Yêu Anh Là Em Sai

Chương 50: Không Gì Có Thể Ngăn Tôi Có Được Em.




Lưu ý : Diễn biến tiếp theo có một số nội dung không phù hợp. Bạn nào không thích có thể bỏ qua.

Mộc Dương nghĩ , nếu anh còn không mau cản người đàn ông kia lại thì đêm nay chắc chắn sẽ có án mạng.

Hối lộ với Mặc Tề Quang sao? Ông ta nghĩ Mặc Tề Quang là người nào?

Mộc Dương vừa bước về phía trước một bước , cánh tay Mặc Tề Quang đã vung lên , ra hiệu cho anh dừng lại .

Anh ta với ánh mắt không thể nào tin được mà nhìn Mặc Tề Quang nhấc chìa khóa trên tay ông ta sau đó nhét vào túi rời đi.

Mộc Dương vẫn chưa hết bàng hoàng , đợi Mặc Tề Quang đi khuất cửa rồi mới ghé sát lại Mạc Bân dò hỏi :"Là thứ gì vậy?"

Nghe vậy Mạc Bân nở một nụ cười như rất đắc ý , ông ta ghé sát tai Mộc Dương trả lời :"Là thứ mà đàn ông ai cũng thích"

...

Mặc Tề Quang ngồi ở trên xe nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa trên tay. Hiện tại anh đã đứng dưới khách sạn nơi căn phòng mà Mạc Bân đã tặng cho anh nhưng chần chừ chưa vào.

Cuối cùng Mặc Tề Quang đẩy cửa xe bước nhanh vào trong khách sạn rồi tiến thẳng lên số phòng ở trên chìa khóa.

Cạch một tiếng cửa phòng mở ra , bên trong phòng trốn trơn hoàn toàn không có bất cứ thứ gì.



Mặc Tề Quang nhẹ tiến vào rồi ngồi thẳng lên giường nâng một nụ cười , mẹ kiếp , ông ta thật sự là tặng cho anh một căn phòng để nghỉ ngơi à?

Dứt suy nghĩ , anh loáng thoáng nghe thấy tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm . Anh hơi nheo mắt vươn tay nới nhẹ cà vạt rồi đứng dậy tiến về phía nhà tắm.

Có người?

Mặc Tề Quang nhẹ đẩy cửa , bóng đèn nhà tắm dần dần hắt ra phía bên ngoài cho đến khi hoàn toàn mở toang , anh nhìn thấy Mạc Vân Hi ở bên trong nằm trên bồn tắm , nước vẫn đang xả tràn ra lênh láng.

Anh vừa chạm chân vào sàn nhà tắm , từ lòng bàn chân truyền đến cảm giác lạnh buốt nhưng Mặc Tề Quang đến thời gian suy nghĩ còn chẳng có vội vội vàng vàng tiến về phía cô mà gọi :"Vân Hi , Vân Hi tỉnh dậy"

Nghe thấy tiếng động , Mạc Vân Hi dần dần mở mắt , vừa thấy Mặc Tề Quang cô đã kêu lên :"Giúp..giúp tôi với"

Mặc Tề Quang vội tắt nước , anh vừa chạm vào người cô gái thì cô đã nhanh hơn một bước nhào vào lòng anh vẫn thều thào câu nói đó , da mặt cô đỏ bừng , cả cơ thể dù ngâm trong làn nước lạnh vẫn nóng ran , quần áo đẫm nước dính sát vào da thịt trông vô cùng gò bó.

Mặc Tề Quang giúp cô tháo bỏ đi lớp váy đó , với biểu hiện của cô anh còn không biết cô bị chuốc thuốc hay sao?

Bỗng nhiên Mặc Tề Quang nở một nụ cười đắc ý , anh đỡ cô ra khỏi bồn tắm , để cô ngồi lên thành bồn , tiện tay vơ một chiếc khăn trùm lên rồi tỉnh bơ nói :"Lau khô người đi , không sẽ cảm lạnh"

Mạc Vân Hi tức giận ném chiếc khăn đi chỗ khác , nhìn chằm chặp Mặc Tề Quang cổ họng khẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt. Tay cô nắm chặt thành bồn như một sự gáng gượng , hai mắt nhíu chặt muốn giữ tỉnh táo , lúc này trên đỉnh đầu vang lên giọng nói khàn khàn của người đàn ông :"Cầu xin tôi đi , cầu xin tôi giúp cô.."

Hai mắt cô đóng chặt để không phải nhìn Mặc Tề Quang , lòng thầm rủa chết tiệt , anh ta muốn cô cầu xin để sau này có thể lôi lý do ra và nói rằng , là cô xin anh giúp cô chứ anh không hề có ý định đó , Mặc Tề Quang thật sự thâm thúy.



Mạc Vân Hi cắn răng rặn từng chữ :"Có thể..mua thứ đồ chơi đó về cho tôi dùng cũng được.."

Nghe xong câu này nụ cười trên gương mặt Mặc Tề Quang đột nhiên tắt ngúm. Cô thà là chơi những thứ đồ chơi kém chất lượng đó chứ không chịu cầu xin anh.

Mặc Tề Quang bật lên thành tiếng "ha " như có chút chế giễu , trực tiếp tiến lên nghiêng người vác cô gái lên vai.

Mạc Vân Hi mơ hồ bị ném xuống giường , cơ thể người đàn ông đổ ập xuống , ánh mắt lơ mơ nhìn chằm chằm vào hàng cúc áo sơ mi đóng chặt , lúc này lý trí của cô nói rằng , hãy giựt tung những chiếc cúc gai mắt đó đi.

Đôi bàn tay trắng nõn vươn đến , có chút vội vàng muốn cởi từng chiếc cúc , sự hấp tấp đó khiến Mạc Vân Hi không tài nào mở được , lúc đó cô hung hăng kéo mạnh cổ áo anh ta , hàng cúc bật tung , rơi lộp độp xuống đất phát ra tiếng vui tai.

Mặc Tề Quang nghiêng đầu nhìn những chiếc cúc vương vãi rồi lại nhìn khuôn mặt đầy miễn cưỡng của Mạc Vân Hi , nhịn không được mà trêu đùa một câu :"Vội vàng đến thế sao?"

Mạc Vân Hi cắn răng nói :"Mau lên đi"

Thoáng chốc mọi vật cản trên hai cơ thể đều không còn , không dạo đầu , Mặc Tề Quang thuận thế tiến vào , anh có thể thấy cô căng thẳng đến nỗi hai đầu lông mày cau chặt , thái dương tựa hồ nổi gân xanh.

Anh đan hai tay vào tay cô , cảm nhận khoái cảm , nhưng cô gái này lại quá cứng đầu , thà cắn đến môi dưới bật máu cũng không muốn phát ra tiếng động , Mặc Tề Quang nhếch môi ghé sát , trước tiên nhìn vào bờ môi căng mọng đang rỉ máu thoáng thấy vô cùng quyến rũ đến mê người , muốn tiến đến điên cuồng cắn xé.

Môi lưỡi gần như hòa quyện vào nhau , người đàn ông tham lam chiếm hết mật ngọt , đan xen một chút vị mặn của máu tanh đang truyền khắp khoang miệng , cơ thể vẫn miệt mài cọ sát.

Trên trán anh kết lại tầng mồ hôi mỏng , bắt đầu nhỉ xuống , Mặc Tề Quang ghé miệng vào tai cô thì thầm :"Mạc Vân Hi , tôi đã cho cô một cơ hội. Bây giờ không gì có thể ngăn cản tôi có được em"