặt em, rồi anh ở với ai. Thôi đừng giận, để anh xoa bóp cho nhé! Đi làm mấy ngày nay chắc mệt lắm đúng không?"
Đấy, cứ hễ khi cô không vui một chút, là anh ta liền trưng ra cái dáng vẻ đáng yêu, rồi dỗ ngọt cô bằng đủ thứ cách thế này thì làm sao cô giận lâu cho được.
"Anh xoa mạnh hơn một chút đi, em mỏi chỗ đó."
Và thế là chưa đầy ba phút, Giang Tư Tư đã hết giận. Thấy vậy, Phi Phong liền bắt chuyện.
"Vợ gặp ba mẹ anh thật hả? Họ có làm khó vợ không? Mà gặp khi nào, sao không nói anh biết để anh đi theo."
"Vừa gặp xong lúc nãy, cô chú không làm khó em, nhưng anh có biết chuyện tập đoàn Dwellsmith P&P của gia đình đang gặp khó khăn chưa? Công ty con ở thành phố T cũng gặp trục trặc, nên gần đây tiểu Phàm rất áp lực, hay anh xem về thăm nhà một chuyến đi.
"Để anh nghĩ đã. Mà vợ gặp ba mẹ chi vậy?"
"Bàn chuyện hợp tác làm ăn thôi à." Giang Tư Tư điềm đạm đáp.
Mà khi nghe xong, Phi Phong cũng không tỏ ra bất ngờ gì mấy. Anh chỉ cười nhẹ thoáng qua, rồi hỏi:
"Giang tổng định lấy thân phận thật ra thuyết phục ba mẹ anh thay đổi ý định hửm? Xem ra Phi Phong anh cũng có giá quá nhỉ?" (1
Nghe anh nói vậy, Giang Tư Tư lập tức quay lại nhìn người bên cạnh với nét mặt ngạc nhiên:
"Anh biết được những gì rồi?"
"Thì biết sơ sơ vợ anh vừa nhậm chức Tổng giám đốc ở tập đoàn G&T, biết luôn chuyện Giang tổng đây là cô tiểu
thư độc nhất của Giang gia, giàu nhất thành phố T." Phi Phong bình thản cười đáp. (1
"Nhưng làm sao anh biết được? Đến tiểu Phàm quen biết em mười năm mà còn không biết thân thế thật của em đấy, anh theo dõi em à?"
"Theo dõi làm gì cho mất công, vợ quên anh là dân IT rồi sao? Mấy thông tin cá nhân bảo mật gì đó, căn bản không thể làm khó anh."
Vốn dĩ Giang Tư Tư cũng định nói cho anh biết, nhưng giờ anh tự biết rồi thì thôi vậy. Thuận nước thì thuyền trôi thôi.
"Coi như chồng em giỏi, cứ thế phát huy." Cô tinh nghịch xoa đầu, rồi lại tựa vào lòng anh.
Cả hai cũng khá lâu rồi không âu yếm, nên vừa gần một chút là cơ thể Phi Phong đã bắt đầu nóng lên. Yên lặng được một chút, anh mới trầm giọng lên tiếng:
"Mình cưới nha vợ? Anh muốn chúng ta có danh phận rõ ràng, để người ngoài không tơ tưởng chen vào."
"Giờ chưa phải lúc thích hợp, đợi anh học xong, có sự nghiệp ổn định đã."
"Em vẫn sợ ba mẹ anh không đồng ý hay sao? Chúng ta có thể kết hôn trước, rồi ổn định cuộc sống sau."
"Không phải lo ba mẹ anh ngăn cản nữa, mà em muốn chồng em lớn hơn một chút, có địa vị hẳn hoi trong xã hội rồi thì khi sánh vai với em mới không phải chịu lời ra tiếng vào không hay. Dù thân thế của anh có hiển hách cách mấy, thì em vẫn muốn người đàn ông của mình tự lập. Quan trọng là em không muốn bị nói dụ dỗ trẻ em."
Nói xong, Giang Tư Tư liền nhe răng mỉm cười, rồi lập tức ôm lấy chàng trai để dỗ dành, vì cô biết anh ta đang thất vọng.
"Vậy em phải chờ anh hơn ba năm.. Sắp tới anh còn phải qua Anh du học, lúc đó chúng ta sẽ yêu xa, anh sợ..."
"Sợ em già, em xấu rồi làm cô dâu không đẹp à?"
"Không phải... Sợ em không vững lòng."
Nghe Phi Phong lí nhí nói xong, Giang Tư Tư chỉ biết bật cười.
"Tính ra anh trẻ đẹp hơn em luôn đó, qua Anh kiểu gì không có nhiều bóng hồng theo đuổi, nhưng em còn không sợ thì sao anh phải lo. Yên tâm học hành, gầy dựng sự nghiệp đi ha, em chờ!"
"Hay vợ qua đó với anh, anh vừa học vừa làm việc, anh nuôi vợ được."
"Vậy còn việc công ty của nhà em thì sao? Ba em lớn tuổi, sức khỏe cũng yếu hơn rồi, em không thể cứ long bong ngoài đường để chạy theo cái gọi là tự do, trải nghiệm nữa. Đó cũng là một trong những lý do em chịu trở về phụ ba lãnh đạo tập đoàn."
"Thế mà anh cứ tưởng em vì anh..." Phi Phong xụ mặt.
Giang Tư Tư lại được trận bật cười, cô bẹo má anh, rồi nói:
"Thì lý do thứ hai là vì anh đó, vì chuyện tình có kết thúc viên mãn của chúng ta!"
"Suy cho cùng, cũng không thể phủ nhận rằng ba mẹ anh quá thực dụng, đem hôn nhân của con cái ra làm giao dịch, thật bất mãn hết sức."
"Anh nói cứ như anh sẽ nghe theo họ sắp đặt vậy, em thừa biết cái tính ngông cuồng của anh mà, nên thà là em ra mặt trước cho mọi chuyện nhẹ nhàng hơn. Vả lại hai công ty của nhà anh đều đang gặp vấn đề khó khăn, nên cô chú mới tìm đường thay đổi cục diện thôi."
Nghe vậy, Phi Phong liền gật gù:
"Vợ hiểu anh ghê!"
"Không hiểu anh, sao dụ được anh lên giường." Giang Tư Tư tủm tỉm cười.
"Dụ anh cơ á?" Phi Phong quá đỗi ngạc nhiên tới nỗi mở tròn mắt nhìn cô.
Giang Tư Tư lại thản nhiên gật đầu xác nhận.
"Đúng rồi! Hôm đó em say, nhưng thật ra vẫn biết rõ bản thân đang làm gì mà."
"Á à... hóa ra là chị dụ tôi." Phi Phong vờ làm mặt căng.
Lúc đó, Giang Tư Tư chỉ biết cười nịnh.
"Tất cả đều tại cậu quá tốt, nên đừng trách chị mưu mô."
"Hay lắm! Thế thì đừng trách em tối nay tính kế lại chị. Giang Tư Tư, tối nay chị đừng hòng bước xuống khỏi giường."
Nói xong, Phi Phong liền lập tức áp chế cô gái nằm xuống giường, anh ở bên trên, tiến vào tư thế ái muội, hai ánh mắt thâm tình lập tức giao nhau.
"Vợ, em đẹp quá!"
"Còn mặt anh gian quá, haha..."