Yêu Cuồng Loạn

Yêu Cuồng Loạn - Chương 64: Lời Em Nói




Editor: Chè Xôi Nước



Beta-er: Jiully



Anh kéo tay cô lại cúi xuống hôn nhẹ lên mu bàn tay như thể hiện tình yêu anh dành cho cô , cũng giống như đang khẳng định chủ quyền của mình.



"Thích một người là không cần biết lý do, chỉ biết thích là thích thôi?" Giọng anh nhẹ nhàng rót mật vào tai cô. "Năm anh 6 tuổi lần đầu gặp được em liền cảm thấy ở em có một thứ ánh sáng kì lạ thu hút anh rất nhiều anh nghĩ nếu được ở bên em thì sẽ rất ấm áp ,lúc đó anh thật sự hy vọng em có thể nhìn về phía anh nói chuyện cùng anh vui đùa với anh tất cả đều chỉ là anh."Lúc đó anh mới thật sự hiểu nghĩa của hai từ hy vọng.Hiện tại hai từ này đã không còn quan trọng nữa, bây giờ chúng ta đã ở bên nhau thì chúng chẳng ý nghĩa gì



Ngừng lại một chút, hai mắt nhắm lại gương mặt anh cọ nhẹ lên mu bàn tay cô,"Kỳ kỳ, em nói thử xem anh đối với em là nhất kiến chung tình? Nếu mà đúng như lời em nói thì khi còn nhỏ anh đã yêu em nếu như không tính lúc còn nhỏ thì lớn lên anh cũng chỉ biết có mỗi em, khắc cốt ghi tâm hình bóng em trong lòng, nội tâm luôn đau đớn hít thở cũng khó khăn. Em từng nói chỉ khi gặp được người mình thật lòng yêu mới trở nên như vậy."



Anh nói ra những lời thật lòng như vậy khiến cô ngẩn ngơ một hồi trong tim tựa như có hàng loạt cảm giác hạnh phúc trực trào, anh từ trước đến giờ chưa từng muốn rời xa cô từ khi còn nhỏ cho đến hiện tại tình cảm của anh chỉ có nhiều hơn chứ không hề ít đi.



Chẳng lẽ cô lại trốn tránh? Giống Tiểu Nhứ nói, nếu anh đối với cô không là tình cảm sâu đậm thì đâu nhất thiết phải vì cô làm nhiều chuyện như vậy, lúc này đầu óc hay suy nghĩ của cô đều rất bình tĩnh cô cảm nhận được hô hấp của mình đã trở nên dần ổn định.Có lẽ đến lúc phải đưa ra quyết định



"Được, vậy chúng ta ở bên nhau đi." Từng câu từng chữ được thốt ra từ miệng cô.




Cô bây giờ là đang muốn cùng anh ở bên nhau thật sao.



Sự thật chứng minh hậu quả của việc xúc động quá mức, chính là người thường ngày sẽ không bao giờ chịu nói ra những lời như hôm nay cũng không nghĩ sẽ làm việc này.Cô thật sự muốn thử cùng anh ở bên nhau



Khi nghe được những lời này của cô mi mắt của anh khẽ rung với tốc độ cực chậm, đôi mắt liền mở to đến đáng sợ cô đưa anh đi từ ngạc nhiên đến hạnh phúc tột độ.



Ngày thường ở đó luôn là một khoảng trống, nhưng hôm nay đã có thứ hạnh phúc này lấp đầy.




Anh không hề ép buộc cô, mà cô tự nguyện nói với anh!



"Em... em nói lại lần nữa xem." thời điểm cô vừa nói xong anh cầm lấy tay cô nắm thật chặt trong giọng nói cô còn cảm nhận được sự run rẩy của anh.



"Em nói chúng ta ở bên nhau đi." Cô một lần nữa nhắc lại lời vừa rồi, "Chỉ là nếu cuối cùng vẫn không thể bên nhau, thì......"




"Không bao giờ , nhất định sẽ không!" anh cắt ngang lời của cô, đột nhiên dang hai tay ôm chặt cô vào lòng. Anh ôm cô chặt đến mức như muốn cả thân thể cô hoà vào anh là một.



Cô hiểu được tình cảm của anh ,cam tâm tình nguyện ở bên nhau dù có xảy ra gì đi nữa !



Chuyện này làm anh vui đến phát điên, máu trong cơ thể anh cứ sục sôi không ngừng anh lẩm bẩm nói ,"Kỳ Kỳ anh thật sự rất vui ,thật sự rất rất vui!"



Mặt cô chôn trong ngực anh xấu hổ, cô cảm giác được sự căng thẳng của mình cuối cùng cũng được thả lỏng. Cô không cần biết quyết định lúc này về sau có khiến bản thân hối hận hay không ,nhưng hiện tại được nhìn thấy anh vui vẻ như bây giờ chính là hạnh phúc của cô.



Anh cẩn thận lái xe đưa cô trở lại trường học.



Tới nơi cô bỏ dây an toàn ra chuẩn bị xuống xe thì bị anh kéo ngược trở lại.



Anh áp sát cơ thể xuống, khuôn mặt chậm rãi đưa đến gần mặt cô, thật sự khiến cô hơi bất ngờ theo quán tính cô định lùi về sau thì anh đã nhanh tay chặn vai cô lại.