Không đợi Tùy Qua phân biệt, Lạc Thanh Liên mở Thất Sát Hồ Lô ra, mang hồn phách Huyền Cốt lão ma thả ra ngoài. Thân thể lão ma bị diệt, không có kết thành nguyên anh, hồn phách bản chất không khác gì người thường, chỉ có tinh thần lực hơi mạnh hơn mà thôi, lờ mờ có thể nhìn thấy một bóng dáng, bị Tùy Qua dùng Hồng Mông tử khí cuốn lấy thu vào Hồng Mông thạch. Tùy Qua đang muốn giải thích với Lạc Thanh Liên, làm rõ ràng quan hệ của nàng và Khổng Bạch Huyên, ai biết Lạc Thanh Liên căn bản không cho hắn cơ hội, dĩ nhiên ngự kiếm bay đi, nhanh chóng rời đi, biến mất trong màn đêm. Tùy Qua không cam lòng, đang định đuổi theo thì nghe thấy tiểu Ngân Trùng nói: - Lão đại, đừng đuổi! Nha đầu kia không có hảo cảm với ngươi, chuyện cảm tình không thể miễn cưỡng. Tiểu Ngân Trùng thét chói tai một tiếng, bị Tùy Qua dùng một cước đạp bay. - Tiểu trùng tử, biết cảm tình cái rắm gì! Tùy Qua hiển nhiên có chút tâm phiền ý loạn, không phải vì hắn thích Lạc Thanh Liên, mà là hắn thật sự không hiểu rõ ràng nữ nhân vừa rồi là Lạc Thanh Liên hay Khổng Bạch Huyên, hai nữ tử này rốt cục lại có quan hệ gì. Tiểu Ngân Trùng bị một cước đạp bay, ở giữa không trung xoay lại bay ngược trở về, sau đó nói: - Lão đại, ta sai lầm rồi. Chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, chỉ là nhắm vào nam nhân bình thường mà thôi, nhưng lão đại không phải nam nhân bình thường, ngươi hoàn toàn có thể bá vương ngạnh thượng cung, trước chinh phục thân thể của nàng, sau đó lại bắt tù binh trái tim của nàng…a! Tiểu Ngân Trùng còn chưa nói xong lại bị Tùy Qua đạp văng ra. Trúng thêm một cước, tiểu Ngân Trùng rốt cục thành thật, không dám nhiều lời. Tùy Qua lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, đem một màn xảy ra trước đó cẩn thận hồi ức một lần, nhất là trong tích tắc Lạc Thanh Liên xuất hiện. Thật lâu sau Tùy Qua khôi phục lại, sau đó nói: - Còn thất thần làm chi, nhanh chóng công tác. - Công tác? Làm cái gì? Tiểu Ngân Trùng khó hiểu hỏi. - Xem ra phải cho ngươi ăn nhiều Đa Lịch Mộc mới được. Tùy Qua nói: - Sào huyệt của Huyền Cốt lão ma hiển nhiên ở ngay gần đây. Ngươi tinh thông hành thổ thuật, thử xem có tìm được hay không. Ta vẫn cảm giác lão ma ở nơi này ngây người nhiều năm, không khả năng không lưu lại chút gì. - Lão đại anh minh! Tiểu Ngân Trùng hưng phấn hoan hô một tiếng, sau đó chui vào lòng đất, nham thạch cứng rắn đối với nó mà nói không chút trở ngại, chẳng khác gì lúc xuyên qua trong đất bùn. Suy nghĩ của Tùy Qua lại quay về trước đó. Nhưng lúc này hắn không phải nghĩ tới Lạc Thanh Liên, mà là một màn giao chiến với Huyền Cốt lão ma. Tuy rằng dựa vào Chấn Linh Sừ, Tùy Qua đánh bị thương Huyền Cốt lão ma, hơn nữa còn lưu chuẩn bị, nhưng với tu vi hiện tại của hắn căn bản không có khả năng đánh chết lão ma, có thể đánh hắn bị thương xem như đã lý tưởng. Nhưng Huyền Cốt lão ma muốn giết hắn, chính là người si nói mộng, bởi vì Tùy Qua còn lưu chuẩn bị sau đó, làm cho Tùy Qua không thể quên chính là khi lão ma muốn huyết tế trẻ con, Tùy Qua lại vô năng vi lực, trong một khắc này hắn đối với lực lượng cùng cảnh giới có một loại khát vọng trước nay chưa từng có. Có lẽ Tùy Qua dựa vào thật nhiều pháp bảo, linh thảo cùng đan dược mà bù đắp cảnh giới chưa đủ, thậm chí có thể đánh bị thương lão ma tu vi cao hơn, nhưng mưu lợi dù sao chỉ là mưu lợi, nếu cảnh giới của hắn ngang hàng với lão ma hoặc cao hơn một bậc, thật dễ dàng miểu sát người kia, cũng sẽ không có cảm giác bất lực như hôm nay. Thậm chí còn cần Lạc Thanh Liên ra tay mới có thể đánh chết lão ma kia. Đối với Tùy Qua mà nói tuy rằng tối nay thu hoạch khá lớn, nhưng trong lòng không chút vui vẻ. Lúc này di động của hắn chợt vang lên. Sử dụng Long Tạp của tổ nghiên phát Long Đằng sáng tạo, tín hiệu thật tốt, thế cho nên chưa từng bỏ sót bất kỳ cuộc điện thoại nào. - Chúc mừng Tùy lão đệ trở thành Long Đằng khách khanh đã lập công lớn như thế! Cuộc điện thoại do Tang Thiên gọi tới, đối với việc tối nay Tùy Qua thủ tiêu Bạch Lang Nhân Ma cùng Huyền Cốt lão ma tỏ vẻ tán thưởng. Dù sao hai ma đầu này là tội phạm truy nã của Long Đằng, nhưng vẫn tiêu diêu tới bây giờ, đã biết bọn hắn không dễ dàng đối phó, mấu chốt là hai người này ẩn giấu quá sâu, người của Long Đằng cũng không biện pháp nào. Nhưng không nghĩ tới đêm nay lại thủ tiêu được cả hai tên kia. - Đánh bậy đánh bạ mà thôi. Tùy Qua khẽ thở dài: - Nếu không phải cuối cùng nhờ Lạc tổ trưởng ra tay, tôi cũng không biết có thể toàn thân trở ra hay không. Khuya nay đúng là sơ ý, sớm biết vậy tôi sẽ để Long Đằng phái thêm vài cao thủ tiềm phục chung quanh, cũng sẽ không nguy hiểm như vậy. - Nếu làm vậy chỉ sợ sẽ đập cỏ động rắn, hai ma đầu kia sẽ không lộ mặt. Tang Thiên nói: - Nhưng cậu cũng có vận khí, Lạc tổ trưởng chỉ là có chuyện trùng hợp đi ngang qua Nam Châu, thật ngẫu nhiên để hai người liên thủ thủ tiêu Huyền Cốt lão ma, sư phụ tôi nghe xong tin tức này tất nhiên sẽ thật cao hứng. Ai, sớm biết rằng cậu am hiểu việc đuổi bắt như vậy, đi tổ sáu làm tổ trưởng tốt nhất. - Tôi cũng không muốn giành bát cơm của Trần tổ trưởng. Tùy Qua cười nói: - Mặt khác hai ma đầu đều là tội phạm truy nã của Long Đằng, hiện tại diệt sạch, có phải có tiền thưởng linh tinh gì hay không đây? Tùy Qua đồng học cũng thông minh lanh lợi, lại nhắc tới tiền thưởng. - Ách…vốn là…cũng có. - Đừng nói nhưng mà. Tùy Qua nói: - Không có thì thôi. - Ách…Tùy lão đệ, cậu muốn nhận treo thưởng cũng được, nhưng cậu phải giao ra chiến lợi phẩm trên người hai ma đầu mới được. Nói thế nào thì đồ vật trên người bọn hắn rơi xuống, đó là tang vật, cậu muốn phần thưởng thì phải giao ra tang vật mới xong. - Tang lão đại, anh không đi làm thương nhân thật sự là nhân tài không được trọng dụng. Tùy Qua bất đắc dĩ nói: - Xem như tôi trừ ma vệ đạo. - Cậu có thể nghĩ như vậy là được rồi. Người thanh niên, hẳn nên có lý tưởng cao thượng một chút. Tang Thiên ha ha cười nói. Cúp điện thoại không lâu, tiểu Ngân Trùng từ dưới đất chui ra, nói: - Lão đại, đã phát hiện sào huyệt của lão ma. Nhưng lão già kia là một kẻ nghèo nàn, không có thứ tốt gì. - Thật sao? Tùy Qua than nhẹ một tiếng, ngữ khí có chút thất vọng. Trước kia hắn xem qua sách võ hiệp cùng xem ti vi, sau khi trừ ma vệ đạo thành công, ít nhiều sẽ xuất hiện bảo tàng gì đó, không nghĩ tới sự thật tàn khốc như thế, lại không gặp may. Nhưng đây là chuyện không có biện pháp, hiện giờ thiên địa linh khí thiếu hụt, thiên tài địa bảo khan hiếm, lão ma biến thành người nghèo cũng là chuyện không khó lý giải. Huống chi nếu có thứ tốt, chỉ sợ sẽ cất giấu trong Vạn Quỷ Phiên, nhưng vật kia đã bị Lạc Thanh Liên lấy đi. Nhưng về điểm này, Tùy Qua cũng không có ý kiến, dù sao không có Lạc Thanh Liên, Tùy Qua không có biện pháp xử lý Huyền Cốt lão ma, hơn nữa Tùy Qua giữ hồn phách của hắn, “trang bị” rơi xuống bị nàng lấy mất cũng là chuyện không gì đáng trách.