Y Đạo Quan Đồ

Chương 468-4




Kiều Mộng Viện nói: "Ông nội rất thích ở đây!"

Trương Dương nói: "Một nhân vật phong vân như ông ấy mà có thể tĩnh tâm hưởng thụ cuộc sống điền viên, ý chí quả thật không tầm thường"

Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Ông đã về hưu rồi!"

Trương Dương đã nghe không ít tin đồn về Kiều lão, hắn cười nói: "Lần này có cơ hội tôi muốn đi gặp lão nhân gia để lĩnh giáo biện pháp lên chức làm quan to"

Thì Duy cười nói: "Ở quan trường ông là một cao thủ tuyệt thế, cậu chỉ là một tên côn đồ lưu lạc vào, chênh lệch cũng quá lớn rồi"

Trương Dương nói:" Khinh thường người khác, không ai từ nhỏ sinh ra đã là quan lớn, Kiều lão cũng phải từ cơ sở đi từng bước lên, chờ sau này khi tôi đến tuổi của ông ấy, có lẽ sẽ làm đến cấp bậc này"

Kiều Mộng Viện cười nói: "Chỉ cần chuyên tâm làm việc, bất luận cái gì cũng đều có khả năng cả"

Thì Duy nói: "Ngựa nào mà mặt chẳng dài, anh cũng không biết người ta ở sau lưng bình luận anh thế nào sao?"

Trương Dương nói: "Bình luận thế nào?"

Thì Duy nói: "Nói anh ăn chơi đàn đúm, rượu chèn trai gái hút sách, nói anh văn dốt võ nát, một vệ giáo chưa từng tốt nghiệp trung chuyên, dựa vào nịnh nọt lãnh đạo, cho nên mới có thể leo nhanh đến vị trí ngày hôm nay"

Trương đại quan nhân nói: "Tên khốn nào nói tôi như vậy thế, nếu như để cho tôi bắt được, tôi không đánh hắn rụng hết răng là không thể"

Thì Duy nói: "Nhìn kìa, bị nói trúng tim đen rồi"

Trương Dương nói: "Là cô bịa ra à?"

Thì Duy nói: "Tôi làm gì buồn chán như vậy?"

Trương Dương nói: "Ăn uống thì tôi thừa nhận, nhưng mà chơi gái thì tôi chưa từng đụng vào, tôi không chỉ không chơi gái, mà tôi còn ra sức đóng cửa Hoàng Gia Giả Nhật và Kim Toa, tôi là tiên phong trong lãnh vực này!"

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi cũng chưa từng thấy anh đánh bạc hút thuốc bao giờ!"

Trương Dương nói: "Cho nên cái này căn bản là hãm hại danh dự của tôi, tôi đích thật là vệ giáo sinh, nhưng mà tôi đã tốt nghiệp, bằng tốt nghiệp trong tay rồi, bây giờ tôi là khoa chính quy rồi, sắp có được bằng tốt nghiệp trong tay rồi, cái gì mà trung chuyên sinh? Người nói tôi hẳn là đố kị tôi thôi"

Thì Duy nói: "Chỉ cần một ngày chưa lấy được bằng tốt nghiệp thì một ngày vẫn là trung chuyên sinh"

Trương Dương nói: "Trung chuyên thì làm sao? Bằng cấp không có nghĩa là tố chất, với tố chất của tôi mà nói, bác sĩ có bằng cấp đàng hoàng cũng chưa chắc đã có thể so sánh với tôi!"

Thì Duy nói: "Tố chất cái gì? Không nói không rằng đã ra tay đánh người ta, ra tay phá phách cướp bóc, nói anh là cán bộ quốc gia, còn không bằng nói anh là một tên lưu manh đầu đường"

Kiều Mộng Viện không nhịn được cười rộ lên.

Trương đại quan nhân trừng to mắt ra nói: "Cô mà còn phỉ báng tôi nữa, tôi sẽ kiện cô, biết Mã Ích Lượng không? Cũng bởi vì phỉ báng cho nên đã bị bắt vào tù rồi"

Thì Duy nói: "Tôi sợ anh kiện sao? Có gan thì đi kiệ tôi đi, dù sao thì cũng không phải là tôi nói, nghe nói bây giờ có rất nhiều danh nhân đều nhờ vào ra tòa nên gặp may, nói không chừng anh mà kiện tôi, tôi liền đỏ lên"

Trương Dương cười nói: "Vậy tôi đây không kiện, không cho cô có cơ hội gặp may"

Bọn họ vừa đi vừa đấu đá với nhau, Kiều Mộng Viện vừa nghe vừa cười liên tục, trong bất tri bất giác đã về đến cửa biệt thự.

Mọi người đang ngồi đánh bài dưới lầu, kỹ thuật đánh bài của Kiều lão cũng không tồi, ông và Kiều Bằng Cử hợp tác, Kiều Chấn Lương và Kiều Bằng Phi hợp tác, thấy bọn người Trương Dương vào, Kiều Chấn Lương thấy Trương Dương đến liền chào một cái, cười nói: "Tiểu Trương, lại chơi một chút đi!"

Trương Dương nói:" Tôi không chơi đâu!"

Chung Trường Thắng đứng một bên quan sát đã chủ động đi đến, cười cười nói với Trương Dương: "Trương Dương, chuyện hồi chiều thật là xin lỗi, tôi hiểu lầm, ra tay nặng quá!" Vừa rồi gã mới bị Kiều lão mắng cho một trận cho nên mới đi đến xin lỗi Trương Dương trước mặt mọi người.

Trương Dương cười nói: "Không sao cả, dù sao thì cũng là hiểu lầm thôi, gần đây thân thể của tôi không được tốt, chờ khi tôi khôi phục lại rồi, ngày nào đó nhất định sẽ tìm anh luận bàn một chút" Trương đại quan nhân cũng không nuốt cục giận này xuống một cách đơn giản, những lời này chính là môt sự khiêu chiến chính thức công khai.

Chung Trường Thắng nói: "Tùy thời phụng bồi!" Lúc giao đấu với Trương Dương, gã cho rằng võ công của Trương Dương cũng không có gì ghê gớm, thấy rằng mình tất thắng là điều không thể nghi ngờ.

Kiều Bằng Phi nghe thấy như vậy, cũng quay đầu lên nhìn Trương Dương một chút, Trương Dương cười cười với hắn, trong nụ cười tràn ngập ý lạnh.

Đúng là có tật giật mình, Kiều Bằng Phi đột nhiên cảm thấy nội tâm sợ hãi, hoảng hốt cúi đầu xuống đánh bài.

Trương Dương cũng không ở lại quấy rối bọn họ, theo Kiều Mộng Viện và Thì Duy đi ra phía sau đến phòng tắm suối nước nóng, sở dĩ Kiều Bằng Cử mua căn biệt thự này, chủ yếu là nhìn trúng suối nước nóng trong biệt thự.

Sau khi mua căn biệt thự này, hắn đặc biệt lắp đặt thiết bị ở đây, phòng nước suối có tổng cộng bốn cái ao, Trương Dương chọn một cái ao nước suối nóng nhất, thoải mái nằm thả xuống, con mắt thì nhìn hai chị em Kiều Mộng Viện và Thì Duy, bọn họ đều đã thay đồ tắm hết rồi, đường cong mê người lả lướt hiện ra, ánh mắt của Trương Dương làm càn quá mức, rực cháy đến nổi làm cho hai người có chút không được tự nhiên, Thì Duy trách mắng: "Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy qua?"

Trương đại quan nhân cười cười nói: "Thấy rồi!"

Thì Duy lúc này mới nhớ ra là lúc mình rơi xuống nước đã bị cởi sạch sẽ ra, nhìn từ đầu xuống chân một lần, mặt cười nóng lên, cầm khăn mặt dính nước đánh lên đầu của Trương Dương.

Trương đại quan nhân đã sớm có đề phòng, cả người vọt qua một bên, chụp lấy khăn mặt, nhẹ nhàng kéo một cái, Thì Duy mất thăng bằng, trượt chân một cái, ngã cái ầm vào trong ao nước, cô vùng dậy khỏi mặt nước, nhiệt trong bên trong khá nóng, làm cho cô vội vã nhảy vọt ra khỏi ao, nói: "Nóng qua, anh chuẩn bị luộc heo hả?"

Trương Dương cười nói: "Nóng mới thoải mái!"

Kiều Mộng Viện và Thì Duy cùng nhau xuống ao, Kiều Mộng Viện đem mâm đựng trái cây và nước uống đã chuẩn bị tốt đặt ở giữa.

Trương Dương đi ra cầm lấy bình nước uống một ngụm, cũng đi đến ao của hai cô, cười tủm tỉm nhìn Kiều Mộng Viện: "Có thể cùng tắm với hai vị mỹ nữ, thật sự đúng là phúc khí mà tôi đã tu luyện từ kiếp trước!"

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi xin anh, thuần khiết một chút đi, cảnh giới tư tưởng của đảng viên đều rất là cao!"

Trương Dương nói: "Đảng viên cũng không có nói dối, nói dối thì không phải là đảng viên tốt, tôi hạnh phúc nói ra, là mong muốn có thể chia sẻ với hai người"

Thì Duy nói: "Cùng tắm với anh là bất hạnh của tôi, tôi sợ buổi tối sẽ gặp phải ác mộng!"

Trương Dương cười nói: "Lần đầu luôn luôn là không quen, lâu dần sẽ chậm rãi quen thôi, thậm chí là nghiện đấy"

Kiều Mộng Viện và Thì Duy đều nghe ra mùi vị dối trá trong lời nói, mặt của hai người đều đỏ lên, cũng may là trong ao nước suối nóng, khí nóng bốc lên, mặt đỏ cũng không có vẻ đột ngộ quá mức, Thì Duy nói: "Trương Dương, da mặt của anh đã dày từ nhỏ rồi hay sao?"