Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)

Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng) - Chương 70: Gia phả




Tuy rằng tái giá không cần chú ý nhiều như lúc gả lần đầu, nhưng mà qua hai ngày Lý Phong mang Đường Xuân Minh cùng hai đứa nhỏ đi một chuyến đến thôn Trấn Sơn, đương nhiên một chuyến này không đi cũng không ai nói gì, dù sao lần này Đường Xuân Minh cũng không phải là gả đi từ thôn Trấn Sơn, nhưng một chuyến này cho thấy sự coi trọng của hắn đối với mẫu gia, hơn nữa cứu vãn quan hệ với mẹ kế không dễ, Đường Xuân Minh đương nhiên muốn tận dụng mọi thời cơ.

Đối với Lý Phong mà nói, cũng hi vọng Minh ca nhi có thêm một phần  lo lắng ở thế giới này, dưới cái nhìn của hắn tựa hồ chỉ như vậy mới có thể khiến cho Minh ca nhi ở lại nơi này thật lâu.

Bên chỗ Vương Anh đương nhiên cũng nhận được tin tức, ca tế mới tới cửa đương nhiên muốn nhiệt tình chiêu đãi, họ hàng cùng hàng xóm đều đến giúp đỡ. Bọn họ cũng biết những tháng ngày này của Đường Xuân Minh càng ngày càng náo nhiệt, ngay cả Vương Anh cũng trải qua càng ngày càng tốt hơn, vì vậy cũng không ai nói cái gì phá hoại bầu không khí này.

Năm đó Lý Phong cũng chạy mấy chuyến qua thôn Trấn Sơn, đối với người thôn Trấn Sơn mà nói, chỉ sợ còn quen thuộc với Lý Phong hơn cả Đường Xuân Minh, dù sao Đường Xuân Minh đã lâu rồi không trở về, hơn nữa khí sắc toàn thân thay đổi rất lớn, nói là thay đổi diện mạo trở thành người khác cũng không quá đáng, vì vậy Đường Xuân Minh đến khiến cho không ít người vây xem, đều nói phúc khí của Vương Anh đến, tiểu tử không kém, ca nhi hiếu thuận, nói đến mức khiến cho Đường Xuân Minh cùng Vương Anh đều giật giật khóe miệng.

Nháy mắt liền tới cuối năm, đây chính là tất niên đầu tiên của Đường Xuân Minh từ khi đến thế giới này, lại vừa mới cưới, tự nhiên ý nghĩa cũng không giống, trước đó tết đến vẫn chính là một mình cô đơn, hiện tại lại có cả một đại gia đình, bận rộn cũng bận vô cùng hài lòng. Hà lão tự mình chấp bút viết câu đối, Lý Phong ôm A Lâm đến bên cửa sổ, cửa viện, trước sau nhà, còn có mấy nhà trên núi, đều dán lên mấy câu đối đỏ cùng lời nói cát tường, chuồng gà, chuồng dê, còn có trên chuồng ngựa đều dán lên chữ Phúc.

Hà lão cũng cả ngày cười đến không ngậm mồm vào, trước kia vẫn chưa từng hưởng thụ bầu không khí tết đến như vậy, nếu không phải quá mức long trọng, nếu không thì là ở quân doanh phương bắc cùng đám quân hán tử, hiện tại tân niên nồng đậm hương vị nông thôn lại có một tư vị đặc biệt, nhìn mấy đứa nhỏ xoay xung quanh mình, Hà lão nghĩ thầm, nếu như con trai hắn còn sống sót, nhất định cũng sẽ giống như vậy.

Thôn Bình Sơn trong tiếng pháo tạm biệt năm cũ chào đón năm mới, mùng một năm mới, Đường gia, không, hiện tại nên gọi là Lý gia, Lý Phong cùng Đường Xuân Minh mang theo hai đứa nhỏ đi ra ngoài, để Hà lão ở nhà trông cửa.

Hai lớn hai nhỏ đều ăn mặc quần áo mới tinh, Lý Phong ôm A Lâm, để cho A Sâm nhẹ hơn ôm lấy Đường Xuân Minh, hai đứa nhỏ hôm nay ăn mặc như hai bao lì xì đỏ, nhìn qua vô cùng vui vẻ.

Chuyện đầu tiên cần làm trong năm mới  đương nhiên là mở từ đường  bái tổ tông, hôm nay còn vô cùng quan trọng, bởi vì Lý Phong mới thành hôn cho nên tộc trưởng Lý gia phải đem phu lang của hắn ký tên tiến vào gia phả, tuy rằng trong gia phả chỉ có thể lưu lại một dòng họ của Đường Xuân Minh, nhưng trải qua trình tự này mới đại biểu hắn chính thức tiến vào cửa Lý gia, trước đây, sau khi thành hôn Lý Phong liền đem hộ tịch của Đường Xuân Minh đặt dưới danh nghĩa hắn, Đường Xuân Minh thật vất vả mới được lập hộ một mình chỉ  duy trì không đến một năm.

“Năm mới vui vẻ.”

“Năm mới đại cát đại lợi.”

“Chúc mừng phát tài, đại cát đại lợi.”



Mọi người nhìn thấy nhau liền nói tiếng chúc mừng năm mới, năm cũ trải qua lại không như ý, vào lúc này cũng sẽ không biểu hiện ở trên mặt, đều biểu lộ ý mừng, có một cái bắt đầu mới, đón lấy một năm thuận buồm xuôi gió vạn sự như ý.

Người của Lý gia nhìn thấy Đường Xuân Minh càng thêm nhiệt tình, thành người của Lý gia, quan hệ của bọn họ đương nhiên càng gần hơn một tầng, bây giờ suy nghĩ một chút, Lý Phong này cưới được một phu lang rất tốt, chính là ánh mắt nhìn về hai đứa nhỏ cũng vô cùng thân thiết.

Một nhà Lý Chính cùng đã sớm đến, Lý Chính là Lý Chính của thôn nhưng cũng là tộc trưởng của Lý gia, nói ra cũng là cho cha truyền con nối, đương nhiên cũng là do Lý Chính làm việc vì thôn dân được thôn dân tôn kính mới có thể ngồi vị trí này, bằng không người ta vẫn sẽ là người phản đối đầu tiên.

Hai tiểu tử Lý Thừa Tổ Lý Thừa Tông  đàng hoàng trịnh trọng theo sát phía sau cha mẹ bọn hắn, nhìn thấy mấy người Lý Phong xuất hiện liền lộ ra vẻ vui mừng, hai người còn chuẩn bị lì xì kín đáo đưa cho A Lâm cùng A Sâm, bọn họ chính là trưởng bối, đương nhiên phải thể hiện tư thái của một trưởng bối.

“Cảm ơn đại thúc thúc, cảm ơn tiểu thúc thúc.” A Lâm nhận lì xì nói cảm ơn,xưng hô không ra ngô ra khoai này khiến cho Trầm phu lang bật cười, Trầm phu lang nhận lấy A Lâm hôn lấy hôn để, khi trả lại trong lồng ngực Lý Phong thì trong túi A Lâm lại thêm một cái lì xì, cũng thuận tiên hướng về trong lồng ngực A Sâm nhét vào một cái.

Tòa từ đường này vốn là từ đường của Lý gia, nhưng mà sau khi người trong thôn vào thôn Bình Sơn, đưa bài vị của tổ tiên mình cung phụng tiến vào từ đường này, đương nhiên, vì vậy bọn họ cần phải chịu phú tu sửa từ đường, trong này đương nhiên cũng do Lý gia không phải là đại gia tộc, mọi người cùng Lý gia cũng chỉ đành lùi một bước.

Vì vậy, trời vừa sáng bên ngoài từ đường không chỉ có người Lý gia, còn có người Triệu gia vân vân.

“Triệu Đại Ngưu vẫn chưa về.” Trương Tú bây giờ nhìn thấy Đường Xuân Minh cùng là người Lý gia, đi tới bên người Đường Xuân Minh thấp giọng nói chuyện với hắn.

Đường Xuân Minh vô cùng kinh ngạc, trong ký ức Triệu Đại Ngưu là một người đánh ba gậy cũng không đánh nổi một cái rắm, lại có thể làm ra chuyện bỏ nhà đi không về? Hơn nữa trên người còn có bạc mà Triệu gia cho Triệu lão tam, cũng không thể giấu đi, hiện tại ngay cả Đường Xuân Minh cũng biết, hành động lần này của Triệu Đại Ngưu khiến cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

“Triệu gia cũng không cho người đi tìm một chút sao? Liền khẳng định là cầm bạc chạy mà không phải là có chuyện gì khác?” Trước đó đều quá bận rộn cho nên không có thời gian nghe chuyện phiếm trong thôn.

“Triệu lão tam cũng từ huyện trở về, khẳng định đã ở trong huyện tìm kiếm một vòng, e là cũng không có kết quả, bằng không tìm được người rồi nhất định phải theo về.” Trương Tú âm thầm nhìn về phía Triệu lão tam, Triệu lão tam không còn vẻ hăng hái như lúc mới đỗ tú tài, Triệu tam thúc công cũng không giống như vậy, dù là ngày đầu tiên của năm mới sắc mặt cũng âm trầm.

Trương Tú cũng nhìn thấy sắc mặt của tam thúc công, vẻ mặt trộm mừng không thể nào giấu được, lắc lắc tay của Đường Xuân Minh hạ thấp giọng nói, “Chuyện của hai đứa nhỏ đã nói cùng người trong tộc rồi chứ? Hôm nay có thể làm được hay không?”

Đường Xuân Minh hiểu được cười gật đầu, lại liếc nhìn Lý Phong đang nói chuyện cùng mấy người Đại Sơn không xa, nói, “Đều nói xong rồi, bọn họ nói chỉ cần A Phong không có ý kiến gì là được.”

Trương Tú bật cười thành tiếng, một hồi lâu mới có thể khống chế được, “Ta đều không kịp đợi nhìn thấy sắc mặt của người Triệu gia, bọn họ chỉ sợ là không ngờ được sẽ xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ còn chờ ngươi đi cầu bọn họ đi.”

Đường Xuân Minh bĩu môi, cầu bọn họ? Đi gặp quỷ đi! Nhìn tiểu A Sâm nằm trong lồng ngực không buồn không lo, hắn dù thế nào cũng đều không muốn để cho hắn cùng Triệu gia dính dáng một chút nào cả.

“Ô, Tiền gia Tôn ca nhi cùng đến, thật là lâu rồi không thấy.” Bên ngoài từ đường lại có người tiến vào, có người nhìn thấy liền kinh ngạc nói, khiến cho Trương Tú cùng Đường Xuân Minh phải liếc mắt nhìn.

Tuy nói ngày đông này mặc quần áo nhiều khiến cho khó có thể nhìn ra được, nhưng bởi vì Tôn ca nhi này vốn hơi gầy, bây giờ tựa hồ càng thêm thon gầy, rõ ràng có thể nhìn ra được hình dáng của cái bụng.

Đường Xuân Minh vốn còn cho rằng đứa nhỏ trong bụng của hắn bị hắn hành hạ khiến cho không còn nữa,Hà lão hôm đó trở về cũng đã nói nguy hiểm, thể chất không được tốt lắm, lại không thể an tâm dưỡng thai, thấy thế nào cũng đều là khó giữ được, nhưng hắn sau này cũng biết được Hà lão uy hiếp một phen, nói không cố gắng dưỡng sau này sẽ khó mang con, bây giờ nhìn lại, uy hiếp của Hà lão rất có tác dụng, Tôn ca nhi cũng không phải không coi trọng đứa nhỏ trong bụng, sau này gây chuyện cũng ít đi, đàng hoàng ở trong nhà dưỡng thai.

“Tiểu tử nhà hắn dù gì cũng là người Trần gia, tại sao lại chạy tới từ đường thôn ta, khẳng định là để trong nhà, ngày hôm nay hắn có thể đến cùng như vậy, cũng là nhớ tiến vào gia phả Trương gia bái kiến bài vị tổ tông của Trương gia.” Trương Tú đứng một bên giải thích.

Một nhà Lý Hạ Căn đến, những người thuộc Lý gia đều không cho bọn hắn sắc mặt tốt, nếu như hôm nay không phải là ngày đầu tiên của năm mới, nhất định sẽ đổi sắc tại chỗ, khiến cho nhiều người chờ bọn họ như vậy, thực sự là lớn mặt a.

“Mở từ đường!”

Gian nhà để bài vị tổ tông được mở ra,Đường Xuân Minh đứng ở phía sau ôm A Sâm không nhịn được nổi da gà, một tay ôm lấy A Sâm một tay xoa xoa cánh tay khác, làm thế nào cũng đều cảm giác bên trong thật âm trầm. Nếu là đời trước hắn sẽ không kiêng kỵ những chuyện như thế này, nhưng hôm nay sau khi tự mình trải qua tất cả những  chuyện hắn thực sự rất kính nể thần quỷ.

Lý Phong đến bên cạnh hắn, ghé vào lỗ tai hắn nói mấy câu, sau đó thả A Lâm xuống đứng bên cạnh hắn, chính mình lại đi lên phía trước.

Trong ký ức của nguyên thân có tất cả những cái này, nhưng Đường Xuân Minh vẫn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, đời trước trong thôn bọn hắn đã sớm không còn thịnh hành cái gì mà gia tộc, chính  cả gia phả cũng không biết đã đi nơi nào, đương nhiên trong thôn cũng có những gia đình sau khi xây dựng gia đình ở bên ngoài lại trở về thôn xin nhập gia phả, nhưng Đường gia bọn họ cũng chỉ có lẻ loi mấy ngày nên cũng không ai quản chuyện này.

“Lý gia Đường thị.”

Đường Xuân Minh còn chưa phản ứng lại, Trương Tú cùng Trầm phu lang liền đẩy hắn một cái, là gọi hắn đó, Đường Xuân Minh nhất thời một thân mồ hôi, hắn thành Lý Đường thị, trời ạ, chỉ còn dư lại một cái dòng họ.

“Đem hai đứa nhỏ lại đây.” Một vị tộc lão Lý gia kêu lên.

“Đến đây.” Đường Xuân Minh nhanh chóng đáp một tiếng, ôm lấy A Sâm kêu A Lâm hướng về phía Lý Phong.

Tình huống này khiến cho Triệu gia đang chờ đợi trong đó cũng có chút không hiểu nghi hoặc, trong đám người bỗng nhiên không biết ai nói một câu, trên mặt Triệu gia càng lộ vẻ không dám tin tưởng, sẽ không thật sự như bọn họ nghĩ tới chứ? Nếu là sự thật thì Triệu gia liền thành chuyện cười, đặc biệt là những người có tâm tư như tam thúc công, trong lòng càng âm thầm oán tam thúc công lần này thực sự là bê đá đập chân mình.

Đường Xuân Minh sau khi đi theo Lý Phong đến bài vị tổ tông Lý gia, một vị tộc lão khác cũng nói với Lý Phong, “Chính ngươi ghi tên phu lang của ngươi vào bên cạnh còn hai đứa nhỏ, từ hôm nay liền là người Lý gia chúng ta, một người là Lý Lâm, một là Lý Sâm, hi vọng sau này các ngươi cố gắng vì Lý gia chúng ta làm vẻ vang, làm rạng rỡ tổ tiên.”

Việc này đương nhiên không phải hôm nay đột nhiên mới nói ra, trước đó Lý Phong chính là bận chuyện này, trước tiên là Lý Chính sau đó nhờ Lý Chính dẫn hắn đi bái phỏng từng tộc lão, khi được sự đồng ý của một nửa tộc lão trong tộc thì dù người bên ngoài có phản đối cũng không có tác dụng. Kỳ thực đối với phần lớn người Lý gia mà nói cũng không có ý kiến gì, hai đứa nhỏ này cũng không tranh tài sản của Lý gia, Đường Xuân Minh cũng biết kiếm bạc, tội gì lại vì việc này mà chọc Đường Xuân Minh cùng Lý Phong không vui, sau này tiểu bối nhà bọn họ còn vi vọng có thể theo Lý Phong cùng Đường Xuân Minh kiếm bạc a.

Trước kia vẫn chưa thể khẳng định, bây giờ lại có thể xác định được, hai đứa nhỏ Triệu Đại Hổ để lại này liền sắp nhập gia phả của Lý gia, sau này không còn là người của Triệu gia, tam thúc công thật sự muốn tự nói với hắn là lỗ tai hắn nghe nhầm, nhưng mà sự thực trước mắt nói cho hắn, hắn thật sự không nghe nhầm, Lý Phong chính là người rộng lượng không để ý đến chuyện con riêng con đẻ.

“Chờ một chút!” Tam thúc công không chút nghĩ ngợi  hô to lên, ở bên cạnh hắn, Triệu lão tam đã sớm ngốc lăng, chuyện này sao như vậy? Ngay cả Triệu lão ma cũng không dám tin tưởng còn lôi Vương Xuân Hoa bên cạnh hỏi cho ra nhẽ, chuyện này đến cùng là thế nào.

Vương Xuân Hoa tuy rằng cũng không dám tin tưởng, đồng thời cũng càng thêm đố kỵ Đường Xuân Minh, lần này lại cùng Triệu lão ma huyên náo, cười trên sự đau khổ người khác nói cho hắn, “Ha ha, sau này Triệu Đại Hổ liền đoạn tử tuyệt tôn, hai thằng nhãi con kia sau này chính là người Lý gia, Lý Phong thật đúng là rộng lượng a, sau này kiếm tiền cũng phân một phần cho hai thằng nhãi con kia, bọn chúng thật là may mắn khi tìm được bố dượng như vậy.,”