Yêu Anh Là Em Sai

Chương 83: Có Đủ Tầm Cỡ Không?




Hôm nay Mặc Tề Quang được mời đến tham dự một buổi đấu giá từ thiện. Đây cũng là lần đầu tiên cô xuất hiện cùng anh trước mặt công chúng.

Mạc Vân Hi mang một bộ váy trắng đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch , so với trước kia bộ dạng của cô ngày càng chỉnh chu. Cả hai cùng nhau xuất hiện ở dưới tòa bảo tàng thủ đô , nơi thường xuyên tổ chức các sự kiện lớn.

Ở trong sảnh , Mặc Tề Quang được rất nhiều ông chủ lớn vây quanh bắt chuyện , muốn được chia sẻ bí quyết kinh doanh , thế nhưng từ đầu đến cuối , anh vẫn nắm chặt tay cô nửa bước cũng không rời.

Mạc Vân Hi vẫn chưa quen với việc được bao quanh thế này , hơn nữa cô cảm thấy có chút ngột ngạt vì vậy mới ghé sát về phía Mặc Tề Quang nói rằng mình muốn đi vệ sinh một chút.

Mặc Tề Quang bất đắc dĩ lắm mới để cô rời đi một mình. Rời khỏi đám đông đó , cô mới cảm thấy không khí vô cùng dễ chịu. Cô đi vào nhà vệ sinh sửa sang lại một chút , đến lúc ra ngoài không hiểu lại đi ngược sang hướng nào , ở bên kia dường như là đang có một bữa tiệc náo nhiệt.

Nhận ra là mình đã đi nhầm đường , Mạc Vân Hi định quay đi nhưng bỗng nhiên có người nào đó lại gọi lớn tên của mình :"Mạc Vân Hi"

Mạc Vân Hi xoay ngang xoay dọc , muốn tìm xem tiếng nói đó phát ra từ hướng nào , ngay khi nhận ra có người đang tiến lại phía mình , làm cô nhất thời bày ra bộ mặt ghét bỏ.

Thẩm Dao trong bộ váy sang trọng khoét ngực sâu hoắm , tà xẻ đến tận đùi , tóc búi lên đeo một chiếc mũ lưới theo kiểu quý tộc , tay mang bao tay , giày cao gót bóng đến soi được cả khuôn mặt , xách thêm một chiếc túi hàng hiệu in nhãn hàng một cách phô trương.

Mạc Vân Hi chẳng những không thấy sang trọng ở đâu mà ngược lại còn cảm thấy buồn nôn , theo sau cô ta là một đám con gái cũng ăn mặc lố lăng , vẻ mặt đem theo chút thiếu đòn.

Cô chẳng buồn đáp đám người đó , định quay đầu đi thì bị giữ lại :"Cậu đến dự tiệc sinh nhật của mình đấy à? Mặc dù là mình không mời cậu nhưng cậu đã có lòng đến dự thì cứ vào đi , đừng có ngại"

Những người kia nghe vậy thì phì cười , không được mời mà cũng mặt dày đến chơi?

Mạc Vân Hi thật muốn chửi đồ thần kinh nhưng cuối cùng lại vung tay cô ta ra , khinh khỉnh nói :"Xin lỗi nha , tôi còn không biết hôm nay là sinh nhật cậu đấy"

Thẩm Dao chẳng những không tức giận mà khoan thai nói :"Cậu thật biết nói đùa! Xuất hiện tận đây rồi mà còn chối nữa. Đã mất công đến thì mau vào đi thôi , không lại hết mất đồ ngon"



Cô ta nói như vậy chẳng khác nào là nói Mạc Vân Hi đến đây tìm đồ ăn , cô thiếu thốn như vậy?

Đám nữ lòe loẹt sau cô ta thi nhau cười nhạo, hình ảnh này trước mặt Mạc Vân Hi không khác nào xem vẹt học chữ thi nhau cất tiếng.

Bỗng nhiên cô thấy sắc mặt của mọi người đột nhiên thay đổi , không còn là vẻ khinh bỉ ban nãy mà là vẻ tò mò , giống như còn có chút ngưỡng mộ.

Ai đó đột nhiên ôm lấy eo cô từ phía sau sáp lại thì thầm :"Sao em lại đi lâu như vậy? Mọi người đều đang chờ em nữa thôi là bắt đầu rồi"

Thấy ồn ào , Cố Vỹ lúc bấy giờ mới có điều làm bản thân chú ý , anh đi theo ánh mắt của mọi người ra đến bên ngoài liền bắt gặp Mạc Vân Hi , không những vậy còn có cả Mặc Tề Quang.

Thẩm Dao cũng xuất hiện , khỏi phải hỏi anh cũng biết cô ta lại gây chuyện lớn nữa rồi.

Mạc Vân Hi ban đầu bất ngờ nhưng lúc sau lại nhẹ nhàng phối hợp :"Là cô Thẩm cứ nhất quyết muốn em ở lại tham dự tiệc của cô ấy"

Mặc Tề Quang nghe vậy ngước mặt nhìn Thẩm Dao , vẻ mặt chẳng có chút biểu cảm nhàn nhạt hỏi :"Cô Thẩm muốn mời người yêu tôi dự tiệc? Có đủ tầm cỡ không?"

Không khí đã huyên náo lại huyên náo thêm , tất cả đều bất ngờ cũng có chút khó tin :"Cái gì? Mạc Vân Hi là người yêu của Mặc tổng?"

Có người thầm chửi "mẹ kiếp" , cũng có những cô gái giận dỗi đạp gót giày một cách ghen tỵ. Có người ganh ghét nghĩ rằng rõ ràng bản thân đẹp hơn Mạc Vân Hi , sang trọng hơn Mạc Vân Hi mà lại không có được Mặc Tề Quang.

Đám phóng viên có mặt dù nhìn thấy Mặc Tề Quang , lại còn đi cùng bạn gái trước mặt đó mà cũng không một ai có gan đưa máy ảnh lên chụp một tấm.

Vẻ mặt Thẩm Dao đỏ lên sau khi nghe tiếng thầm thì của đám người , cô ta nhìn bộ đồ Mạc Vân Hi đang mặc chẳng có chút gì nổi bật vậy mà lại đi tham dự tiệc cùng với Mặc Tề Quang? Anh ta đưa cô ta theo cùng , không thấy mất mặt sao?



Nhưng Thẩm Dao chỉ biết nói thầm trong bụng mà không dám nói , hai hàng răng dính chặt vào nhau.

Cô ta vội đưa ánh mắt về phía Cố Vỹ , bày ra vẻ mặt cầu cứu. Thật sự thì anh thật muốn đào cái hố mà chui vào nhưng bây giờ Thẩm Dao lại đang trên danh nghĩa bạn gái mình , nếu không đứng ra thì lại càng mất mặt.

Cuối cùng Cố Vỹ bất đắc dĩ đứng ra , đi về phía Thẩm Dao cười một cách ái ngại :"Thật ngại quá , chắc là do trước kia quan hệ của cô Mạc và Thẩm Dao khá tốt nên cô ấy mới nghĩ rằng hai người đến dự tiệc thôi , nếu là hiểu lầm thì chúng tôi cũng không dám làm phiền"

Mắt thấy Cố Vỹ đứng ra bênh vực cho Thẩm Dao , Mạc Vân Hi lặng lẽ cụp mắt xuống , cô nở một nụ cười hờ hững nhưng lại giấu nó đi , hơi chua xót.

Thấy tâm trạng Mạc Vân Hi trùng xuống , Mặc Tề Quang nắm chặt eo cô hơn , ý tứ nhắc nhở , sau đó nhìn Cố Vỹ nhếch môi cười giống như coi thường :"Cố thị sắp thuộc về tôi rồi , vẫn còn tâm trạng ở đây mở tiệc? Đúng là lạc quan"

Hai tay Cố Vỹ xiết chặt giấu dưới gấu áo , vừa ghét bỏ Thẩm Dao , nếu không phải vì cô ta anh sẽ không chịu nhục như vậy , anh không để ý đến ánh mắt của người khác mà chỉ sợ Mạc Vân Hi coi thường anh kém cỏi.

Mạc Vân Hi ngoài cười nhưng trong lòng không cười muốn cắt ngang bầu không khí căng thẳng này :"Dù gì thì cũng có duyên gặp nhau ở đây , không biết bác gái từ dưới quê có lên dự tiệc không? Lâu rồi tôi chưa gặp bác , cũng muốn hỏi thăm"

Thẩm Dao cười trừ lia mắt ái ngại nhìn xung quanh , giọng cũng nhỏ đi :"Cậu nói gì vậy..bác gái nào chứ! haha bên kia đông khách quá mình với anh Vỹ phải qua bên kia chào hỏi mọi người , nếu thích thì cứ ở lại chơi nhé"

Dứt lời cô ta quay phắt kéo theo Cố Vỹ đi rất nhanh , đám con gái cũng bám chặt đuôi cô ta lẻo đẻo theo sau , cũng có người để ý lời của Mạc Vân Hi nói.

Bác gái không phải là mẹ của Thẩm Dao chứ? Chẳng phải cô ta nói ba mẹ cô ta đều mất hết rồi à?

Mạc Vân Hi nhếch môi cười lạnh , sau đó ngước đầu lên nhìn Mặc Tề Quang , anh nhìn cô sau đó vẫn giữ chặt eo cô kéo đi , dường như không muốn ở lại bầu không khí ô uế này nữa.

Vừa đi vừa trách móc :"Anh vừa rời mắt khỏi em chút thôi là lại có chuyện rồi"

Mạc Vân Hi vẻ mặt tủi thân :"Em cũng không muốn đâu , là người khác cứ liên tục muốn kiếm chuyện với em đó chứ"