Editor: Nguyetmai
"Tiểu thư, xin hỏi Bổ Linh đan này cũng bán cho Thánh Đức Đường sao?"
Hột Khê lắc đầu, cười nhạt nói, "Không cần thiết, tự ngươi cân nhắc mà làm, ta chỉ cần nhìn thấy lợi ích nhiều là được rồi."
Giá trị của đan dược so với cây thần cao hơn nhiều, quả thật cây thần còn có thể cầm đi trả ân tình cho Chu chưởng quầy, còn đan dược thì cô tiếc lắm! Cô còn trông cậy vào việc bán đan dược kiếm tiền, để hoàn thành hệ thống phòng ngự của biệt viện đấy!
…
Trương Tam được Hột Khê đưa cho một lọ Bổ Linh đan, nhịn không được nuốt trước một viên.
Kết quả, linh lực dồi dào trong nháy mắt khuếch tán vào đan điền của hắn, lưu thông đến khắp các kinh mạch trong thân thể, rõ ràng là linh lực mạnh mẽ đến vậy, có điều khi nó đi qua kinh mạch, lại không hề mang đến đau đớn, ngược lại tràn ngập cảm giác thoải mái làm người khác phải thổn thức.
Nửa canh giờ sau, Trương Tam dừng việc ngồi điều chỉnh linh lực lại, đứng dậy xem xét tu vi của bản thân, ngay lập tức khiếp sợ.
Hắn đột phá rồi ư? Vậy mà chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, hắn đã từ Luyện Khí kỳ tầng thứ năm đột phá tới Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu sao? Hơn nữa kinh mạch hoàn toàn không cảm thấy thương tổn gì, thật giống như trong đan dược không hề có bất cứ tạp chất gì vậy?
Chuyện này… công hiệu của Bổ Linh đan nhất phẩm mạnh mẽ được như vậy sao? Hay là đan dược của tiểu thư đưa tương đối đặc biệt?
Hai mắt Trương Tam sáng lên, hắn vội vàng rời khỏi biệt viện, trước tiên mang cây thần đi bán, đồng thời kí kết hợp đồng cung cấp hàng hóa lâu dài với Thánh Đức Đường.
Tuy nhiên bình đan dược kia hắn không lấy ra, mà lại đi đến dược viện chuyên giám định đan dược.
Hắn tin chắc Bổ Linh đan mà tiểu thư luyện chế ra nhất định không giống bình thường, nói không chừng là đan dược nhất phẩm cấp cao, đến lúc cầm giấy chứng nhận giám định của dược viện mang đi bán hoặc bán đấu giá, chắc rằng có thể bán được giá tốt.
Nơi Trương Tam lựa chọn chính là cơ quan giám định đan dược nổi tiếng nhất thành Yên Kinh - dược viện hoàng gia Kim Lăng.
Mới vừa tiến vào dược viện hoàng gia, Trương Tam đã bị người khác cản lại.
Tên người hầu phụ trách việc đăng ký cho dược viện nhìn trang phục giản dị và tu vi thấp kém của Trương Tam, không khỏi chán ghét nói: "Ê tên kia, ngươi có biết muốn giám định đan dược cần tốn ít nhất mười nguyên tinh, cao nhất tốn một ngàn nguyên tinh hay không? Ngươi có đủ phí giám định không vậy?"
Mặt Trương Tam lập tức trầm xuống, hắn móc từ trong ngực ra một trăm nguyên tinh ném ở trên bàn, trầm giọng nói: "Ta muốn làm giám định cao cấp của đan dược nhất phẩm."
Lúc tên người hầu vừa mới nhìn đến một trăm nguyên tinh liền sửng sốt, ngay sau đó nghe được lời nói của Trương Tam lại cười phá lên, "Đan dược nhất phẩm còn tới giám định sao? Hơn nữa lại còn là giám định cao cấp? Có phải đầu óc ngươi chập mạch đúng không?"
Đương nhiên làm giám định ở dược viện có phân chia cấp bậc khác nhau, cấp bậc càng cao thì thành phần và nguyên tố có thể đo lường càng nhiều, cũng càng thể hiện ra giá trị của đan dược.
Nhưng nếu đan dược của mình chỉ là thứ rác rưởi, vậy khi làm giám định cấp cao không những không mang lại lợi ích gì, ngược lại sẽ bại lộ sự dốt nát và ngu xuẩn của người đem đi giám định, mất tiền còn bị người khác cười nhạo.
Trương Tam nói: "Không sai, ta phải làm giám định cao cấp đan dược nhất phẩm? Chỉ cần ta trả nổi nguyên tinh, ngươi quan tâm ta giám định cái gì làm gì chứ?"
Tên người hầu cười khẩy một tiếng, ánh mắt nhìn Trương Tam tràn ngập sự khinh thường, "Hiện tại có rất nhiều loại người như ngươi, trong lúc vô tình nhặt được một viên đan dược liền tưởng mình nhặt được báu vật vô giá, tung tăng chạy tới giám định. Ha ha, ta nói cho ngươi biết, đám người giống ngươi cuối cùng chỉ có thể vui vẻ được một lát. Thật sự cho rằng mình có thể giám định ra bảo bối sao!"
Tên người hầu vừa nói vừa làm đơn đăng ký cho đan dược của Trương Tam, sau đó sai người đưa hắn vào trong phòng giám định.
Trương Tam mang vẻ mặt âm trầm ở một bên chờ đợi, hoàn toàn không phản bác lại câu nói của tên người hầu.