Y Vương Vạn Dặm Truy Thê

Y Vương Vạn Dặm Truy Thê - Chương 599




“Có lẽ vậy!”

Bởi vì mỗi một năm đại học Thể Thao ở khu vực phía Nam đều là dễ dàng tiến vào vị trí ba đội dẫn đầu, không nghĩ tới năm nay bị đại học Giao Thông trực tiếp cho hít bụi từ vòng thứ nhất.

Phải biết rằng đại học Giao Thông năm ngoái chỉ tiến được vào top năm mà thôi, gia nhập thêm hai cầu thủ người da đen ưu tú, sức chiến đấu trực tiếp tăng vọt.

Một người đàn ông đi tới, nói rằng: “Cậu chủ Ninh, đây là tiền đền cho mọi người, còn lại xem như là vui lòng nhận.”

“Ừm!”

Trần Thành Hạo tiếp nhận thẻ ngân hàng, cười nói: “Vũ Phi, hay là bây giờ chúng ta đi mua một chiếc xe đi?”

“Được rồi, dù sao bây giờ vẫn còn sớm.”

Rời khỏi nhà thể thao, hai người đi tới khu phố bán ô tô của thành phố Ngọc Trai, Trần Thành Hạo trước tiên đi kiểm tra tiền trong thẻ ngân hàng, tròn ba tỷ.

“Vũ Phi, có ba tỷ đó!”

“Đây không phải là chuyện tốt sao, cậu có thể mua một chiếc xe khá một chút.”

Trần Thành Hạo nói: “Xe này không phải là mua bừa được, nếu như tôi là ông chủ lớn, thì nhất định phải lái những chiếc xe dành cho ông chủ chứ, hiện tại tôi khiêm tốn một chút, mua một chiếc tàm tạm là được rồi.”

“Thừa dịp trong tay còn có chút tiền, có thể suy nghĩ một chút cho tương lai.”

“Chuyện này tôi còn chưa thực sự suy nghĩ kỹ càng, có lẽ là về nhà kế thừa tay nghề của ba tôi đi.”

Hai người đi vào một cửa hàng 4s của xx, lập tức có một nữ nhân viên kinh doanh xinh đẹp nghênh đón, mỉm cười nói: “Xin hỏi hai vị tới mua xe phải không?”

“Đúng, có cái xe nào tốt có thể giới thiệu không” Trần Thành Hạo hỏi.

“Có, xin hỏi hai vị định mua loại bao nhiêu, tiện cho tôi giới thiệu cho các vị.”

“1,5 đến 1,8 tỉ đi.”

Lần này Trần Thành Hạo cũng muốn mua một chiếc xe đẳng cấp, ít nhất lúc lái xe trông phải ngang ngược một chút.

Vừa nghe thấy giá cả dự đoán mua mà Trần Thành Hạo nói, một nam nhân viên kinh doanh đeo kính ở kế bên lập tức đứng lên, mỉm cười đi tới: “Hai vị muốn mua xe 1,5 đến 1,8 tỉ phải không?”

Lúc này, nữ nhân viên kinh doanh có chút tự ti rời đi, hiển nhiên mình đã bị cướp khách hàng.

Ninh Vũ Phi liếc mắt nhìn lên bức tường bên cạnh, phía trên là một bảng xếp hạng nhân viên kinh doanh, trước mắt người nhân viên nam đeo mắt kính này là quán quân kinh doanh ba tháng liền, nữ nhân viên kinh doanh lại xếp hạng cuối cùng, dường như chưa có bất kỳ thành tích nào.

“Đúng, giới thiệu một chút đi.”

“Được rồi, mời tới bên này.” Nam nhân viên kinh doanh viên mang theo hai người đi vào xem xe.

Chỉ vào một chiếc xe cũng không tệ lắm giới thiệu: “... Tham khảo giá là 1,5 tỷ.”

“Có thể đi vào ngồi một chút không?” Trần Thành Hạo hỏi.

“Có thể ạ.”

Nam nhân viên kinh doanh hét: “Minh Nhiên, mau mau mang hai tấm đệm lại đây, nhanh lên một chút.”

“Đến rồi!” Nhân viên kinh doanh tên là Minh Nhiên vội vội vàng vàng đi tới, bày sẵn hai tấm đệm.

“Lề mà lề mề, mau mau đi pha hai ly cà phê.”

“Vâng ạ!”

Trần Thành Hạo vào trong ngồi xuống, cảm nhận một lúc cảm giác tay lái, nam nhân viên kinh doanh vội vã giới thiệu.

“Chiếc xe này còn có chức năng tự động đỗ xe, định tốc tàu tuần tra, kính chắn gió phía trước có máy cảm nhận mưa, đều là một vài công năng rất thực dụng.”

“Cũng không tệ lắm.”

Dù sao những chiếc xe đã được định một mức giá nhất định thì đều không tồi, chỉ là có một ít vấn đề động cơ.

“Anh xem một chút thấy như thế nào, nếu như có thể, chúng tôi bây giờ đang có sẵn xe, trong ngày hôm nay anh có thể lái đi được rồi.” Nam nhân viên kinh doanh nói.

Trần Thành Hạo hỏi: “Vũ Phi, cậu cảm thấy chiếc này thế nào?”

“Vẫn được, thế nhưng giá cả đắt quá.”

“Vậy cậu nói xem xe này thấp nhất có thể bao nhiêu tiền chứ?” Trần Thành Hạo hỏi.

ánh mắt nam nhân viên kinh doanh nhìn hai người nhất thời thay đổi, có chút thiếu kiên nhẫn nói: “Xe này đều được bố trí tốt nhất, không thể mặc cả được đâu!”