Yêu Bạn Thân Anh Trai

Chương 47: Gặp mặt sau 5 năm




Hôm sau, tại sảnh công ty, bữa tiệc lớn được tổ chức, gia đình hai nhà cũng có mặt ở đây, dù vui vẻ chúc mừng sinh nhật anh nhưng trong lòng họ ai cũng biết, cô gái nhỏ của họ vẫn chưa về, 5 năm rồi

Khách rất đông, rất nhiều món quà được tặng

' Bố, người ăn gì không con đi lấy cho, vừa nãy lướt qua con thấy có bánh chanh đó " Thiên Khang nhìn bố mình nhí nhảnh hỏi

Chà, hôm nay Thiên Khang đẹp trai quá ha " Nam nhìn cậu bé, cười cười xoa đầu, cậu nhóc này nếu đội tóc giả vào nhìn giống hệt em gái anh hồi xưa

" Con lúc nào chả đẹp chứ " Thiên Khang cười hì hì

Lúc bữa tiệc đang nhộn nhịp thì đùng 1 tiếng, bức tường kính của công ty bị một chiêca xe đâm vào, mảnh vỡ dần nứt ra, những người có mặt ở đây nhìn thì há hốc mồm

Họ chưa kịp tiêu hóa bất ngờ này lại đến bất ngờ khác, cánh cửa mở ra, cậu bé đi ra rồi chạy đến cửa còn lại, đỡ người phụ nữ họ khu khu

" Trời ơi, mới về nước mà gặp phải ai lái xe ngu thế, tia đâm chết mẹ con mình rồi " Tuyết Hy nhăn nhó, ho khụ khụ

'Mẹ có bị thương chỗ nào không vậy, đứng lên được không " Duy Minh lo lắng nhìn mẹ mình

Hai mẹ con nói chuyện mà không để ý nhưng người xung quanh khi tiếng hô lớn mới khiến hai người giật mình

" Tuyết Hy/ Phu nhân/ Mẹ"



Oh shit! H&T à, trùng hợp thế... mà con trai, chúng ta không có tiền đền kính vỡ rồi, trước mẹ nghe nói miếng kính này như 1 tỷ, mẹ tiêu sắp hết tiền rồi " Tuyết Hy cười gượng

" Mẹ.... đây là công ty của nhà mà, không ai bắt mẹ đền đâu " Diy Minh nhìn những người xung quanh, chỉnh lại tóc cho mẹ mình

Lúc này có bóng dáng cao lớn đi lại " Tuyết Hy! Em về rồi.... "

'Định tạo bất ngờ cho anh mà bất ngờ này thiệt hại quá " Tuyết Hy cười hì hì, đứng dậy

Không sao... em về là tốt rồi " Thiên Hào nhìn cô gái trước mặt, cô ấy vẫn chẳng thay đổi gid cả, vẫn hồn nhiên đáng yêu như ngày xưa, anh ôm trầm lấy Cô

1 lúc sau, bữa tiệc tiếp tục diễn ra, nhiều người đến chúc mừng gia đình

Tuyết Hy ngồi cạnh anh, trong lòng ôm hai cậu con trai nhỏ

' Tuyết Hy, chị chẳng thay đổi gì ha, vẫn như vậy " Quân cười cười

" Có đó, chị tăng 2 kí rồi, Duy Minh nấu ăn rất sịn đó " Tuyết Hy cười khúc khích, cầm miếng bánh ăn

" Sao con tỉnh mà không gọi điện báo cho nhà chứ " Mẹ cô giọng trách mắng nhưng cô biết bà chỉ đang trêu thôi

Tuyết Hy cười hè hè " Con mới tỉnh 3 tuần trước thôi, dẫn Duy Minh đi mua chút đồ rồi mới về đây "

Duy Minh là tên nhóc à, nhìn là biết giống y hệt thắng Hào rồi " Nam nhìn cậu nhóc đang ngồi bện mái tóc dài của cô, như rất quen thuộc với công việc này



" Vâng " Duy Minh gật đầu

" Con tỉnh vào lúc nào vậy " Tuyết nhìn cậu bé

" Cách mấy mấy tuần mẹ sang đó ạ " Duy Minh thành thật trả lời

Tuyết Hy thấy mọi người cứ hỏi Duy Minh thì khoe khoang : " Eo ơi thằng bé rõ giống anh, mặt cứ hằm hằm ý, lúc em tỉnh nhìn thấy biết ngay là con mình 100% rồi, nó giỏi hơn cả em nữa, nó biết nấu ăn đó, rõ ngon luôn, nè sao em ở với thằng bé lâu hơn mà thằng bé lại giống anh hơn hả "

Mọi ngườu thấy lời oán trách của cô thì phì cười

Thiên Hao nhếch mày: " Thế em hỏi thằng nhóc kia kìa, nó yên ổn được ngày nào, hở tí là đánh bạn"

" Oh hay vậy thế mới đúng chứ, may thật không phải đẻ thuê " Tuyết Hy cười vui vẻ, may quá có một đứa giống cô

Đêm muộn, Gia đình 4 người lên xe cô để về biệt thự

Em mua gì mà lắm thế, em khênh cả cửa hàng về à " Thiên Hào nhìn đống đồ đằng sau không khỏi kinh ngạc

" Gì chứ, em mua đồ tặng 3 người mà nói thế á" Tuyết Hy trừng mắt

" Anh không có ý gì hết, chỉ có chút bất ngờ thôi " Thiên Hào người nhẹ