Yêu Anh! Chàng Trai Khối Trên

Chương 31: Cầu hôn




Một năm sau, tại sân bay Nội Bài có một cặp đôi đang nắm tay nhau sánh bước. Họ chính là Thành Lương và Phương Anh, sau hơn một năm tĩnh dưỡng ở Úc thì cả hai quyết định trở về nước để sống. Hơn một năm nay anh không hề tham gia vào các hoạt động nghệ thuật mà toàn tâm toàn ý ở nhà chăm sóc sức khoẻ cho cô cũng như thuyết phục cô về nước sống cùng anh, ở sân bay có rất nhiều người nhận ra cô và anh nhưng tất cả hành động chỉ dừng lại ở việc chụp ảnh cả hai từ xa mà thôi. Các fan của anh sau khi biết cô và anh đã quay trở lại thì cô cùng vui mừng và chúc phúc cho cả hai. Sau hơn 1 tiếng di chuyển từ sân bay về nhà thì giờ cả hai đã có mặt tại căn hộ mà lúc còn đi học cả hai đã từng ở.

Vừa thu dọn xong hết đồ đạc thì Thành Lương đã đăng lên trang cá nhân của mình một tấm ảnh mà chụp lén cô đang gấp quần áo với dòng cap “Bà chủ nhà Rean đấy”, tấm ảnh vừa được đăng lên thì mọi người đã vào bình luận và like ảnh một cách trong mặt, Tùng Maru cũng vào bình luận “Cuối cùng thì hai đứa nó cũng chịu công khai rồi, anh chờ đám cưới của hai đứa nhé!”, anh trai của cô cũng vào bình luận “Đăng ảnh đã xin phép chưa? Tối nó cho ngủ sofa giờ” và rất nhiều bình luận khác nữa, đa số mọi người đều chúc phúc cho cả hai và hóng đám cưới của cả hai.

Buổi tối hôm đó thì cả hai cũng sang gặp đám bạn thân của cô, giờ ai cũng đã có còn có cái hẳn hoi rồi thế mà cô và anh vẫn còn bay nhảy thế này đây. Người lẫn thì ngồi ăn uống và nói chuyện, đám trẻ còn thì chơi với nhau. Hơn một năm cô ở Úc thì đám bạn của cô đã lên chức bố mẹ hết một loạt rồi, đã thế nhà Tuyết Băng và nhà của Tiến Đạt đã có đến đứa thứ 2 rồi. Nhìn đám trẻ con cô lại muốn có con dã man nhưng mà cái tên người yêu Bùi Thành Lương của cô có chịu cầu hôn cô đâu cơ chứ.

Sáng hôm sau anh phải bay vào trong TP Hồ Chí Minh để tham dự một buổi ghi hình trực tiếp của đài SCTV. Dù không muốn cho anh đi chút nào nhưng một năm qua anh luôn ở cạnh cô rồi, giờ đã đến lúc trả anh lại với cái tên Rean rồi. Buổi ghi hình trực tiếp được chuẩn bị rất khang trang và đẹp mắt, MC của buổi livestream là Vũ Hà Nhi một người rất nổi tiếng nhưng khi chất cảu anh cũng đâu phải dạng vừa đâu cơ chứ.

Hà Nhi vừa nhìn vào chiếc Ipad trên tay vừa hỏi “Đây là một câu hỏi mà không chỉ các bạn fan muốn hỏi Lương mà ngay cả Nhi cũng rất tò mò, tại sao suốt một năm qua Thành Lương lại im hơi lặng tiếng vậy?”

“Haha, Thì trong một năm qua thì tớ phải ở nhà chăm bà chủ nhà tớ mà” Thành Lương bật cười trước câu hỏi và trả lời

“Câu hỏi tiếp theo này là do Nhi cảm thấy rất tò mò, đó là cách đây ba năm thì tin tức mà Lương với cả bạn gái chia tay là có thật hay không vậy?”

“Đúng vậy nhưng giờ thì sóng gió đã qua đi và bọn tớ cũng đã về với nhau rồi mà”



Kết thúc buổi livestream thì cũng đã gần 12 giờ trưa rồi, Thành Lương quyết định sẽ chui sang nhà của Tùng Maru ăn trực một bữa. Mặc dù Tùng Maru không mấy vui vẻ về cái tên đi ăn trực này nhưng cũng đành chấp nhận cho hắn ăn trực một bữa ở nhà mình vậy. Trong lúc ăn cơm thì Thành Lương có nói đến chuyện muốn cầu hôn cô và sau khi nhận được những tư vấn của Tùng Maru thì anh quyết định sẽ tỏ tình cô ở phố đi bộ vào chủ nhật tuần này, hôm nay là thứ 4 rồi nên mọi thứ chuẩn bị khá gấp gáp. Tùng Maru cũng sẽ phải mò ra Hà Nội để giúp thằng em của mình cầu hôn bạn gái, đã thế anh còn tuyên bố là nếu như cô đồng ý thì sẽ sáng tác riêng một bài cho cả hai trong buổi đám cưới luôn.

Chẳng mấy chốc đã đến ngày anh cầu hôn cô ở phố đi bộ, từ sáng sớm đám bạn thân của cô đã kéo nhau sang nhà cô ăn trực và tụi nhỏ đã được gửi về thành phố XX cho các ông các bà chăm sóc rồi. Dù gì hôm nay cũng là ngày đặc biệt của cô bạn thân cả đám nên đương nhiên phải sang đóng kịch của Thành Lương cho vui nhà vui cửa rồi.

Cả hội cùng nhau ăn cơm và chơi game, đến tối thì rủ nhau lên phố đi bộ chơi và xem các nhóm nhảy đường phố. Cô thì chẳng biết cái gì nên cứ vô tư cười đùa và vỗ tay cổ vũ, đến khi đám nhảy từ nhiên đứng vòng quanh anh và cô thì cô vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra cả. Khi còn đang chưa hiểu chuyện gì thì nhóm Uni5 và đám bạn của cô xuất hiện rồi cùng anh nhảy bài Marry you, khi gần kết thúc bài thì Tuyết Băng cầm bó hoa đến đưa cho cô còn Thanh Tú thì đưa gấu bông cho cô. Mọi người trên phố đi bộ lúc này tập trung khá là đông vì có rất nhiều người nổi tiếng đang tập trung ở đây mà. Sau khi kết thúc bài nhảy thì Thành Lương bước đến chỗ cô rồi quỳ một chân xuống trước mặt cô đồng thời lấy trong túi áo ra một chiếc hộp đựng nhẫn cầu hôn và nhẹ nhàng nói “ Hoàng Đào Phương Anh, trước đây anh đã từng một lần bỏ lỡ em rồi và anh không muốn bỏ lỡ em thêm bất kì một lần nào nữa cả. Anh và em đã biết nhau và yêu nhau cũng đã được 7 năm rồi, vậy em có đồng ý gả cho anh không?”

Cô bắt đầu rơi những giọt nước mắt của hạnh phúc và gật đầu “Em đồng ý!”

Nghe được câu trả lời của cô anh liền lấy nhẫn đeo lên ngón áp út của cô và đứng dậy hôn nhẹ lên môi cô một cái, mọi người có mặt ở phố đi bộ bây giờ ai cũng vỗ tay và gửi lời chúc phúc đến cả hai. Những bạn trẻ tuổi còn lấy điện thoại để chụp lại ảnh để đăng lên mạng, còn Uni5 thì sau khi xác nhận cô đã đồng ý rồi thì nhanh chóng rời đi để tránh ăn cầu lương của đàn em.

Sau khi đã cầu hôn thành công thì cả hai trở về nhà thu dọn đồ đạc để trở về thành phố XX gặp mặt hai bên gia đình để xin cưới. Và đương nhiên trong suốt một năm nay anh đã một lần nữa thành công lấy lại được niềm tin của bố mẹ cô để có thể đường đường chính chính đến hỏi cưới cô. Sáng hôm sau thì cả hai ai về nhà nấy chuẩn bị để chiều các ông các bà cũng như là người lớn hai bên đến gặp mặt nhau, sau hơn 2 tiếng ngồi nói chuyện thì cuối cùng cả hai nhà cũng thống nhất được ngày tổ chức đám hỏi là các khâu chuẩn bị khác. Sau khi nhận được sự đồng ý thì cả hai quyết định sẽ chọn địa điểm chụp ảnh cưới đó là trường THPT XX, nơi mà cả hai bắt đầu mối tình của mình. Và đương nhiên để có thể cho ra lò một bộ ảnh cưới cực đẹp thì hội bạn thân của cô không thể không có mặt rồi, mặc dù cảm đám ai cũng có vợ có chồng hết rồi nhưng nghe đến đi chụp ảnh cưới thì hớn hở gửi con cho ông bà rồi chạy tót lên trường. Buổi chụp ảnh làm cho tất cả mọi người cảm thấy vô cùng mệt mỏi nhưng bù lại thì chính là thành quả của tất cả mọi người sau một ngày làm việc không ngừng nghỉ.