Editor : Chè Xôi Nước
Beta-er : Semii
"Xin lỗi tiểu thư, thật sự rất xin lỗi." Nhân viên tạp vụ kia không ngừng xin lỗi liên tục, vẻ mặt vô cùng lo lắng.
"Không sao đâu." Hạ Kỳ nhẹ nhàng nói, giày với tất đem về giặt là được, có điều bây giờ bị ướt thật sự có hơi không thoải mái.
"Để tôi đi lấy cho tiểu thư ít khăn giấy, có hơi bất tiện......" Nhân viên tạp vụ đang nói đột nhiên im lặng nhìn về phía trước. Hạ Kỳ bất ngờ khi nhìn thấy một thân thẳng tắp đang đi về phía mình. Chẳng phải anh đang ở Đức sao? Anh bất ngờ ngồi trước mắt cô, hỏi, "Làm sao vậy?"
Hạ Kỳ xua xua tay nói "Không có gì, chỉ là giày bị champagne đổ lên một ít". Cô lấy đại một lý do để không bị chú ý, muốn nhanh chóng rời đi.
Ngay sau đó, Quân Cẩn Ngôn không nói không rằng cúi xuống ôm cô lên hiên ngang bước đi.
Xung quanh lập tức vang lên một loạt âm thanh. Không ai nghĩ đến, Quân tổng bình thường lạnh nhạt lại ở trước mặt biết bao nhiêu người đột nhiên ôm một cô gái xa lạ trên tay.
Hạ Kỳ ngơ ngẩn một lúc, nhớ đến cảnh Quân Cẩn Ngôn không nói không rằng cẩn thận ôm cô đi tới ghế sô pha cách đó không xa, nhẹ nhàng đặt cô xuống ghế mới yên tâm.
Chẳng qua là cô chỉ bị đổ rượu lên chân, cũng không phải bị thương, không cần thiết phải ôm như vậy trước mặt bao nhiêu là người!
Nghĩ lại hành động vừa rồi ở trước mắt bao nhiêu là người Hạ Kỳ không khỏi đỏ mặt. Cô nói nhỏ chỉ đủ để Quân Cẩn Ngôn nghe thấy: "Em không sao hết."
Cô đang định đứng lên thì bị người ở trước mặt đè bả vai lại.
Đôi mắt anh rủ xuống nhìn chằm chằm vào hai chân của cô, sau đó ngoài dự đoán của mọi người. Người đàn ông cao quý như vậy khom lưng xuống quỳ gối ở trước mặt cô gái kia. Anh cúi thấp đầu, tháo đôi giày và đôi vớ bị rượu đổ lên.
Đầu óc Hạ Kỳ lập tức trở nên trống rỗng, tim đập không ngừng, mặt thì nóng rát. Những lời muốn nói lập tức nghẹn lại ở cổ không thốt ra được, cô ngơ ngác nhìn anh dùng tay nâng chân cô lên, đặt lên đầu gối anh, từ trong túi áo sang trọng lấy ra một cái khăn tay nhẹ nhàng lau chân cho cô.
Động tác cẩn thận và nâng niu như báu vật!
Đây là một loạt những hành động trân trọng cô.
Không chỉ riêng mình Hạ Kỳ, mọi người xung quanh cũng đã ngây ngốc, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ không gian nhà hàng không ai phát ra bất kỳ âm thanh hay tiếng động nào Mọi ánh mắt đều tập trung quan sát Hạ Kỳ, chậm rãi đánh giá cô.
Quân Cẩn Ngôn cẩn thận lau hai chân cho Hạ Kỳ xong thì cất lại khăn tay vào túi, một lần nữa đem cô bế bổng lên.
"Quân tổng!" Vị giám đốc kia chạy tới phía trước, cẩn thận kể lại mọi chuyện với Quân Cẩn Ngôn.
"Việc ở đây giao cho ông xử lí." Quân Cẩn Ngôn bàn giao công việc lại 'cho ông ta.
"Quân Tổng cứ yên tâm." Giám đốc lúc này không nhịn được lén nhìn Hạ Kỳ, không biết cô gái này là ai mà tốt số được ưu ái như vậy.
Sau một loạt sự kiện chấn động vừa rồi vẫn có rất đông người nhìn cô. Chẳng qua là ảnh mắt của bọn họ khác hẳn so với lúc cô vừa đến đây.
Ban đầu giám đốc cho rằng Hạ Kỳ ăn nói khéo léo nên mới được Quân Tổng chú ý đến. Không ngờ sẽ có loại sự việc như hôm nay, nếu như đàn ông mà vì người phụ nữ nào đó làm ra việc như hôm nay thì tuyệt đối không chỉ đơn giản là hứng thú.
Càng suy nghĩ thì ông ta càng cảm thấy cô gái này chắc chắn là phu nhân tương lai của tập đoàn Quân Thị!
Trong lòng giám đốc xem như đã hiểu rõ sự tình này.
Quân Cẩn Ngôn sau khi bàn giao cẩn thận mới ôm Hạ Kỳ đi rời khỏi nhà hàng, đến khi vào thang máy Hạ Kỳ mới hồi phục tinh thần lại, vội nói "Giày của em còn ở trong đó!" Hiện tại cô đang đi chân không được người ta bế.
"Tí nữa sẽ có người đem đến phòng cho em." Quân cẩn nhẹ nhàng giải thích.
Cái đó không phải là vấn đề!
"Anh không thể để đưa tôi đi chân không thế này được, như vậy làm sao tôi đi đường?"