Xuyên Việt Gặp Phải Tộc Trưởng Tộc Dực Lang

Chương 33




“ Anh, cảm ơn anh đã chăm sóc em những ngày qua, khi anh đề nghị nhận em làm em trai em thật sự có chút thất vọng đấy, khi đó em không trả lời, cũng vô lễ quá rồi, nhưng bây giờ em đồng ý cũng ổn đúng không, Mạc Lan em hôm nay không những cử hành nghi thức kết bạn lữ, mà còn nhận cho mình một người anh trai, không còn khúc mắc, mong rằng năm sau khi em quay về thăm nhà, anh sẽ ra đón em, em cũng muốn mình có một mái nhà vững chắc, để khi tên gian xảo bên cạnh phản bội, em cũng có người che chở, giúp em đánh hắn một trận.”

“ Ta nhất định sẽ là hậu phương vững chắc cho em, nếu tên này dám hó hé cứ gửi thư về cho ta, ta lập tức đến dần cho tên này một trận, sau đó mang em về tộc Dực Lang, hãy nhớ tộc chúng ta luôn chào đón em”

“ Hãy nhận em một lạy, anh trai, tộc trưởng ở trên, hôm nay em gã đi sau này không thể kề cận, mong anh cùng tộc trưởng luôn bình an, hạnh phúc cùng nhau thực hiện tốt nhiệm vụ phát triển tộc chúng ta”

Nói rồi chỉ thấy hai đứa nhỏ trước mặt quỳ xuống thực hiện cúi lạy, cảm giác không giống gã em trai mà như đang gã con mình vậy, tôi thật không nở để đứa nhỏ tội nghiệp này phải đi xa như thế, nhưng cũng vui mừng cho nó, hạnh phúc là được rồi, ánh mắt hai đứa nhìn nhau ta biết đoạn tình cảm trước mặt là thật, suy nghĩ một chút tôi và Phong cũng tiến về phía trước, đỡ hai người trước mặt lên, dặn dò nó mấy câu, sau đó chính là gương quà hồi môn tôi tặng cho em của mình, trong đấy có mấy cái tôi phát minh ra từ trước đến giờ, cùng với 100 cái vòng tay do Tư Hạ làm ra, cùng lá thư do chính Vi Huyên viết gửi đến a ba a phụ Ôn Nhuận, thứ nhất mong họ thông cảm cho giống cái xa nhà chưa hiểu quy tắc bên đấy, thứ hai cũng khẳng định với họ, bên cạnh giống cái này luôn có người chống đỡ phía sau, Phong cũng không kém cạnh, anh ấy đem ra miếng gỗ khắc chữ Dực Lang tinh xảo, đây là kí hiệu của tộc khi giống đực đi ngoại giao, nó tượng chưng cho sự bảo hộ an toàn cho người đi, nếu xảy ra chuyện gì sẽ phát động chiến tranh một mất một còn. Bao nhiêu quà trao đến, giống cái trước mặt cũng đã bật khóc, cảm giác sắp xa quê hương này ai mà không hiểu chứ, tôi cũng từng xa quê ngoại như thế, quyến luyến, nhớ nhung cảnh vật cùng người ở lại, nhưng rồi cũng phải bước đi trên chính đôi chân của mình. Chỉ thấy Ôn Nhuận bên cạnh luôn im lặng cũng không chịu nổi, bước đến ôm giống cái nhỏ vào lòng, nhẹ nhàng an ủi.

“ Mạc Lan ngoan, sau này có ta, sẽ không để em phải thiệt thòi, đừng khóc nữa nhé”

Chỉ thấy người trong lòng liên tục gật đầu, ta biết khóc ra sẽ nhẹ lòng, nhưng nhìn người thương đau buồn như thế, khiến tay chân ta cũng có chút luống cuống, ngày thường gắn gượng mạnh mẽ, nhưng bây giờ sự gắn gượng ấy cũng không chống đỡ nổi, quay về sự mềm yếu càng khiến ta muốn bảo hộ con người này. Tiệc chia tay cũng diễn ra đơn giản, mấy đứa nhỏ ở cùng cũng đến, chúng nó nhắm chặt mắt nắm lấy tay Mạc Lan rất lâu, vì giống đực từ nhỏ đã được dạy phải mạnh mẽ, cho dù máu đổ cũng không được tỏ ra vẻ yếu đuối của mình, nên chúng nó không mở mắt cũng không có cảm xúc trên mặt, nhưng thực chất ta biết tụi nó bây giờ cũng không khác Mạc Lan là bao. Tiễn chúng tôi ra đầu bộ lạc, tộc nhân đã đứng sẵn chờ đợi từ lâu, tất cả mọi người đồng loạt đưa tay lên ngực, cúi chào đầy trịnh trọng, đoàn thú nhân tộc Dực Xà lập tức biến thân, ta hạ người, thấy giống cái đã an ổn trên thân, ta cũng bắt đầu những bước đệm đầu tiên, sau đó là dang rộng đôi cánh bay lên trời.

Tiễn đoàn thú nhân tộc Dực Xà về nhà, khi quay về ta vẫn đang sánh bước cùng Phong, khẽ nói bên tay người bên cạnh.

“ Anh đừng nghĩ em không biết anh đang suy cái gì trong đầu nha, khi hai người nói muốn kết bạn lữ cùng nhau, anh còn không mất một giây suy nghĩ, cũng không bàn bạc với tư tế, lập tức đồng ý, cuối cùng người nào đó cũng trút được gánh nặng trong lòng rồi ha”

“ Ta thấy họ có tình cảm với nhau, rất vui mừng cao hứng, ta mới đồng ý vội như thế, ta mới không có trút gánh nặng gì như em nói”

“ Thật vậy?”

“ Đư nhiên là thật”

“ Vậy chiều nay không cần đến ăn cơm, ta không tiếp những người không thành thật”

“ Như thế sao mà được, ta chỉ là thuận theo tự nhiên, có làm gì đáng nhận phạt đâu chứ”

“ Vậy nói xem anh có bỏ được gánh nặng không”

“ Bỏ được, bỏ được, như vậy đã được chưa?”

“ Ta rất hài lòng, thưởng cho một cái”

‘chụt’ Hôn một cái rõ kêu, sau đó không để người bên cạnh kịp phản ứng, tôi nhanh bước tiến về phía trước, bỏ được một đoạn quay lại mới thấy người phía sau cũng nhanh chân chạy lại, đuổi kịp tốc độ của tôi, ánh mắt tên nào đó đã rực sáng như đèn pha, gương mặt cũng dãn ra không ít, tình địch đã đi hết, vui vẻ một chút cũng là chuyện thường tình, tên này có tính chiếm hữu rất cao, tính tình đối với tôi rất ổn nhưng với người khác thì không, có chuyện gì cũng giấu nhẹm trong lòng, nhưng đã bên nhau bao lâu, tôi liền có cách trị được.

Hôm nay không rảnh rỗi, mang danh sách thú nhân ra kiểm kê một lượt, những gia đình có người già tôi sẽ ưu tiên được nhận vật nuôi trước, mấy hôm trước đã phát động mọi người làm chuồng, cùng rào khu vực nhà lại, hệ thống thoát chất thải tôi cũng đã chia sẽ, ai nấy đều đã sẵn sàng cho việc chăn nuôi gia súc, ở nhà tôi sẽ phân loại con trống, con mái ra riêng, sau đó nhà nào được nhận sẽ đem lồng đến mang chúng về, mỗi gia đình chỉ nhận được một cặp, nên ai nấy đều cố gắng nuôi nấng kĩ lưỡng, nếu một trong hai chết, phải đợi qua một lượt, tất cả mọi người đã nhận đủ rồi mới quay lại đến mình, lợi ích của mình có bị ảnh hưởng không đều phải tùy vào mình. Đến chiều tối mới được nghĩ ngơi, thân thể tôi cũng đã mỏi mệt, ăn uống xong trực tiếp lăn giường, bất động tại chỗ, đang nghĩ ngơi lại phát hiện bàn tay to lớn nào đó giúp tôi đấm bóp vai, lưng, xoa tay chân mỗi một vị trí đều làm một lượt, bây giờ Vi Huyên đã chính thức dọn ra phòng riêng, nên tên này mới gan dạ như vậy, mò đến tận giường cũng không ai ý kiến, nhưng trãi qua nhiều chuyện, suy đi nghĩ lại hình như tên này với con trai tôi mới là một bọn, càng ngày hai người này càng giống nhau, im im cùng nhau bày mưu tính kế, đứa nhỏ này được một tay tên mặt than này dạy nên, tôi cũng hơi lo lắng cho nhân sinh.