Không khí nhà họ Mạnh thập phần áp lực, Trần Khiết giống như một ngọn núi lửa sắp bùng nổ, bị Mạnh Khả Ly sắp đặt cho vào tròng như này, bà rất không cam tâm, nhưng lại không có cách nào, chỉ có thể không ngừng chế nhạo hai mẹ con Khả Ly, đáng tiếc cả hai mẹ con đều trầm mặc không nói như nhau.
Trương Mai nghe xong lời nói của Khả Ly..., lặng yên thu thập hành lý, đối với việc Trần khiết theo bên người kêu gào cũng không sợ, có nhiều thứ cũng cầm lên nhìn một chút rồi lại đặt trở về, cuối cùng cũng thu thập những món đồ dùng quần áo thường ngày.
Hai chị em Mạnh Khả Tình thì vây quanh Khả Ly cười nhạo cả buổi cũng đồng dạng không chiếm được đáp lại, cũng không thú vị giải tán, đồ đạc của Khả Ly lại càng đơn giản, rất nhanh liền thu thập thỏa đáng.
Lần này Mạnh Huy cũng không có dây dưa, rất nhanh sẽ chuyển tiền cho Khả Ly, hiện tại nhà họ Mạnh thiếu là khoản tiền lớn, lấy ra năm mươi vạn cũng không phải khókhăn.
Một mặt là bởi vì ông ta cũng hơi áy náy, mặt khác đương nhiên là muốn mau chóng lấy được hợp đồng, không nhìn thấy hợp đồng ông tavẫn không thể hoàn toàn an tâm được, nhớ tới ánh mắt Phong Chi Thu ông luôn nhịn không được mà rùng mình.
Khả Ly gọi điện thoại nói rõ tình huống của mình cho Hứa Mỹ An, dưới sự giúp đỡ của cô ấy nhanh chóng thuê một phòng trọ ở vùng lân cận bệnh viện cách trường học không xa, hiện tại có một chỗ dừng chân là được.
Hứa Mỹ An nghe nói cuối cùng cô có thể thoát ly nhà họ Mạnh thực cao hứng thay cô, nhưng đối với việc Khả Ly chỉ cần năm mươi vạn lại càu nhàu một trận, bất mãn la hét nếu như cô ấy ở đó nhất định sẽ không chỉ đòi con số này, Khả Ly chỉ lắc đầu thản nhiên cười, có thể rời đi như vậy cô đã rất thỏa mãn rồi.
Tối hôm đó, trong tiếng nhục mạ cùng châm chọc của ba mẹ con Trần Khiết, Khả Ly mang theo mẹ Trương Mai rời khỏi nhà họ Mạnh nơi đã giam cầm họ gần hai mươi năm, chỉ mang theo quần áo bình thường mặc, tổng cộng chỉ hai cái rương hành lý, Trương Mai thấy Khả Ly quyết tâm rời đi, mặc dù có chút lo sợ không yên, cuối cùng cũng ngầm đồng ý với cô.
Ra khỏi cửa nhà họ Mạnh, cũng chỉ quay đầu nhìn thoáng qua, Mạnh Huy cũng không có xuất hiện, thở dài một tiếng cắn chặt răng cùng con gái rời khỏi nơi bà đã chôn vùi cả đời này.
"Mẹ, người trách con sao? Không thương lượng với mẹ đã quyết định như vậy." Ngồi lên xe, Khả Ly mới nhẹ giọng hỏi mẹ vẫn yên lặng.
Trương Mai ngẩng đầu nhìn Khả Ly đang có chút khẩn trương nở nụ cười: "Mẹ làm sao có thể trách con, bây giờ mẹ chỉ hy vọng con có thể khoái hoạt là tốt rồi."
"Nếu mẹ không muốn rời đi, con. . . . . ." Kỳ thật Khả Ly cũng không muốn ép buộc mẹ theo ý của mình.
Trương Mai lắc đầu nói: "Vừa rồi mẹ cũng chỉ cảm thán chút mà thôi, là mẹ quá vô dụng, làm cho Khả Ly phải chịu khổ theo mẹ nhiều năm như vậy, việc hôm nay Khả Ly làm mặc dù có chút ra ngoài dự kiến của mẹ, nhưng Khả Ly làm đúng, mẹ tự hào về con."
"Mẹ thật sự nghĩ như vậy sao? Con sợ mẹ không muốn rời đi cùng Khả Ly." Trong lòng Khả Ly thoải mái hơn chút, cô biết trương Mai nhất định sẽ đi cùng cô, chính là lo lắng bà sẽ không vui, nhưng cô rất rõ ràng nếu không rời đi mà nói thì cuộc sống của mẹ con cô ở nhà họ Mạnh sẽ càng khó sống hơn.
Trương Mai dịu dàng cười cười nắm chặt tay Khả Ly nói: "Trong lòng mẹ, Khả Ly mới là trọng yếu nhất, mặc dù mẹ hơi phiền muộn, nhưng cũng vui sướng hơn nhiều, sau này, hai mẹ con chúng ta sẽ vui vẻ hơn rất nhiều, trước kia là lòng mẹ quá luẩn quẩn rồi."
"Mẹ, người yên tâm đi! Con nhất định sẽ làm cho mẹ sống những ngày thật tốt , cam đoan sẽ vui vẻ hơn so với ở nhà họ Mạnh." Khả Ly thật sự nghĩ như vậy.
"Mẹ tin sẽ như vậy, mẹ sẽ ở nhà chờ con đi học về, đợi đến khi con tốt nghiệp, lấy được một người tốt, mẹ cũng yên lòng!"
"Vậy phải chữa bệnh trước mới được, mẹ nhất định phải chữa khỏi bệnh, sau đó sống cùng Khả Ly!"
"Hiện tại mẹ cảm thấy không có gì không thoải mái, sẽ không tiêu số tiền kia, số tiền này cũng không nhiều, con giữ lại là được!" Trương Mai thật sự cảm thấy thực xin lỗi con gái, để con bé chịu nhiều ủy khuất như vậy, cuối cùng còn phải dựa vào con bé dưới sự chỉ trích cùng chửi mắng của mấy người Trần Khiết yêu cầu số tiền này thay bà.
Bà biết nếu không phải vì bệnh của bà Khả Ly tuyệt đối sẽ không nén giận đòi tiền như vậy, đều là bà liên lụy đến con bé, nếu dùng hết số tiền này để chữa bệnh, vậy về sau con bé phải làm sao bây giờ đây?
"Mẹ, người đừng nói vậy, bệnh nhất định phải trị, mẹ nhất định phải khỏe mạnh sống cùng Khả Ly, nếu không sau này Khả Ly bơ vơ một mình rất đáng thương!" Khả ly nói xong tựa vào trên vai Trương Mai, cô thấy đối với việc rời khỏi nhà họ Mạnh Trương Mai đã thật sự nghĩ thông suốt, mới bắt đầu làm nũng .
Rất lâu rồi Trương Mai không gặp dáng vẻ con nít của Khả Ly, giật mình, kéo cô sát vào mình cũng không nói gì, hai mẹ con cứ như vậy dựa sát vào nhau đi thành phố H.
Đã gần đến mùa thu, gió thổi mây trôi, thành phố H cũng không nhỏ hơn so với thành phố G, bất quá trường Khả Ly học lại gần ngoại thành, một đường đều bao phủ màu xanh tươi tốt của cây cối, người xe cũng thiếu rất nhiều, bởi vậy không khí cũng mát mẻ không ít, có lẽ còn có cảm giác tự do, dù sao Khả Ly cảm thấy hết sức thư thái.
Tới cổng trường sau khi tụ hợp với Hứa Mỹ An, vội vàng đánh xe đi thuê một phòng trọ tốt, phòng không lớn, rất đơn sơ, hơn nữa cảnh vật chung quanh cũng không quá tốt, chẳng qua cách bệnh viện của vùng này không xa, đi bộ 20 phút là có thể đến.
Hứa Mỹ An nói bởi vì rất gấp, cho nên chỉ có thể tìm được nơi này, làm cho họ trước ở tạm, sẽ tìm một chỗ tốt hơn chuyển đi, mà Khả Ly đã rất hài lòng rồi, tuy rằng bình thường Hứa Mỹ An có chút tùy tiện, nhưng hiệu suất làm việc cũng là số một, đồ dùng trên giường đã mua hoàn toàn mới, đồ dùng hàng ngày cũng mua không ít.
Khả Ly vô cùng cảm kích nói cảm ơn, lại bị cô trừng mắt nhìn lại.
"Chúng ta là bạn bè còn thân thiết hơn cả chị em gái như vậy. Không cần lại nói với mình cái gì mà cám ơn hay không cám ơn rồi, nhất định là dì rất mệt mỏi, hôm nay nghỉ ngơi một đêm trước đã, chuyện khác ngày mai lại tính!"
"Được! Ngày mai cậu đi học cũng đừng qua đây nhé, sáng mai mình đưa mẹ đến bệnh viện đăng ký giải phẫu, rồi về tư từ sắp xếp lại phòng."
"Ừ! Mọi việc đều đã tốt, mình sẽ trốn học tới giúp bạn, yên tâm đi! Dì à, dì cũng đừng lo lắng cái gì nhé!" Hứa Mỹ An này, mệt cô ấy trốn học mà cũng nói lớn tiếng như vậy được, còn rất đúng lý hợp tình nữa .
Chuyện kế tiếp có vẻ thuận lợi, bởi vì có tiền, chỉ sau một tháng liền tìm được thận thích hợp, cuộc phẫu thuật của Trương Mai phi thường thành công, chẳng qua tiêu tiền so với dự tính của Khả Ly nhiều hơn không ít, nhưng nhìn Trương Mai một ngày lại một ngày khôi phục Khả Ly cảm thấy rất đáng giá.