Sức nóng của hai cơ thể hiện tại là thứ không thể bàn cãi, tình hình hiện tại rất đúng theo lí thuyết đàn ông là loài động vật nói chuyện bằng nữa thân dưới, cơ thể của tôi hiện tại đang dao động theo cánh tay không yên ổn kia, cánh tay dọc từ cổ vuốt xuống lưng đến eo lần xuống mông, cứ xoa nắn nhẹ nhàng khắp cơ thể, còn miệng kề vào tai nói mọi thứ đều do tôi mà ra, hắn một chút cũng không liên quan, chính tôi đã câu dẫn hắn, nếu ngày thường tôi sẽ dần cho hắn một trận, nhưng hiện tại như ma xui quỷ khiến cái gì cũng đồng ý với hắn. Chỉ dừng lại ở hai cơ thể an ủi nhau, nhưng mãi vẫn không thể dứt ra được, sau một hồi tôi đã phóng thích toàn bộ ra bên ngoài cơ thể của tôi cũng đã rất mệt mỏi, không còn một chút năng lực nào nữa chỉ đành dựa vào lồng ngực hắn để mặc hắn muốn làm gì thì làm, nhưng hắn cũng rất biết chừng mực, cũng không tiến lên bước tiếp theo, chỉ như thế đã bế tôi lên bờ, lấy khăn lau người sau đó mặc quần áo vào cho tôi, rồi đến lượt hắn. Cả hai quay về thì mọi người cũng đã làm xong cơm tối, thấy hai chúng tôi ai ai cũng nhìn bằng ánh mắt rất kì lạ. Cơm tôi gồm lương khô mang đi, cùng ít cháo loãng, ngồi ăn cùng bàn bạc xem ngày mai nên mua những gì, tôi đã nói với Phong kêu hắn xem xem gần đây có ai bán đồ biển không, lâu rồi tôi chưa được ăn đồ biển đâu, hương thơm của hải sản khi nướng lên, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng làm tôi xao xuyến rồi. Đối với một đứa tuần nào cũng phải đi ăn buffet hải sản mà nói, xuyên đến đây chính là một cực hình à, tôi thật nhớ những mỹ vị trước kia, nào là sate, cháy tỏi, bơ, đậu phộng,… ôi thật là đau lòng quá, nhất định ngày mai thế nào cũng phải ăn cho bằng được.
Mở mắt ra đã thấy khuôn mặt được phóng đại x1000 lần của tên bên cạnh, làm tôi thật sự có chút hoảng hốt nhè nhẹ, nhưng rồi biết mình đã xác nhận bên nhau với người ta rồi thì phải dịu dàng một chút, để không với thân hình to xác của tôi lại nói tôi ăn hiệp người ta nữa thì chết. Từ từ gỡ tay chân trên người xuống, cố gắng không để hắn thức nhưng tên bên cạnh một chút cũng không ngoan ngoãn, tay chân dính trên người tôi mỗi lúc càng chặt, không có dấu hiệu gì thả lõng dù cố gỡ cỡ nào thì lực siết càng ngày càng chặt, cứ tăng như thế này tôi mới là người die trước đây. Kết quả của cố chấp ôm ấp tôi chính là mặt đất lạnh lẽo chào đón, đã nhẹ nhàng với nhau rồi thì mình nhận đi, gắng gượng ép buộc làm gì để được như thế này. Loay hoay loay hoay thì tôi cũng đã chuẩn bị xong, ba túi da thú mang theo bên mình toàn size XXL, một túi đựng vật phẩm mình trao đổi, hai túi còn lại đem theo để mang đồ về.
Chỉnh trang xong, cả hai chúng tôi qua lều bên cạnh kêu hai tên nhóc nhỏ theo cùng, ra đến trung tâm tập trung buôn bán mặt trời chỉ vừa mới xuất hiện, vừa hay không khí rất mát mẻ, tâm trạng này đi mua hàng là tốt nhất rồi. Đi đi lại lại vài vòng thì cũng chưa thấy thứ mình muốn mua, rán đi sâu xuống cuối con đường thì đập vào mắt chính là quầy hải sản hằng đêm mình mong ước, không biết bây giờ thì thứ gì có thể diễn tả được cảm xúc này đây. Tôi nhanh nhẹn lấy vật phẩm mình muốn trao đổi ra cho bọn họ xem qua. Vật phẩm tôi đem theo toàn là thứ không tệ, nên nhìn qua hai bên đều rất thuận mắt nhau, tôi lấy mấy mảnh da thú được xếp ngay ngắn ra bên ngoài, phải nói giống đực của tôi rất giỏi nha, mảnh nào mảnh nấy còn rất nguyên vẹn, được chà rửa rất sạch sẽ, đem về chỉ cần cắt may quần áo mặc là xong. Băng Phong đứng một bên nhìn thấy tôi loay hoay muốn trau đổi thứ tanh tanh kia thì chỉ biết nhăn mài, kéo kéo tôi sang một bên hỏi tôi định làm cái gì, tôi chỉ biết cười rồi nói tối nay sẽ làm món mới cho hắn ăn, nhưng gật đầu thì gật, nhưng nhăn vẫn là nhăn nha.
Sau buổi trau đổi tôi đã có được hai con bạch tuộc lớn, chừng mười con mực nang, khoảng 3 cân tôm, vài con hàu cùng vài con mới mẻ, tôi ở hiện đại chưa từng nhìn qua, nhưng nghe người trau đổi nói chúng rất ngon, thấy mới mẻ nên cũng đem về một ít, à còn có cả rong biển à, nấu canh ăn thì lại là một kiệt tác a, nhưng với cái tên chỉ thích ăn thịt ghét ăn rau kia thì không biết sẽ như nào đây. Mang vác những thứ đổi được đi lại chỗ Vi Huyên cùng Tư Hạ đang bày sạp trau đổi những vật phẩm thủ công tinh xảo do Tư Hạ làm, lại nhìn thì thấy chúng cũng đã vơi đi rất nhiều, theo tiến triển này cũng không tệ, sau này ai rước được giống cái Tư Hạ này thì chính là phúc của hắn à, giỏi giang như thế, cắp này được nuôi mập mạp lên không ít, nên nhìn gương mặt càng dễ nhìn hơn.