Yêu Cung

Chương 96: Cẩn thận chân trái của ngươi





Sở Tương Hợp mỉm cười. Hắn bước tới trước một bước, theo bước chân của hắn, xung quanh liền có sương mù dâng lên. Không ngờ một bước này, hắn đã đi tới bên ngoài sân luyện võ!

Lúc này trong sân luyện võ, Vương Phong Minh bay trên không. Hơn trăm đạo kiếm linh thủ hộ xung quanh thân thể của hắn. Lôi quang xung quanh người hắn lúc ẩn lúc hiện. Trên mặt của hắn lộ rõ thần sắc: tiểu tử, ngươi chết đi. Dáng vẻ cao cao tại thượng nhìn Âu Dương như vậy, khiến Âu Dương cảm thấy khó chịu!

- Tiểu tử! Ta nhường ngươi ba chiêu!

Vương Phong Minh dường như muốn thể hiện sự cường thế của hắn. Vừa mở miệng hắn liền muốn nhường Âu Dương ba chiêu!

- Tốt!

Âu Dương không quan tâm cái gì là công bằng hay không công bằng. Ngày hôm nay đụng phải một tên công tử như vậy, còn nhường mình ba chiêu! Gia hoả này bị lừa đá trúng đầu sao? Mình là cái gì? Mình là Yêu Chiến Sĩ. Mình có thể chui xuống đất. Hơn nữa mình còn yêu cung thủ, mình tấn công từ xa! Mình chui vào lòng đất ẩn thân, con chó nhật này ngoại trừ làm bia ngắm cho mình còn có thể làm được gì! Hiện tại gia hoả này vẫn chơi trò phong độ nhường mình ba chiêu. Xem ra mình chắc chắn phải dùng một chiêu bắt hắn phải từ trên đó rơi xuống mới được!

Hắn đưa tay ra phía sau lưng rút một mũi Tam Lăng Tiễn! Âu Dương đặt Tam Lăng Tiễn lên trên dây cung Thứ Kiêu Cung đã yêu hóa. Ngày hôm nay phải cho Vương Phong Minh học một bài học. Cho hắn biết, muốn phong độ cũng phải có thực lực!

Vù!

Từ từ kéo dây cung, lần này Âu Dương gần như tập trung lực lượng toàn thân vào phía trên mũi tên này của mình. Yêu khí đã hoàn toàn biến Tam Lăng Tiễn từ màu đen biến thành màu đỏ như máu. Yêu khí nồng nặc kia hoàn toàn không giống như yêu khí do một Yêu Chiến Sĩ tứ giai phát ra!

- Trời ạ! Không ngờ hắn không cần yêu hóa đã có thể sử dụng yêu khí!

Đám học viên đứng một bên xem chiến đã phát hiện ra bí mật của Âu Dương! Mỗi người trong bọn họ đều mở to mắt nhìn Âu Dương đã vận dụng yêu khí. Bọn họ không phải không hiểu rõ Yêu Chiến Sĩ. Nhưng Yêu Chiến Sĩ không cần yêu hóa vẫn có thể sử dụng yêu khí, bọn họ vẫn mới nhìn thấy lần đầu tiên!

- Chuyện này... sao có thể như vậy được!

Lần này Mạch Thiên Nhai cũng sửng sốt! Tuy rằng ban đầu hắn đã cảm nhận được yêu khí từ trên người Âu Dương, nhưng hiện tại thời điểm Âu Dương thực sự sử dụng yêu khí lại không cần biến thân vẫn khiến Mạch Thiên Nhai cảm thấy bối rối!

Âu Dương hoàn toàn vi phạm phương thức tu luyện của Yêu Chiến Sĩ. Nếu như Yêu Chiến Sĩ không cần yêu hóa, vậy bọn họ còn là Yêu Chiến Sĩ sao?

- Cẩn thận chân trái của ngươi. Bởi vì thời gian tới, ngươi sẽ phải biến thành một người què!

Âu Dương vừa nói một câu, hắn đã buông dây cung ra! Liền thấy từ trong tay hắn có một đạo lưu quang huyết sắc giống như sao băng từ mặt đất cắt qua trời cao bắn thẳng đến chỗ Vương Phong Minh đang đứng với vẻ hiên ngang!

Mũi tên này bắn ra với tốc độ rất nhanh. Nhưng Vương Phong Minh, người chân chính bị xem là mục tiêu lại không cho là như vậy! Mũi tên này hoàn toàn không có bất kỳ điều gì được tính là kỹ thuật! Vương Phong Minh chỉ có thể ngăn cản mũi tên này, bởi vì hắn đã vênh váo nói muốn nhường Âu Dương ba chiêu!

Vèo!

Lưu quang huyết sắc giống như đâm xuyên qua thời không, vừa lóe lên đã đến trước người Vương Phong Minh. Vị trí bắn tới đúng như Âu Dương đã nói chính là chân trái! Giờ phút này Vương Phong Minh đã dùng tất cả kiếm linh che chắn ở vị trí chân trái của mình! Hắn tự tin với thực lực ngũ giai của mình muốn ngăn cản mũi tên này hoàn toàn có thể làm được.

Nhưng khi mũi tên này thực sự va chạm vào kiếm linh của hắn, hắn biết mình đã sai! Đây không phải là một mũi tên bình thường! Mũi tên này mang theo lực xoắn ốc! Thời điểm kiếm linh của hắn va chạm vào lưu quang, toàn bộ kiếm linh bị lực xoắn trên lưu quang đánh văng sang một bên!

- Không... Nguồn: http://thegioitruyen.com

Mắt Vương Phong Minh nhìn thấy mũi tên này vọt tới bắp đùi của hắn, hắn bất chấp chuyện mình đã nói nhường ba chiêu! Thân thể hắn lập tức di chuyển sang bên phải. Trong một khắc khi hắn di động, lưu quang đã bay sát qua bắp đùi của hắn! Cho dù chỉ bay sát qua cũng khiến hắn thấy một cảm giác đau đớn từ chân trái truyền đến!

- Ta cho ngươi vênh váo!

Âu Dương giống như đã sớm dự đoán trước Vương Phong Minh sẽ né tránh như thế. Cho nên sau khi hắn bắn ra mũi tên đầu tiên, hắn lại rút một lần ba mũi Tam Lăng Tiễn! Một cung bắn ba mũi tên! Ba đạo lưu quang huyết sắc tuy không cường thế bằng mũi tên đầu tiên, nhưng số lượng lại vượt qua mũi tên đầu tiên!

Ba mũi tên bắn một lượt, gần như bịt kín tất cả đường lui của Vương Phong Minh! Sắc mặt Vương Phong Minh đại biến. Hắn cố gắng thôi động linh nguyên của mình. Sau đó liền thấy một tấm lá chắn màu vàng kim bỗng nhiên hiện ra phía trước người của hắn. Ba đạo lưu quang đánh vào tấm lá chắn phát ra một tiếng ầm! Trong nháy mắt khi ba đạo lưu quang cùng tấm lá chắn đồng thời nổ tung, Vương Phong Minh liền cảm giác chân trái của mình bỗng nhiên tê dại. Hắn có thể cảm giác được chân trái của mình giống như đã bị cái gì xuyên qua!

- A...

Một tiếng hét thảm từ trong miệng Vương Phong Minh truyền đến. Sau đó hắn giống như một con diều đứt dây nghiêng ngả từ trên trời rơi xuống!

Trái lại, lúc này Âu Dương đang khinh thường nhìn Vương Phong Minh! Chỉ có chút thực lực này cũng xứng làm ngũ giai sao? Mũi tên đầu tiên của mình là hù dọa hắn. Mũi tên thứ hai chẳng qua chỉ mê hoặc tầm mắt của hắn. Bắn hắn chỉ có mũi tên thứ ba! Mũi tên thứ ba theo sát hai mũi tên thứ hai. Trong nháy mắt khi mũi tên thứ hai toàn bộ nổ nát, mũi tên thứ ba liền xuyên qua bắp đùi của Vương Phong Minh!

- Ba chiêu! Như ngươi mong muốn!

Âu Dương gằn ra từng tiếng một. Nhưng giờ phút này không có người nào cảm thấy hắn ngông cuồng nữa! Giữa sân, có thể nhìn thấy hắn bắn ra mũi tên thứ ba cũng chỉ có mấy người. Tuy nhiên tất cả những người nhìn thấy mũi tên thứ ba của hắn đều hiểu rõ một đạo lý, ngày hôm nay cho dù Vương Phong Minh không nói nhường Âu Dương ba chiêu, hắn cũng chắc chắn phải bại!

Một yêu cung thủ nắm giữ kỹ thuật bắn cung đáng sợ như thế, nếu như trốn ở trong lòng đất bắn chết một Lục Tiên, như vậy Lục Tiên này muốn thắng, chỉ có một khả năng, đó chính là cấp độ hoàn toàn đè chết Âu Dương. Giống như lúc Lăng Trung Thiên tiêu diệt Mộc Vãn Phong vậy!

Bằng không Lục Tiên này chỉ có hai lựa chọn, chết hoặc là chạy!

Tiêu Vân Cận đứng ở trong đám người. Nếu như nói người nào chấn động trước ba mũi tên của Âu Dương nhất, chẳng định chính là hắn! Tuy rằng hắn giống như một người biết điều, nhưng trên thực tế hắn chỉ giấu sự ngạo mạn của mình ở trong lòng mà thôi. Hắn không muốn tranh với Vương Phong Minh, bởi vì hắn biết Vương Phong Minh không phải là đối thủ của hắn! Hoặc là nói cách khác trong lòng hắn xem thường Vương Phong Minh.

Nhưng hôm nay Âu Dương biểu hiện ra cường thế như vậy đã khiến hắn chấn động sâu sắc. Giờ phút này hắn đang suy nghĩ, nếu như đổi Vương Phong Minh thành mình, vậy mình có thể thắng sao?