“Hạ Hạ, không phải tớ bảo cậu mặc gợi cảm xinh đẹp sao? Cậu mặc gì vậy chứ?” Phó Nhụy ngồi bên cạnh Hạ Quý, vô cùng ghét bỏ quần áo cô mặc trên người.
“Tớ cảm thấy cũng được.
” Hạ Quý nhún vai.
Cô mặc một chiếc váy trắng ngắn tay, dài đến đầu gối, Hạ Quý rất thích chiếc váy này.
“Đêm nay chúng ta đi hộp đêm chơi, cậu mặc như vậy thì người đàn ông nào nhìn?” Phó Nhụy trợn mắt sau đó lấy hộp trang điểm đặt trên xe ra.
“Mang khuôn mặt này theo, có khi cậu cũng không vào được bên trong!” Động tác Phó Nhụy thành thạo bắt đầu trang điểm cho Hạ Quý.
Hạ Quý cũng bất đắc dĩ, gia cảnh và diện mạo cô cũng rất giống nhau, đều rất bình thường, dáng người tinh tế, hiện tại trang điểm nhàn nhạt như vậy rất hợp với cô.
Hạ Quý nghiêm túc nhìn on trang điểm cho mình, Phó Nhụy lớn lên xinh đẹp, khuôn mặt trang điểm mang theo mị hoặc.
Cô mặc trên người váy ngắn bó sát, đôi chân dài mảnh khảnh, bộ ngực mê người, mái tóc uốn xoăn, đúng là một tiểu yêu tinh quyến rũ.
Hạ Quý không giống Phó Nhụy cong trước cong sau, ngũ quan và dáng người bình thường, phong cách của Phó Nhụy làm sao cô có thể ‘hold’ được?
“Cậu muốn đi hộp đêm?” Hạ Quý bất giác hỏi.
“Tất nhiên rồi! Chờ mãi cuối cùng cũng 18 tuổi, phải đi hộp đêm chơi thôi!” Phó Nhụy xem như đương nhiên mà nói.
“Phó Nhụy, tớ nhắc cậu một câu này! Bốn người chúng ta chỉ có Diệp Hâm là đủ 18, còn tớ phải nửa tháng nữa mới đủ 18, hai người các cậu sinh nhật tháng 12, đủ 18 lúc nào?”
“Qua năm ngoái, tất cả mọi người đều là 18 tuổi!” Phó Nhụy không nghe Hạ Quý đâu, “Bố mẹ tớ đúng dịp đi công tác, nhân cơ hội này phải đi chơi!”
Phó Nhụy sớm đã muốn đến hộp đêm, trước khi thi đại học bị bố mẹ quản chặt, tuy rằng không trông chờ gì vào thành tích của cô nhưng đối với việc đi chơi vẫn tương đối nghiêm khắc.
Phó Nhụy nhịn rất lâu mới thi đại học xong, hơn nữa bố mẹ không có nhà, tất nhiên phải bắt được cơ hội này!
“Tớ đi hộp đêm là vì ai chứ? Vì hai người đó!” Phó Nhụy chỉ vào Phó Dụ và Hạ Quý nói, “Đều đã 18 tuổi mà chưa yêu đương với ai, các người nói xem có phải thất bại hay không?”
“Không phải.
” Hạ Quý và Phó Dụ trăm miệng một lời mà nói.
“Hạ Hạ, vì sinh nhật nửa tháng sau của cậu, đêm nay chị đây đưa cậu đi học hỏi kiến thức, yên tâm đi, nhất định tớ sẽ chọn soái ca cho cậu!” Phó Nhụy ái muội chớp chớp đôi mắt với Hạ Quý.
“Vậy tớ cảm ơn!” Hạ Quý bất đắc dĩ nói.
“Không cần khách khí, chúng ta là chị em, giúp cậu thoát khỏi kiếp độc thân là trách nhiệm không thể chối bỏ!” Phó Nhụy vỗ ngực nói.
Hạ Quý nhìn qua nơi sóng gió mãnh liệt nào đó, thầm nghĩ, nếu mình có khuôn mặt và dáng người như cô, không cần tìm đàn ông cũng tự nhào tới!
“Diệp Hâm, cậu không quản bạn gái cậu sao?” Cứ mặc kệ cho cô ấy đi hộp đêm?
“Không phải tôi đi theo sao?” Diệp Hâm cười nói.
“…” Quả nhiên không phải người một nhà không về chung một nhà, Diệp Hâm đối với Phó Nhụy cũng quá dung túng.
“Hạ Hạ, tớ tìm đàn ông cho cậu, cũng không phải tìm đàn ông cho mình!” Phó Nhụy bất mãn mà nói, “Tớ đã có Hâm Hâm rồi!” Phó Nhụy ôm cánh tay Diệp Hâm nói.
Lời Phó Nhụy nói, Diệp Hâm không dám không nghe.
Phó Nhụy trang điểm nhẹ cho Hạ Quý, không có biện pháp, bộ đồ này của Hạ Quý cũng không thể biến đổi.
Trang điểm xong, Hạ Quý trông có vẻ xinh đẹp hơn, giá trị nhan sắc cũng cao thêm ba phần.