Liễu Họa Kiều bị hôn đến sắp hít thở không thông, đầu lưỡi trong cổ họng tuỳ ý làm bậy, nước miếng không kịp nuốt theo khoé miệng chảy xuống. Nội tâm tuyệt vọng, nước mắt chảy dài.
Long Mộ Yên dư quang thấy người trong lòng rơi lệ, nhiệt độ thân thể cũng lạnh xuống, lẽ nào nàng chán ghét ta đến như vậy không muốn gả cho ta, hay còn đang suy nghĩ đến người đàn ông khác? Lập tức buông Liễu Họa Kiều ra chuyển qua ngồi tại hỉ sàng.
Trọng lượng trên người vừa rời đi, Liễu Họa Kiều liền lui nhanh đến tận góc, sửa sang lại giá y mới bị giật rách. Hai mắt đẫm lệ nhìn nam nhân đột nhiên dừng lại.
"Vương, Vương gia, cầu ngài buông tha ta....dân nữ đi. Van cầu ngài." Liễu Họa Kiều cầu khẩn nói.
Nghe vậy Long Mộ Yên chợt đứng lên, phẫn nộ nói "Nếu đã gả cho bản vương, thì an phận hưởng may mắn khi được làm Vương phi của ngươi đi, đừng vội nhắc lại chuyện bản vương thả ngươi đi."
Liễu Họa Kiều tâm như tro nguội, nghĩ muốn kết liễu nhưng lại nghĩ đến phụ mẫu ở nhà, chẳng dám nghĩ khi chịu tang bọn họ sẽ đau khổ cỡ nào. Hay là cho hắn biết bí mật của mình nói không chừng sẽ chán ghét ta sau đó thả ta, Liễu Họa Kiều bản thân thoải mái tự đắc nghĩ.
Lại cầu một lần nữa, nếu hắn cự tuyệt cũng chỉ thật sự nói ra cái bí mật khó có thể mở miệng đó. Lấy dũng khí, lảo đảo bò xuống giường, quỳ gối dưới chân Long Mộ Yên, lại một lần nữa cầu xin hắn thả mình.
Long Mộ Yên tức giận vô cùng, nhưng cũng không nổi giận mà ngược lại nở nụ cười, cười dịu dàng ngồi xuống nâng cằm Liễu Hoạ Kiều "Bản vương dù có chết cũng không thả người, hôm nay tại phòng này dù thế nào cũng phải chấp nhận, không muốn, cũng phải muốn."
Một phát ôm lấy người đang quỳ dưới đất ném lên giường, cởi ngoại bào, đem người đè ở dưới thân, lung hôn lên da thịt lộ ra ngoài.
Liễu Họa Kiều bị hôn trở tay không kịp, nỗi sợ hãi bao chùm lấy y, thật vất vả ngăn nước mắt giờ lại rơi xuống, dùng sức giãy dụa, khóc cầu xin Long Mộ Yên "Không muốn không muốn, cầu ngài, van cầu ngài... Ta, ta là... Ưm "
Ngăn chặn cái miệng nhỏ luôn luôn cự tuyệt mình, để cho nàng lần sau cũng không dám cự tuyệt nam nhân của mình.
Liễu Họa Kiều dùng sức đẩy nam nhân đang đè nặng lên mình, nhưng đối phương lại không hề nhúc nhích, vẫn như cũ hôn mình. Rơi vào đường cùng không thể làm gì khác hơn là cắn một cái.
Mùi máu tươi nhàn nhạt ở trong miệng hai người tản ra, Long Mộ Yên bị cắn bất ngờ, hổn hển xé mở xiêm y người dưới thân, "Dẹp ý niệm này đi, ngoan ngoãn theo bản vương, không cần vọng tưởng đến việc không thực tế."
Liễu Họa Kiều lúc này tỉnh táo lại, bình tĩnh nói "Vương, Vương gia, ngài hãy nghe ta nói, ta ta, sau khi ngài biết bí mật của ta, nhất định sẽ thả ta đi."
Long Mộ Yên dừng lại động tác, ngồi dậy mặt lạnh nhìn nàng, nhãn thần ý bảo nàng nói.
Liễu Họa Kiều âm thầm hít khí, một tay cầm lấy tay Long Mộ Yên, một tay hơi xốc lên vạt áo, với vào bên trong tiết khố.
Long Mộ Yên thủ đụng tới một chỗ gồ lên, kinh ngạc người trong lòng thật sự là một gã nam tử, nhưng kế tiếp lại đụng tới một chỗ mềm mại, khó có thể tin xoa bóp một cái.
Liễu Họa Kiều nhạy cảm rên rỉ một tiếng, vội vã lấy tay nam nhân ra, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, nhưng thấy gương mặt kinh ngạc của nam nhân, mặt lại trắng bệch, sợ như vậy chưa đủ để hắn tin tưởng mà thả y đi, hai tay cởi ra xiêm y đã bị xé rách, lộ ra lồng ngực trắng mịn, nhắm mắt lại khẽ cắn môi, đem nịt ngực cởi ra, hai cặp vú trắng lớn hiện ra.
Long Mộ Yên nuốt một ngụm nước miếng, mặc dù cảm thấy kinh ngạc nhưng càng nhiều hơn là... Thèm khát, thử nghĩ người mình thích không chỉ cho mình sờ h/oa h/uyệt còn để cho mình nhìn ngực của nàng, nam nhân nào có thể chịu được? Mắt chăm chú nhìn cặp vú đung đưa theo hô hấp của nàng.
Liễu Họa Kiều e lệ mở mắt, thấy hắn nhìn chằm chằm ngực mình, mang theo giọng mũi nói "Ta... Ta là một quái vật bất nam bất nữ, không xứng với Vương gia, ta, ưm."
Long Mộ Yên thật sự là không thể nhịn được nữa, đẩy Liễu Họa Kiều, há mồm liền ngậm một đầu ngực, mạnh mẽ hút lên, tay kia cũng không nhàn rỗi, nắm một bên vú ra sức giày vò.
Liễu Họa Kiều bị đẩy một cái không kịp đề phòng, hai bầu ngực rơi vào trong tay người khác, một bên vú cảm thấy một trận thấm ướt, đầu v* bị mút gặm kêu vang.