Yêu Đến Chết Đi Sống Lại

Chương 67: Hiểu lầm




Thấy anh cũng đã về Lý Bội Ân liền đứng dậy thả Tiểu Bội xuống, trong đầu cứ nghĩ về câu nói của bác tài xế, cô chăm chú bạo dạng nhìn thẳng vào mắt của Tống Khâm, nhưng ngay sau đó anh cũng nhìn cô ánh mắt nhẹ nhàng ôn nhu hơn, Lý Bội Ân bắt đầu đỏ mặt đảo mắt sang hướng khác.

Anh cong môi tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, anh bước tới đột ngột đưa tay nhẹ lau đi sợi mi đang dính trên khóe mắt của cô, Lý Bội`Ân liền định rời đi thì anh giữ tay của cô lại.

“Cô Lý, cô sao vậy? cô tránh mặt tôi sao?”

“Không có... tôi chợt nhớ ra mình có việc nên phải về, chúc anh ngon miệng.”

Nói xong cô liền rời khỏi đó, đóng cửa phòng mạnh đủ để anh nghe thấy, cô đưa tay che miệng cười khoái chí.

“Tôi thích em đến cả thế giới đều biết vậy mà em lại không nhìn ra sao Ân Ân?”

Về đến phòng cô trấn tĩnh bản thân lại, nhịp tim không kiểm soát được mà đập liên tục như sắp rơi ra ngoài, ánh mắt đó sao lại đẹp mê hồn đến như vậy, cô chưa từng đối diện với anh ở cự ly gần như vậy, phải công nhận rằng ngũ quan trên gương mặt rất hài hòa, cả đôi bàn tay mềm mại giữ tay của cô cũng rất đẹp.

“Điên rồi, Bội Ân không được nghĩ nữa!”



Ngày hôm sau, Lý Bội Ân cũng dậy sớm chuẩn bị để đến công ty và cũng vì muốn tránh gặp mặt anh ở trước nhà, vừa đến công ty cô đã hì hục lao vào làm việc của mình, Tống Khâm cũng biết là cô đã đi nên anh cũng không do dự mà tiến thẳng vào phòng làm việc của nhân viên.

Anh muốn chắc chắn rằng cô đã vào công ty an toàn chỉ đơn giản là vậy thôi, sau khi nhìn thấy cô thì cũng yên tâm mà trở về phòng làm việc, nhưng đi chưa được mấy bước thì Đoàn Huệ Tâm từ phía sau lao tới ôm chầm lấy tấm lưng của anh, Tống Khâm nhíu mày sợ Lý Bội Ân hiểu lầm nên kéo cô rời khỏi đó để dễ nói chuyện.

Nhưng những hình ảnh đó đã nhanh chóng lọt vào mắt của cô, bóng dáng người con gái đó tuy chưa nhìn rõ mặt nhưng cô có thể nhìn thấy được dáng vẻ quyến rũ và sự quý phái của cô, mọi người lúc này cũng bắt đầu chụm lại bàn tán về quan hệ của hai người họ.

“Đó chẳng phải Đoàn Huệ Tâm sao? cô ấy là người mẫu và cũng là gương mặt đại diện cho công ty chúng ta, lâu lắm rồi mới thấy cô ấy đến đây.”

“Lần trước nghe đồn họ hẹn hò rồi chia tay sau đó cô Đoàn không đến công ty nữa, bây giờ đột nhiên xuất hiện chẳng lẽ họ tái hợp sao?”

“Cô Đoàn đúng là xinh đẹp còn quyến rũ nữa, tôi không phải đàn ông mà còn mê.”

“Ước gì có body như cô ấy, thật nóng bỏng mà.”

Lý Bội Ân bị những lời nói đó làm cho tâm trạng trở nên nặng trĩu, bàn tay cũng trở nên cứng lại không thể gõ bàn phím, đầu óc cũng chẳng tập trung nổi, có lẽ suy nghĩ của cô là đúng Tống Khâm thật sự đã có bạn gái, hai người họ đúng là trời sinh một cặp trai tài gái sắc, nhìn người ta rồi nhìn lại bản thân của cô chẳng có gì cả sao sánh bằng cô siêu mẫu chân dài ấy chứ.

Cô đột ngột bấm thử dòng chữ Đoàn Huệ Tâm để tìm kiếm, những tấm ảnh quyến rũ nóng bỏng của Đoàn Huệ Tâm cũng xuất hiện, cô là người mẫu nội y nên đa số trang phục của cô đều hút mắt người ta khiến người ta nhìn phải đỏ cả mặt,

“Cô ấy đẹp thật.”

Một người kiệm lời như Lý Bội Ân còn phải thốt lên câu khen ngợi cũng có thể thấy được sự kiều diễm xinh đẹp của Đoàn Huệ Tâm như thế nào, ngay lúc này Tống Khâm đã lôi Đoàn Huệ Tâm đi tới phòng của mình để hỏi về chuyện kế hoạch, Đoàn Huệ Tâm thản nhiên ngồi vắt chân lên bàn ung dung nói.



“Ba của anh á hả? ổng mỗi ngày đều nhắn tin cho em, mời em đi ăn các kiểu rồi mua đồ cho em nữa, tình hình này thì em thấy ổng chán con ả kia rồi.”

“Vậy sao? tự tin chưa chắc cô làm lại con ả đó, con ả đó nghe nói tuyệt chiêu rất giỏi trên giường, còn cô chắc là ông ấy vẫn chưa chạm vào đâu nhỉ?”

Đoàn Huệ Tâm vừa xoay xoay cái chìa khóa trên tay ánh mắt hút hồn, cô tự tin vào bản thân mình nói.

“Người đàn ông một khi đã có được thứ mình muốn sẽ nhanh chóng chán thôi, chẳng hạn như bây giờ đang khao khát có được cơ thể em mãnh liệt nhưng em chưa để ông ấy đụng vào đương nhiên ông ấy sẽ thích thú chinh phục em hơn rồi.”

“Cô cũng thông minh lắm.”

Tống Khâm khen một câu khích lệ.

“Anh quá khen, hình như lúc nãy em thấy chị dâu rồi.”

“Thì sao?”

“Không định giới thiệu à?”

Anh trầm mặt một lúc, dạo gần đây cô cứ hay tránh mặt anh không hiểu nguyên nhân là gì, trong lòng bỗng chốc có chút khó chịu, anh lướt điện thoại để xem lại lịch trình của mình rồi nói.

“Cô ấy đang tránh mặt tôi, tôi không biết làm sao để lấy lòng cô ấy nữa.”

Đoàn Huệ Tâm nhìn vẻ mặt sầu não của anh liền bật cười, cô cũng cảm thấy có chút ghen tị với Lý Bội Ân vì được một kẻ lạnh lùng này yêu đến vậy, nhưng cô đáng tiếc bản thân không thể làm gì được cho anh, anh chính là mẫu hình tượng bạn trai mà cô mong muốn nhất nhưng anh đã có người trong lòng rồi, cô là người hiểu chuyện nên mấy chuyện tranh giành nam nhân cô không có hứng thú.

“Hay là như vậy đi, nghe em bày kế thử coi ổn không nhé.”

“Kế gì?”

“Như vầy...”

Đoàn Huệ Tâm đi tới nói khẽ vào tai của anh, Tống Khâm liền có chút hứng thú với ý kiến mà cô đưa ra, ánh mắt liền vui vẻ trở lại.

“Được, ý hay đấy chứ, tôi sẽ thử cảm ơn cô.”

“Không có gì, khi nào cưới nhớ mời là được, vậy thôi em về nhé.”