Bị người ôm lấy hắn mới nhận ra được cảm giác căng thẳng của người đó, Đường Xuân Minh lúc này mới ý thức được chuyện không đúng.
Hắn vừa đi ra từ không gian!
Hắn bỗng dưng nhô ra dưới mí mắt của Lý Phong!
Hắn không quá rõ ràng người khác thế nào, nhưng đối với Lý Phong từ trước đến nay hắn đoán được khá chính xác tâm tình của hắn, trong phòng đen thùi lùi, hắn nhìn thấy trong mắt Lý Phong lộ ra vẻ lo lắng sợ sệt thậm chí còn hoảng sợ bị giấu đi rất kỹ, trong lòng cũng không có gì sầu lo, hắn vốn đã dự định thẳng thắn, bởi vì hắn đã quyết định sẽ cùng người nam nhân này qua nốt quãng đời còn lại.
Đây chính là nam nhân tốt hắn đốt đèn lồng mới tìm được, không biết may đến mức nào mới gặp được.
“Ngươi đừng hoảng hốt, ta nói, không phải ngươi vẫn muốn biết sao? Ngươi ôm A Lâm, ta mang ngươi đến một nơi, đến đó ngươi sẽ hiểu được mọi chuyện.” Đường Xuân Minh nắm tay Lý Phong, hắn sẽ không buông nam nhân tốt này ra đâu.
Con mắt Lý Phong càng quen với bóng tối hơn Đường Xuân Minh, nhiều lần đánh giá người trong ngực này, lúc này hoảng sợ trong mắt mới dần dần lui xuống, không ai biết được tâm tình hắn khi đến đây lại không thấy người nào trên giường, trong nháy mắt đấy hắn giống như trở lại thời gian bị đại bá ném đên một nơi xa lạ, loại tâm tình hoảng sợ bất an tuyệt vọng không có cửa cầu cứu, trước khi Minh ca nhi mang theo đứa nhỏ xuất hiện hắn đã xem kĩ trong trong ngoài ngoài một lần, bao gồm cả hai cái sân, đây cũng là bởi vì chó, ngựa cùng ngỗng nuôi ở trong nhà đều xem hắn là chủ nhân cho nên không kêu lúc nửa đêm, bằng không chỉ sợ đã kinh động đến người bên ngoài.
Lý Phong nhìn một lúc lâu mới phun ra một chữ, “Được.”
Trước đây hắn đã tự nói với bản thân mình, Minh ca nhi có bí mật, hắn không để ý, hắn có thể giúp Minh ca nhi bảo vệ bí mật này đến tận khi Minh ca nhi mở rộng lòng nói với hắn, nhưng mà chuyện vừa xảy ra khiến cho hắn không thể nào tiếp tục suy nghĩ trước đó nữa, bởi vì bí mật này vượt quá sức chịu đựng của hắn, hắn đồng ý để Minh ca nhi giữ bí mật cũng không có nghĩ là người này có thể biết mất trước mặt mình mà mình lại không biết đi nơi nào để tìm hắn.
Lần này Đường Xuân Minh mang A Lâm theo, là sợ xuất hiện tình cảnh trước đó, tuy rằng A Lâm biết được sự tồn tại của không gian, nhưng mà không thể đảm bảo được có xuất hiện tình cảnh nửa đêm A Lâm tỉnh dậy không thấy a mẫu lại khóc lên.
Thường ngày Lý Phong ngoại trừ lúc A Sâm nháo chuyện bình thường đều sẽ tính thời gian tới, giống như là thời điểm cần ăn sữa dê, vì vậy Đường Xuân Minh sẽ sớm tiến vào không gian bận bịu một quãng thời gian rồi lại mang A Sâm vào, ai lại biết được Lý Phong lại đột nhiên tới chứ.
Nhưng lúc này trong lòng Đường Xuân Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, kỳ thực hắn vẫn luôn chờ đợi một cơ hội để thẳng thắn với Lý Phong, trước mắt chính là thời cơ tốt nhất.
Lý Phong dùng chăn bao lấy A Lâm một tay vẫn cầm lấy tay Đường Xuân Minh, chỉ sợ người này lại đột nhiên biến mất không còn tăm hơi. Đường Xuân Minh cười cười động viên người này đang căng thẳng, đảo mắt liền dẫn người này tiến vào không gian. Không gian có thể dẫn người vào, đời trước hắn không rõ năng lực này, nhưng mà đời này hắn mang theo A Lâm rất nhiều lần, vì vậy vô cùng tự tin có thể cũng mang Lý Phong cùng tiến vào.
Lý Phong bắt đầu có được kỳ ngộ lật đổ hết tất cả nhận thức của hắn.
Từ một nơi tối tăm đột nhiên tiến vào một chỗ sáng sủa, nếu như không phải đang nắm chặt tay của Minh ca nhi, tay kia còn ôm lấy A Lâm, hắn còn nghi ngờ rằng mình đang mơ, tất cả những gì nhìn thấy đều không phải là sự thật.
“Ngươi trước tiên đi theo ta, chúng ta bỏ con vào trong phòng để cho bọn chúng ngủ tiếp đi.” Kéo tay Lý Phong tiến vào nhà gỗ, đến bây giờ hắn cũng không vội vã giải thích tất cả mọi chuyện, nếu đã đi vào bọn họ có nhiều thời gian để nói chuyện, cũng để cho nam nhân này có thời gian tiêu hóa, không phải ai cũng đều có thể tiếp thu được tất cả những thứ này.
Lý Phong lăng lăng nhìn về Minh ca nhi đang kéo mình đi, xác định Minh ca nhi sẽ không tiếp tục biến mất, lại quay đầu nhìn tình cảnh xung quanh một chút, lại nhận ra được điểm khác thường nhận ra từ trên người Minh ca nhi, tựa hồ nơi đang ở này có thể tìm được đáp án, hoảng sợ trong lòng lúc này mới kết thúc, hắn, tựa hồ tiếp nhận được sự thật còn nhanh hơn so với tưởng tượng của Đường Xuân Minh.
Dưới chân là đất màu đen, khẳng định vô cùng màu mỡ, có lẽ vì vậy mà tất cả cây cối sinh trưởng ở đây mới tươi tốt như vậy, đồng thời còn trái với mùa sinh trưởng.
Bên trái là một thung lũng, có nơi còn xiêu xiêu vẹo vẹo có nơi còn hỗn loạn vô cùng, rõ ràng là do kết quả của chủ nhân lười biếng không cố gắng quản lý, cảm giác rất giống với tính tình của Minh ca nhi. Rau dưa không giống nhau chen chúc sinh trưởng cùng một chỗ, còn có mấy loại không biết, không vội, nếu như Minh ca nhi đã dẫn hắn vào sẽ nói cho hắn biết tất cả.
Phía bên phải, một loạt hàng cây ăn quả, còn có một cái ao nhỏ, trong ao còn có cá đang bơi lội, tựa hồ âm thanh quẫy nước của chúng chính là âm thanh duy nhất ngoại trừ hắn cùng Minh ca nhi, điều này khiến cho hắn nhớ tới Minh ca nhi từng bảo hắn bắt không ít tôm tép nhỏ về, không phải chưa từng nghĩ đến chúng nó đi chỗ nào, nhưng không phải là do mình cố ý quên đi thì chính là tự mình tìm cớ cho Minh ca nhi, giống như là đem cho gà ăn. Thế nhưng ao cá trước mặt này nói cho hắn, những tôm tép nhỏ kia không phải bị gà cùng ngỗng ăn, mà là bị thả ở chỗ này.
Bởi vì đoán được đáp án, khóe miệng Lý Phong hơi cong lên, lại ngẩng đầu nhìn về những cây ăn quả kia, những cây ăn quả đang nở hoa kết quả kia khiến cho Lý Phong vô cùng kinh ngạc, cũng giống như rau dưa vậy, trên cành còn mang theo trái cây nặng trịch, bên này trên đầu cành cây lại vừa mới rụng hoa, rõ ràng là khác mùa nhưng lại xuất hiện tình cảnh cùng kết quả.
Đây là nơi của thần tiên ở trong truyền thuyết sao? Trong đầu Lý Phong nảy lên một ý nghĩ, bằng không hắn không tìm được đáp án nào thích hợp.
Đến nhà gỗ, Đường Xuân Minh ôm lấy con lần thứ hai đặt lên giường, trước sau còn chưa cách nhau được mấy phút, có chút dở khóc dở cười, ra hiện Lý Phong cũng thả A Lâm xuống, bọn họ ra ngoài nói chuyện.
Lý Phong còn tỉ mỉ hơn so với Đường Xuân Minh, đặt hai đứa nhỏ vào giữa, lại chỉnh lý cẩn thận, để tránh cho không cẩn thận lại lăn xuống dưới đất, lúc này mới cầm lấy tay Đường Xuân Minh đi ra ngoài.
Đóng cửa lại, hai người ngồi ở ngưỡng cửa, Đường Xuân Minh muốn mở miệng giải thích nhưng lại phát hiện không biết bắt đầu từ đâu, gãi gãi đầu, thật là phiền phức a.
“Nơi này là đồ của tiên nhân? Ngươi có thể tới đây tự nhiên được?” Ngược lại là Lý Phong mở miệng trước giải quyết nan đề của Đường Xuân Minh.
“Ồ? Ngươi cũng biết?” Con mắt Đường Xuân Minh lập tức sáng lên, bội phục nhìn về phía Lý Phong, nếu không phải là hắn xem được một ít tiểu thuyết ở trên mạng, hắn cũng không thể tiếp thu được chuyện này nhanh như vậy
“Đoán.” Lý Phong mím môi cười, một người ít khi cười, khi cười lên sẽ có một loại cảm giác kinh diễm, người bên ngoài đều không thể nào biết được, trong lòng không ngừng nhảy lên, có chút không được tự nhiên mà rời mắt, bằng không hắn thật sự bị người này trực tiếp đánh gục, không thể tiếp tục cuộc nói chuyện này nữa.
“Cái kia…” Đường Xuân Minh tiếp tục vò đầu, phát hiện muốn giải thích rõ ràng phải nói từ đời trước của mình, nếu ngay cả không gian cũng để người biết, chuyện mình nhập hồn vào thân thể này cũng không nhất thiết phải che dấu đi, hơn nữa ngay từ lúc Lý Phong trở về thân thể này đã là của hắn, người mà Lý Phong quen biết từ đầu đến cuối đều là bản thân hắn, mà không phải chủ nhân cũ, mang theo không ít thấp thỏm, hít sâu một hơi, Đường Xuân Minh thừa thế đem chuyện mình chết đi sống lại nhanh chóng nói lại một lần.
“… Ngươi nói ngươi vốn không phải là Minh ca nhi cũ, mà là một người đến từ thế giới khác?” Đến nửa ngày, Lý Phong mới tiêu hóa được nội dung Đường Xuân Minh nói tới, nháy nháy mắt, hắng giọng hỏi, ánh mắt từ đầu đến cuối đều đặt lên người trước mắt, chỉ sợ người mình nhìn thấy chỉ là một bóng mờ.
Nói xong Đường Xuân Minh cũng cảm thấy thoải mái, nhún nhún vai thản nhiên đón nhận ánh mắt của Lý Phong, “Đúng, chính là như vậy, lúc ta tỉnh lại từ thân thể này Minh ca nhi kia đã có lẽ qua đời, Hồ lang trung hẳn là rõ ràng tất cả những chuyện này, nhưng mà lúc ta tỉnh lại đại khái là cho rằng ta khởi tử hồi sinh, vì vậy mới càng thêm chăm sóc ta, bởi vì trước đó thân thể Minh ca nhi thực sự là gay go, có lẽ Hồ lang trung đối với những gì Minh ca nhi gặp phải cảm thấy đồng tình đi.”
“…. Ngươi tỉnh dậy từ lúc nào?”
Lý Phong lập tức siết chặt tay Đường Xuân Minh, nắm đến mức Đường Xuân Minh có chút đau đớn, nhưng mà muốn giải thích rõ ràng, một cái tay khác chỉ vào mình thanh minh, “Từ lúc ngươi trở lại ta đã trở lại, từ ngày đầu tiên ngươi gặp chính là ta, nếu như người không dám chịu trách nhiệm, hừ hừ, cẩn thận ta cầm bạc của ngươi chạy trốn, để ngươi người tài hai không!”
Còn chưa uy hiếp thành công, cả người liền bị ôm vào lồng ngực, Đường Xuân Minh còn có thể nghe rõ được tiếng tim đập nặng nề bên tai, thế giới bỗng nhiên biến mất, chỉ còn lại hắn cùng người đang ôm hắn, trái tim Đường Xuân Minh bắt đầu đập loạn nhịp, nhưng sâu trong nội tâm lại vì cái ôm này mà dần bình ổn xuống.
Giả vờ nhe răng nhếch miệng uy hiếp, thực ra trong lòng vẫn còn có chút bất an, hắn muốn cùng người này sống hết đời, cho nên muốn cho hắn biết người sống hết đời với hắn là ai, tuy rằng hắn thừa kế tất cả của Minh ca nhi, nhưng lại không phải Minh ca nhi thực sự. Hắn không phải là một người cẩn thận mưu tính, nhưng mà cũng có lúc vô cùng cố chấp.
Kiếp trước ở trong biển người mênh mông, truy cầu chính là một phần tình cảm thuần túy, nhưng người đến người đi, không ai đồng ý ở lại vì hắn.
“Ừm, ta sẽ phụ trách, Minh ca nhi ngươi yên tâm.” Thả người ra, Lý Phong vô cùng nghiêm túc hứa hẹn, hắn mặc kệ chuyện quỷ dị không thể tin nổi đến mức nào, nhưng có một điều Minh ca nhi nói đúng, hắn thật sự là từ đầu đến cuối quen biết chính người này, muốn sinh hoạt cùng người này, điều hắn lo lắng chính là liệu người này có thể đột nhiên cách hắn mà đi, cho nên lại bổ sung một câu, “ Ngươi cũng phải phụ trách ta.”
Đường Xuân Minh không nhịn được cười ra tiếng, một tay nắm lấy Lý Phong một tay vỗ vỗ ngực hắn nói, “Yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ phụ trách với ngươi, tuy rằng ta không biết rằng tại sao ta lại đến thế giới này, nhưng ta nghĩ ta vấn sẽ tiếp tục sống ở đây, chúng ta cùng nhau nuôi con trai đến khi lớn đi.” Hiện tại dù cho để hắn lựa chọn, cũng sẽ ở lại thế giới này, dù sao thế giới kia, cha đã mất từ một năm trước chỉ để lại một mình hắn.
“Được.”
Đường Xuân Minh cuối cùng có thể tìm được nỗi buồn bực trong lòng hắn, lôi kéo Lý Phong nói liên miên cằn nhằn không thôi, nói hắn thực ra là hán tử, nhưng mà đi đến thế giới này lại phải sinh con. Lý Phong lẳng lặng mà nghe, nghe về thế giới lạ lùng trong miệng Minh ca nhi kia, nơi đó không có ca nhi, có nữ nhân thân phận giống như là ca nhi, sau đó sắc mặt của Lý Phong càng thêm quái lạ, ở trong thế giới kia thân phận của Minh ca nhi cũng là hán tử như hắn, chẳng trách hắn luôn cảm thấy tác phong làm việc của Minh ca nhi không quá giống tương đồng như ca nhi bình thường, đối mặt với tiểu A Sâm cũng thường xuyên lộ vẻ xoắn xuýt, liên tưởng đến bản thân mình, nếu như để cho hắn đột nhiên chuyển hồn đến trên người một ca nhi… Trên người run lên, không dám tưởng tượng tiếp, xem ra năng lực thích ứng của Minh ca nhi vẫn mạnh hơn hắn.
“Khổ cực ngươi.” Lý Phong đột nhiên cầm lấy tay Đường Xuân Minh mói một câu, người khác đều nói Minh ca nhi lòng dạ ác độc, quan hệ cùng phu gia nói đứt là đứt không còn quan hệ, Đại Hổ mất không được bao lâu liền tìm một hán tử khác, nhưng mà với hắn, không có người càng thêm thiện tâm hơn Minh ca nhi, nếu như đổi thành người bên ngoài, thật sự có thể giống như Minh ca nhi không có ý kiến gì tiếp nhận hai đứa bé kia sao? Cho dù là hắn tự mình sinh ra tiểu A Sâm, vừa kêu tiểu hỗn đản nhưng vừa học làm sao để chăm sóc hắn, mới đầu không dám ôm nó nhưng bây giờ đã có thể tắm rửa thay tã cho uống sữa, có chuyện nào là không thuần thục, nhìn hắn nuôi đến béo trắng trong mắt còn có thể lộ ra thần sắc kiêu ngạo.
“Ây…” Bị khen Đường Xuân Minh có cảm giác không thoải mái, gãi gãi đầu một cái, “Cũng còn tốt, kỳ thực ta đều nhớ rõ những gì Minh ca nhi trải qua từ nhỏ đến lớn, vì vậy trên nghĩa nào đó cũng được coi là tiếp tục là Minh ca nhi, vì vậy ta đương nhiên là muốn thay hắn đem hai đứa nhỏ nuôi lớn, không đúng, cái này không đúng, hiện tại bọn nó chính là con trai của ta, sau này cũng là con trai của ngươi, biết không?”
“Biết, chờ đến khi chúng ta kết hôn bọn nó chính là người của Lý gia, chúng ta cùng nhau nuôi lớn bọn nó.” Hiện tại trong lòng Lý Phong đã không còn khúc mắc, Triệu Đại Hổ đã mất không có cách nào trở ngại hắn cùng Minh ca nhi, bởi vì Minh ca nhi trước mặt đã không còn là Minh ca nhi trước kia đã từng thành thân với Triệu Đại Hổ.
Mang hắn đi thăm đồng ruộng giới thiệu những thứ mới mẻ với hắn, còn có những thứ đồ xa lạ trong phòng kho, Lý Phong cũng không phải là người không thể tiếp nhận được điều mới mẻ, tự bản thân hắn cũng đã trải qua những điều mà người nông thôn phải ngạc nhiên, cho nên từ trong miệng Minh ca nhi cũng biết được sinh hoạt tại thế giới kia càng thêm giàu có hơn so với hiện tại, vật tư cũng đầy đủ hơn.
Lúc nói đến miệng lưỡi khô khốc, trong phòng đột nhiên vang lên tiếng khóc, hai người không lo đến những cái khác, tiểu tử thối này ban đêm sẽ khóc, không phải đi tiểu thì chính là đói bụng, mà thời gian này, chỉ sợ là đói bụng. Quả nhiên, sờ sờ tã vẫn khô ráo, nhưng mà miệng nhỏ lại bẹp bẹp mêu máo đòi ăn.
“Đi ra ngoài đi, đi ra ngoài ta đi làm nóng sữa dê, đừng làm cho nó đánh thức A Lâm.”
“Được rồi.”
Hai người vội vàng ra khỏi không gian, Lý Phong cũng không biểu hiện có gì lưu luyến, dưới cái nhìn của hắn, không gian thần tiên này đem Minh ca nhi đến, vì vậy hắn cảm kích, nhưng không có không gian này, hắn cũng có thể cũng Minh ca nhi trải qua những ngày thật tốt.
Tiểu A Sâm uống no sữa dê lại thổi bong bóng rồi mới mĩ mãn ngủ tiếp đi, để lại Đường Xuân Minh một chút cũng không buồn ngủ trừng mắt nhìn hắn. Lý Phong trong lòng buồn cười sờ sờ mặt Đường Xuân Minh, nói “Vừa uống sữa dê kia có lẽ sẽ ngủ đến hừng đông, ngươi cũng nên đi ngủ sớm một chút đi, bằng không ngày mai lại không có tinh thần.”
“Được rồi, ngươi cũng vậy, trở về đi.” Được rồi, lần này so với trước kia cũng mất nhiều thời gian hơn.
“Hừm, chuyện này giao cho ta, ngươi không cần đi buồn phiền,” Trước khi đi, hôn trán Đường Xuân Minh, bóng người của Lý Phong mới biến mất trong bóng tối, Đường Xuân Minh nhìn đến khi không thấy bóng dáng hắn nữa mới thấp giọng cười lên, nửa đêm bò tường này, chỉ sợ cũng chỉ có một nhà bọn họ, thực sự là làm khó Lý Phong, cúi đầu chạm vào gương mặt trắng noãn của tiểu A Sâm thấp giọng nói, “Sau này ngươi phải cố gắng hiếu kính Phong cha của ngươi, dù là cha đẻ của ngươi cũng không thể làm tốt hơn hắn, Đại Hổ kia của ngươi đối với con nhà người khác còn tốt hơn con nhà mình.”
Nhưng mà Lý Phong lại không giống vậy, trên người Lý Phong, hắn có thể nhìn thấy bóng dáng cha của mình, sẽ che chở người nhà mình trước kia, không để người trong nhà chịu ủy khuất, giáo dục con nhà mình là chuyện của nhà mình không đến phiên người khác vung tay múa chân. Thực ra Đường Xuân Minh biết được, dù cho cuối cùng cha hắn biết hắn cong cũng sẽ chỉ đóng cửa ở nhà giáo huấn một trận, nhưng ở bên ngoài lại không để cho người khác nói hắn cái gì, nhưng mà cuối cùng trong lúc cha hắn sinh bệnh, hắn cũng không nhân tâm nói ra sự thật khiến cha hắn thất vọng, mà là lừa dối hắn nói sẽ tìm một người vợ sinh ra đại tôn tử.
Đi tới thế giới này, cũng coi như từng trải qua đủ kiểu hán tử, có tính tình dối trá mắt cao hơn trời, cũng có cổ hủ ngu xuẩn mất khôn, cũng có đàng hoàng từ đầu đến đuôi đều là hán tử nông thôn, nhưng nếu như nói có thể hoàn toàn bao dung hắn, cũng chỉ có hán tử như Lý Phong, gặp gỡ hắn, là may mắn của mình cùng hai đứa bé này.
Vốn tưởng rằng sẽ không ngủ được, vậy mà lại có thể yên tâm ngủ nhanh chóng, đến tận khi sáng hôm sau nghe được tiếng bi bô dỗ đệ đệ thì mới tỉnh lại.
“A mẫu ngươi tỉnh rồi, A Sâm không ngoan, Phong thúc thúc bảo ta chăm sóc đệ đệ, Phong thúc thúc lập tức tới ngay.” Nhìn thấy a mẫu tỉnh lại, A Lâm lập tức báo cáo. Đường Đường Xuân Minh cười khen A Lâm, lại sờ soạng cái mông nhỏ của A Sâm, vẫn là khô ráo, ban đêm không thể không đi ngoài, chăc chắn là sáng nay Lý Phong đã đổi rồi.
&&&
Đường Xuân Minh bởi vì đã vạch trần tầng xa lạ cuối cùng cho nên quan hệ càng tiến thêm một tầng, mà bên Triệu gia kia cũng vô cùng náo nhiệt.
Tam thúc công muốn để cho con trai nhà mình đưa ngân lượng cho Triệu lão tam, mà con trai thường ngày nghe lời hắn lại bắt đầu bướng bỉnh với hắn, nói cái gì cũng không chịu nghe, liền ngay cả giúp đỡ Triệu lão ma thu hoạch lương thực cũng không chịu bỏ công sức, khiến cho tam thúc công nổi nóng trong nhà, nhưng mà càng như vậy lại càng đẩy người nhà cách xa hắn.
Sau khi miễn cưỡng đem số lương thực kia thu hồi lại phơi khô, nên bán thì bán mà nên nộp thuế thì nộp, Triệu lão ma tan vỡ một năm thu vào này, càng ít hơn một nửa so với năm trước, liền đến ngay trước mặt tam thúc công khóc nháo một trận.
Những người của Triệu gia nghe được liền buồn cười, có thể không giảm sao? Trồng trọt thì không cố gắng trồng, sau khi trồng xong thì vứt đó không cố gắng chăm sóc, cho rằng hoa màu là cái gì? Hoa mầu chính là hiểu rõ có báo đáp lại, phải tận tâm hầu hạ mới bằng lòng mà có thu hoạch tốt, nhưng mà nhà này, được mấy lần nhìn thấy Vương Xuân Hoa cùng Triệu Đại Ngưu đến xem? Lúc người khác đang bón phân tưới nước thì họ làm gì? Đến lúc thu hoạch thì muốn lười biếng để cho nhà người khác làm việc miễn phí giúp bọn họ, ai quản được bọn họ!
“Ngươi cũng đừng nháo nữa, ” tam thúc công cũng bị Triệu lão ma huyên náo đau đầu, dù sao tuổi tác hắn cũng không nhỏ, “Đến năm sau nếu như làm không được thì bỏ chút tiền công ra thuê người khác làm, cũng đừng hy vọng nhà khác hỗ trợ, nhà ai cũng không rảnh rỗi lao lực hơn nhà ngươi, không nỡ bỏ tiền ra thì tự mình làm đi.” Thấy Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa muốn phản đối, tam thúc công liền trừng mắt lớn tiếng nói.
Hắn cũng nhìn ra bọn tiểu bối không thoải mái, lại tiếp tục như thế tình cảm của đám tiểu tối đều bị mấy người Triệu lão ma bào mòn hết, sau này còn hi vọng ai có thể giúp Triệu lão tam? Vì vậy tam thúc công nghĩ đi nghĩ lại cũng cảm thấy không thể nào để Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa tha chân sau của Triệu lão tam, kỳ thực việc hôn nhân lần này nếu như không phải Triệu lão ma tham tài thì cũng không đến mức nháo thành như vậy, Triệu lão tam đã có thể sớm có quan hệ với chủ bộ đại nhân, ở trong huyện cũng không đến mức một bước khó đi như thế này.
“Chuyện này…” Triệu lão ma cũng không phải xem không hiểu sắc mặt người khác, nhìn thấy sắc mặt của tam thúc công cùng những người trong phòng đều không tốt, biết nếu như tiếp tục thì sẽ không ai quan tâm hắn, chỉ đành không cam lòng đáp ứng trước, sau đó lại nhắc đến một chuyện khác, “Vậy thì bên lão tam kia thì làm thế nào? Một mình hắn ở trong huyện cũng không có ai chăm sóc, cũng không biết có thể ăn no mặc ấm hay không, ô ô, đều là do a mẫu này vô dụng không giúp được Bình Xuyên, ô ô…”
Hắn là khóc thật, phải biết Tam nhi chạy đi chính là giận hắn, hắn cũng không biết làm sao lại quên mất chuyện tam nhi giao cho, đem bạc thu lấy chấp nhận chuyện của Trầm gia, nếu như biết được tiểu nhi tử giận hắn như vậy dù thế nào hắn cũng sẽ không đáp ứng Trầm gia, trong lòng Triệu lão ma chính là coi Triệu lão tam là chỗ dựa nửa đời sau của hắn, mặc kệ là Triệu Đại Ngưu hay Triệu Đại Hổ dưới cái nhìn của hắn cũng không thể cho hắn tiền đồ cùng phong quan như Triệu lão tam.
“Khóc! Chỉ biết khóc! Sao không làm gì sớm đi?” Tam thúc công giương giọng chất vấn.
Triệu lão ma vẫn cứ cúi đầu lau nước mắt, thường xuyên giao thiệp tới tam thúc công, biết được chiến thuật nào có tác dụng.
“Được rồi, nghe xong cũng khiến người khác phiền lòng, ngươi trở lại, để Đại Ngưu lại, để hắn đi một chuyến đến trên huyện xem lão tam, ngươi có gì muốn mang cho lão tam thì sắp xếp đi để Đại Ngưu cùng mang qua.” Quả nhiên, tuy rằng trong thanh âm của tam thúc công lộ ra vẻ không kiên nhẫn, nhưng vẫn còn thỏa hiệp, ai bảo Triệu lão ma là a mẫu của Triệu lão tam, dù sao hắn vẫn phải nể chút mặt mũi.
“Đại Ngưu, hắn có làm được không?” Không phải Triệu lão ma là a mẫu mà nghi ngờ con cả của mình, thật sự là bình thường đứa con cả này không làm được gì cả, làm việc cũng khiến cho hắn không yên lòng.
Triệu Đại Ngưu núp ở một bên, không nói cái gì.
“Đại Ngưu sao lại không được? Cho dù tương lai lão tam thi được, hắn còn phải dựa vào huynh đệ hỗ trợ biết không? Tâm ngươi cũng không khỏi quá hẹp đi, ngươi nói lời này thì Đại Ngưu sẽ nghĩ thế nào? Đại Hổ đã không còn, bây giờ trong nhà còn không phải là dựa vào Đại Ngưu đến làm việc sao, ngươi hỏi bản thân mình một chút đi, hiện tại ngươi không dựa vào Đại Ngưu thì còn có thể dựa vào ai?” Hiện tại tam thúc công thực sự tức giận quát lớn một tiếng, cái Triệu lão ma không có đầu óc này, Đại Ngưu còn ở chỗ này hắn lại còn nói ra, khiến cho Đại Ngưu ly tâm với hắn, trước khi lão tam thi được, chẳng lẽ hắn không phải dựa vào phu phu hai người Đại Ngưu nuôi sao?
“Ta biết rồi, tam thúc công, vậy ta đi về trước thu dọn đồ đạc rồi lại tới.” Cuối cùng Triệu lão tam không thể cãi lời của tam thúc công, lần này trước khi con trai rời đi có nói, chuyện trong nhà nhất định phải hỏi tam thúc công mới có thể làm ra quyết định được, điều này khiến cho hắn không phục lắm, tuy nhiên hết cách rồi, không thể là làm gì khác hơn là trước hết dụ dỗ lão nhân này, nhưng mà cũng không phải không có tiện nghi để chiếm, lần này tam thúc công nhất định sẽ bỏ ngân lượng đến trợ giúp lão tam.
“Đại Ngưu…” Chờ đến khi Triệu lão ma đi rồi, tam thúc công mới gọi Triệu Đại Ngưu đến bên người, nhìn dáng vẻ nhút nhát của Đại Ngưu trong lòng tam thúc công cũng thầm thở dài, rõ ràng là trưởng tử mà lại có bộ dáng như thế này, tính tình của Đại Hổ còn hơn hắn nhiều, hơn nữa mấu chốt chính là biết chịu khó làm việc, so với Đại Ngưu càng giống trưởng tử hơn. Nhưng mà vẫn kiên nhẫn khuyên bảo, nói đơn giản là tương lai lão tam thi đỗ cử nhân sẽ đến lượt nhà các ngươi, sau này con trai của Đại Ngưu hắn cũng phải dựa vào lão tam chăm sóc, coi như không đọc được sách cũng có thể tìm được một công việc ở trong thành, vì vậy vào lúc này phải chăm sóc gia đình thật tốt, mới có thể làm cho lão tam không có nỗi lo về sau.
Trên mặt Triệu Đại Ngưu đương nhiên đều nghiêm túc nghe xong, còn lộ ra dáng dấp cảm kích, điều này cũng khiến cho tam thúc công yên lòng giao chuyện cho Đại Ngưu đi làm, nhưng mà nếu như hắn biết được sau khi Triệu Đại Ngưu rời đi thôn Bình Sớn sẽ làm chuyện gì, không biết là sẽ hối hận đến mức nào.
&&&
Sau khi thu hoạch xong mọi người trong thôn cũng không phải là đều không trồng gì nữa, có nhà trồng rau, có nhà dự định trồng cải dầu, còn có nhà muốn trồng lúa mì vụ đông, Đường Xuân Minh suy nghĩ một chút liền quyết định nhà mình cũng gieo lúa mì vụ đông, so với lúa mì vụ xuân, vẫn là mùi vị của lúa mì vụ đông ăn ngon hơn một chút.
Sau khi thu lương thực trước đó, Lý Phong liền đem đất nhà mình cố gắng làm màu mỡ hơn, một chút cũng không để Đường Xuân Minh động thủ. Nhìn thấy nhà Đường Xuân Minh cũng động thủ, có mấy nhà liền đến cửa Đường gia, muốn hỏi có phải hắn bán hạt giống thật hay không, thực sự là thu hoạch của nhà Đường Xuân Minh khiến cho nhà người ta trông mà thèm.
Đường Xuân Minh chính là dùng hạt giống trong không gian, dù sao lúa mì vụ đông còn phải cân nhắc đến tính kháng lạnh, mà hạt giống trong không gian tốt ở chỗ sức sống mạnh hơn so với hạt giống khác nhiều. Nhưng mà số lượng hạt giống của hắn cũng có hạn, sau khi cùng Lý Phong thương lượng hắn, hắn lấy ra ba trăm cân giao cho nhà Lý Chính, để Lý Chính tự làm chủ phân phối, nhưng mà giá một cân cũng không thấp, tốn năm mươi văn, nếu như là người ngoài thôn cần đến bảy mươi văn, mà một mẫu cần trồng từ mười đến mười hai cân, dưới cái nhìn của hắn, hạt giống của mình hoàn toàn có giá trị đến mức này, trước đó hắn chỉ bán nguyên lương thực cho Đằng Dục cũng bán năm mươi văn một cân.
Đối mặt với giá như vậy có mấy nhà lùi bước, trồng một mẫu mà tiêu tốn đến gần một lượng bạc, đợi đến năm sau thu lương thực có thể bán được bao nhiêu tiền? Bọn họ quan năm suốt tháng mới có thể kiếm được bao nhiêu bạc? Nhưng mà có mấy nhà vẫn tin tưởng Đường Xuân Minh, nhìn những tháng ngày qua nhà hắn trải qua vô cùng náo nhiệt, cảm thấy theo hắn sẽ không lỗ, vì vậy quyết tâm móc bạc ra mua đủ hai mẫu lúa mạch, sau khi trở về chăm sóc càng kĩ càng hơn.
Lý Phong cùng Minh ca nhi thương lượng một chút lại tìm tới nhà Lý Chính, Lý Chính nhìn tiểu tử này liền tức giận, chuyện này đều giao cho mình để cho mình đắc tội người khác, tiểu tử này thì yên lành đứng sau nhìn, ngẩng đầu liếc mắt nhìn người đến, “Ngươi đến làm gì? Còn chưa bán xong liền nghĩ đến chuyện thu bạc?”
Trầm phu lang dùng chính đáy giày mình đang làm đập cho hắn một cái, ai bảo hán tử nhà hắn là Lý Chính a, việc này hắn không ra mặt thì ai đứng ra?
Lý Phong xem như là mang đến một tin tức tốt cho Lý Chính, không để ý đến sắc mặt của Lý Chính, ngồi xuống nói rằng, “Ta muốn lập khế ước với những nhà mua hạt giống, chờ đến năm sau thu hoạch lương thực ngoại trừ chính mình ăn thì chính là bán cho ta, ta thu mua bốn mươi lăm văn một cân được không?”
Lý Chính bị tin tức này chấn động rồi, làm gì còn cỗ tức giận nữa, đương nhiên nói là tức giận kỳ thực cũng không phải là thật sự tức giận, ngẩng đầu nhìn lên lần thứ hai xác nhận nói, “Thật sự? Bốn mươi lăm văn? Vậy ngươi có thể bán được bao nhiêu? Cũng không nên chịu thiệt thòi a.”
“Sẽ không thiệt thòi, đại bá yên tâm đi, ta cùng Minh ca nhi sao có thể có thể mua bán thua lỗ được, lương thực thu hoạch được các ngươi cũng đã ăn, mùi vị thế nào đương nhiên cũng biết đến, chỉ cần tìm được phương pháp tuyệt đối có thể bán được giá cao, lương thực như vậy bán rẻ mới thực sự là thiệt thòi a.” Đây là kết quả thương lượng cùng Minh ca nhi cùng Hà lão, cùng với chuyện để người trong thôn không biết gì mà bán ra ngoài, không bằng để cho bọn họ thu rồi thống nhất bán ra ngoài, sau này có thể làm ra được thương hiệu, đương nhiên đây là ý nghĩ của Minh ca nhi.
“Cũng đúng thế thật.” Sau khi lúa mạch xay bột, Đường Xuân Minh liền mời mọi người ăn một bữa cơm, Lý Chính lúc đó còn nhớ ăn đến nỗi không ngừng được miệng, ăn đến nỗi không thể nào chịu được, lúc về nhà hai phu lang phải giúp đỡ nhau mới có thể trở về nhà, trước đây hắn đã từng nghe nói cơm nhà giàu ăn không giống như cơm những người nông dân bọn họ ăn, giá cả cũng cao, còn có gạo chuyên môn bán cho những người trong cung, chính là dùng vàng bạc để mua a, nói như vậy lương thực Minh ca nhi trồng kia nhất định không thể thấp hơn quá nhiều so với những cái kia đi, nghĩ như vậy trong phòng Lý Chính bắt đầu lung lay.
“Tốt lắm, vậy ta liền đi thông báo cho những nhà mua giống, cũng có thể để cho bọn họ yên tâm lớn mật đi trồng.” Sau khi Lý Chính nghĩ thông liền nhanh chóng đi ra cửa, Trầm phu lang chỉ vào cửa cười nói với Lý Phong, “ Ngươi xem đi, một chút cũng không chờ được, ngươi còn ở chỗ này mà lại đi ra ngoài.” Trầm phu lang biết theo Minh ca nhi sẽ không bị lỗ, vì vậy hai người liền thương lượng trồng năm mẫu lúa mì vụ đông, Đường Xuân Minh muốn giảm chút bạc hắn cũng không chịu, nói muốn giống như người trong thôn như vậy sau này quy củ được lập ra mới dễ làm, nhưng mà năm mẫu này không được tính vào ba trăm cân hạt giống kia, mà những nhà quen biết kia cũng như vậy.
Chờ sau khi Lý Chính thả ra tin tức, những nhà không mua hạt giống kia mới hối hận vô cùng, bốn mươi lăm văn một cân a.