Xuyên Việt Chi Bồi Thực Sư

Chương 96: Nhị ca, tỷ phu tới




Nửa tháng sau, Tạ Uẩn ôm lão bà, lại mang theo vẻ mặt thỏa mãn bước ra cửa phòng.

Mọi người đã sớm thấy nhiều nên quen rồi, hóa ra là phu phu công tử cùng bế quan, đều là bế quan kiểu này nha. Nhưng mà công tử cũng thật là, sao lại lăn lộn phu nhân thành như vậy...

Lần này Cảnh Nhiên cải thiện thiên phú thành công, tu vi tấn liền ba cấp, trở thành ngũ tinh Võ Sĩ, sau đó, Tạ Uẩn không nhịn nổi nữa, Cảnh Nhiên chỉ mới vừa tỉnh lại từ trong nhập định, liền bị hắn hóa thân thành sói ăn sạch, một lần này kéo dài hết ba ngày.

Sau khi Tạ Uẩn tấn giai Võ Hồn, không chỉ tu vi tăng mạnh, ngay cả lực kéo dài cũng tăng trưởng không ít, Tạ Uẩn tỏ vẻ vô cùng đắc ý.

Cảnh Nhiên cảm thấy có chút ảo não, sau khi tấn giai ngũ tinh Võ Sĩ, không chỉ tu vi tăng mà ngay cả lực thừa nhận cũng gia tăng, lần trước chỉ náo loạn với Tạ Uẩn được hai ngày, lần này thì tăng thành ba ngày, quả thực tức chết y rồi.

Tạ Uẩn ôm lão bà trở về phòng, mới vừa bước một bước vào phòng, một bàn tay liền nhéo vào hông hắn, hai mắt Cảnh Nhiên đóng chặt đột nhiên mở ra, cả giận nói: "Đã bảo ngươi đừng có nháo, ngươi nhìn đi, bọn họ chắc chắn đều đoán ra...."

Tạ Uẩn câu môi nở nụ cười, trong mắt hiện lên một đạo ám quang: " Phu nhân bây giờ rất có tinh thần?"

Cảnh Nhiên đại kinh thất sắc: " Ngươi đừng có xằng bậy."

Tạ Uẩn đặt lão bà lên giường, lập tức nhào tới, hôn một cái thật sâu, chẳng hề để ý nói: " Sợ gì, biết thì biết thôi, phu phu chúng ta ân ái, có người nào mà không nhận ra."

Cảnh Nhiên nôn nóng nói: " Ngươi thì được nhưng ta thì không."

Tạ Uẩn có chút tiếc hận, nhưng mà, hắn quả thật không tính lăn lộn trên giường nữa, Cảnh Nhiên vừa mới tấn giai, tu vi chưa kịp củng cố, bị hắn gây sức ép ba ngày đã là cực hạn, Tạ Uẩn vẫn rất yêu thương lão bà.

Cảnh Nhiên tấn giai thuận lợi hơn hắn, đống linh thạch trước đó chuẩn bị đều không có đất dụng, linh khí phủ thành chủ thôi đã đủ chống đỡ cho Cảnh Nhiên tấn giai lên ngũ tinh Võ Sĩ, Tạ Uẩn lúc ấy há hốc mồm, mệt hắn còn chuẩn bị lâu như vậy, lãng phí rất nhiều thời gian, thời gian đó không bằng để hắn thân thiết với lão bà và hài tử cho rồi.

Tạ Uẩn hôn Cảnh Nhiên một cái, nói: " Không phiền ngươi nữa, ngoan ngoãn ngủ đi, ta đi ra ngoài trước." Nếu không, hắn sợ mình nhịn không được, bộ dáng bị chà đạp thảm của Cảnh Nhiên hiện giờ làm lòng hắn đặc biệt ngứa ngáy, thần hồn điên đảo.

Tạ Uẩn cong mông chạy trốn, Cảnh Nhiên nở nụ cười, vui sướng lâm vào giấc ngủ sâu.

Tạ Uẩn vừa bước ra khỏi phòng, Tạ An đã lập tức tiến đến bẩm báo: " Công tử, vài ngày trước nhị thiếu có gửi thư, ngài ấy và cô gia đã xuất phát đến Thanh Thành, tiểu nhân dự tính, có lẽ mấy ngày nữa là họ sẽ tới đây."

Tạ Uẩn nhanh chóng nghiêm túc lại, hỏi: " Tin đưa tới khi nào, đưa cho ta xem."

Tạ An lấy ra từ trên người một tờ giấy mỏng chỉ có mấy chữ, Tạ Uẩn nhìn một lần rồi nói: " Kêu Lương Vũ Quang tới đây."

Tạ An lập tức liền ai oán, hắn cảm thấy từ khi Lương Vũ Quang đến, mình liền bị thất sủng, nhưng mà, thủ đoạn của Lương Vũ Quang cũng khiến hắn rất bội phục, sinh ý bên ngoài của công tử hắn không thành thạo, nhưng nội vụ của công tử hắn nhất định phải xử lý thật tốt.

Tạ An nghĩ nghĩ một chốc, nói: " Đúng rồi, công tử, ngày đó Hồng Hà có nói, ngài ít nhiều gì cũng nhờ có tiểu thư chiếu cố, nên mới có thể sống sót ở Tạ gia, lần này ngài trực tiếp bảo nàng cút, nhị tiểu thư bên kia..."

Tạ An không đề cập tới còn đỡ, nhắc tới lại làm Tạ Uẩn thêm phiền chán, nếu không có cái gọi là ' nhị tỷ chiếu cố', nguyên chủ cũng đâu đến mức người gặp người ghét, ai cũng muốn giẫm hắn hai chân, ai ai cũng cho rằng nguyên chủ đạt được bao nhiêu là chỗ tốt, trên thực tế...Tạ Uẩn đã không thèm nói đến, cố tình Tạ Tuyết còn lấy cái này ra đòi hiệp ân báo đáp.

Tạ Uẩn không kiên nhẫn nói: " Nếu nàng muốn báo đáp, về sau ta sẽ cho nàng một cơ hội, từ đó trở đi xem như thanh toán xong."

Tạ An gật đầu, không nói nữa, hắn biết trong lòng công tử đã có chủ ý.

Lúc Tạ Uẩn vừa mới tới thế giới này, vừa mới đạt được ký ức của nguyên chủ, hắn có một chút hảo cảm với Tạ Tuyết, sau lại biết được tình cảnh chân thật của nguyên chủ, một ít hảo cảm kia tuy không còn, nhưng lại không có ác cảm, dù sao, lúc trước là nguyên chủ không chịu tự mình đứng dậy, đó cũng là một nhân tố rất lớn.

Nhưng mà, hai ả hạ nhân bên người nhị tỷ khiến cho hắn càng thêm phiền chán Tạ Tuyết, nếu Tạ Tuyết nói mình thiếu nàng, Tạ Uẩn này từ trước đến nay luôn việc nào ra việc đó, người nào đối tốt hắn sẽ nhớ rõ, kẻ nào đối xử không tốt hắn sẽ càng nhớ rõ hơn.

Nguyên chủ quả thật đã được Tạ Tuyết cho không ít chỗ tốt, tuy rất ít, so với tam ca thì chỉ giống như hạt cát trong sa mạc mà thôi. Nhưng cầm chính là cầm, cho dù phân nửa đồ vật đều bị người khác dụ lấy đi, thậm chí bởi vì mấy thứ này, làm hại nguyên chủ nơi nơi chốn chốn bị người nhắm vào, Tạ Uẩn sẽ không phủ nhận, nguyên chủ đã được Tạ Tuyết cho không ít chỗ tốt.

Sau này..

Nguyên chủ có bao nhiêu phân lượng trong lòng Tạ Tuyết, tương lai hắn sẽ trả lại bấy nhiêu đó, trừ cái đó ra, Tạ Uẩn không hề có chút hảo cảm nào với nhị tỷ này nữa, hạ nhân bên người đều như vậy, có thể thấy được trong lòng nhị tỷ cũng có suy nghĩ như thế, loại thân nhân trên danh nghĩa này, Tạ Uẩn không thèm phản ứng lại, so ra cũng giống như đám người Tạ gia kia mà thôi.

Chốc lát sau, Tạ An đã gọi Lương Vũ Quang tới.

Tạ Uẩn trực tiếp đưa cho hắn vài nơi sản nghiệp, nói: " Ngươi đi sửa sang lại những thứ này, nhà ở thì thu xếp một chút, một thời gian nữa sẽ có người đến ở, phải nắm chặt thời gian."

Lương Vũ Quang nhanh chóng hiểu rõ, những sản nghiệp này chắc là công tử chuẩn bị cho thân nhân, hắn biết mà, những sản nghiệp này Vương gia đưa tới đã được một thời gian rồi, công tử lại không hề để ý đến, thì ra là thế.

Lương Vũ Quang vội nói: " Ngày nào đó công tử rời khỏi Thanh Thành, có thể mang theo tại hạ cùng rời đi không."

Tạ Uẩn nhướng mày, cười nói: " Ngươi đoán ra được."

Lương Vũ Quang ăn ngay nói thật, hắn biết trước mặt công tử tốt nhất là đừng chơi tâm nhãn, có chuyện gì cứ thẳng thắn nói ra, ấy vậy mà công tử lại càng thích, hắn liền thành khẩn nói: " Công tử không đặt mua sản nghiệp, lại đem sản nghiệp tặng người, mấy hành động này làm tại hạ cả gan suy đoán, công tử sẽ không ở lại Thanh Thành."

Tạ Uẩn gật đầu: " Đi, việc này ta cho phép." Một người khôn khéo như vậy, biết tri ân báo đáo, biết thức thời, năng lực làm việc lại không tồi, hắn không có lý do gì mà không cần.

Lương Vũ Quang được ưng thuận, vui vẻ nói: " Cảm ơn công tử, tại hạ cáo lui trước, trong vòng ba ngày, nhất định sẽ sửa sang xong sản nghiệp."

Tạ Uẩn gật đầu để hắn lui ra, Tạ An ở bên nghe được trợn tròn mắt, tiểu nhân nhi trong lòng rơi lệ, đây là chênh lệch a, thấy người ta như vậy, hắn có muốn ghen ghét cũng không làm nổi.

Tạ Uẩn phân phó mọi chuyện xong, lập tức đến tìm Liêu Khiêm, xử lý thẻ thân phân cư dân chính thức ở Thanh Thành, cần phải nhờ Liêu Khiêm viết giùm một chút, Liêu thành chủ thì nửa tháng trước cũng đã bế quan.

" Tạ công tử." Liêu Khiêm mỉm cười chào đón.

Tạ Uẩn kinh ngạc, hắn biến mất nửa tháng, còn tưởng Liêu Khiêm sẽ tìm hắn tính sổ.

Liêu Khiêm cười nói: " Tạ công tử thật giữ chữ tín, ta còn tưởng ngươi đã quên rồi chứ, không ngờ là ta lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, Tạ công tử mau vào trong ngồi."

Tạ Uẩn sửng sốt, hắn không nhớ chuyện gì cả.

Liêu Khiêm vội nói: " Lần này có năm người mộ danh mà đến, muốn đắp nặn thiên phú, ta đã an bài người ở tiền đường, Tạ công tử xem khi nào thì có thể bắt đầu trị liệu."

Tạ Uẩn có chút cạn lời, hắn còn chưa kịp nói gì đâu, tiểu thành chủ đã lớn tiếng dọa người rồi.

Liêu Khiêm tươi cười thân thiết, phân phó hạ nhân bưng trà rót nước, thân thiết nói: " Hôm nay vừa lúc là đến kỳ hạn một tháng, Tạ công tử ngươi xem..."

Tạ Uẩn cảm thấy hình như mình bị người ta hố, nhưng mà, tiểu thành chủ tâm nhãn quá nhiều, chuyện đã sớm đáp ứng hết rồi, hắn còn có thể đổi ý được sao.

Liêu Khiêm không phải sợ hắn đổi ý, mà sợ hắn lại bế quan, vừa mới bế quan một tháng ra, tiếp đó lại bế quan nửa tháng, thật vất vả mới bắt được người, không ước định với hắn trước thì làm sao mà thành.

Hơn nữa, Liêu Khiêm rất hẹp hòi nghĩ, nhìn vẻ mặt của Tạ công tử vừa rồi, rõ ràng đã quên mất việc này.

Tạ Uẩn quả thật có chút chột dạ, cười nói: " Vậy thì hôm nay bắt đầu luôn đi, nhưng mà, linh dược của ta không còn nhiều lắm, ước chừng chỉ có thể dùng khoảng ba mươi lần nữa mà thôi...."

" Vậy à..." Liêu Khiêm trầm tư một lát, không có hoài nghi lời hắn nói, dù sao thì, linh dược hiếm có rất trân quý, không giống như những thứ khác, có thể dùng xong rồi lại mua, Liêu Khiêm đột nhiên có chút hối hận, cảm thấy trước đó mình đã thu phí quá ít.

Liêu Khiêm nói: " Lần này ta đã lỡ đáp ứng với người ta rồi, cũng không tiện đổi ý, lần sau ta sẽ lựa chọn thận trọng hơn, Tạ công tử, loại thực vật biến dị này, ở nơi khác không có sao?"

Tạ Uẩn lắc đầu: " Ta cũng không biết, ta có thể lấy được loại thực vật này là trong một lần cơ duyên xảo hợp, sao còn dám hi vọng quá nhiều."

Liêu Khiêm thở dài, trong lòng cũng hiểu rõ việc này, thậm chí còn cảm thấy thực may mắn, nếu không nhờ Tạ công tử phát hiện ra loại thực vật này, hiện giờ e là hắn vẫn chỉ là một phàm nhân.

Liêu Khiêm tiếc hận trong chốc lát, cũng không quá mức để ý, dù sao hiện giờ hắn đã có thiên phú, mấy thứ này đối với phủ thành chủ mà nói chỉ là dệt hoa trên gấm, không có cũng không sao, hơn nữa, dù chỉ còn ba mươi cơ hội nhưng cũng đủ để hắn dùng nhân tình đạt được rất nhiều chỗ tốt.

Trong lòng Tạ Uẩn lại cho rằng, sau này hắn phải rời khỏi đây, không muốn mang theo mấy thứ trêu chọc thị phi này, còn không bằng giải quyết xong sớm cho rồi.

Liêu Khiêm cười nói: " Tạ công tử lần này đến đây là có chuyện gì sao?"

Tạ Uẩn nghiêng đầu liếc hắn một cái nói: " Không phải là do ta giữ chữ tín sao?"

Liêu Khiêm cười khẽ, không cố kỵ mà thừa nhận luôn: " Ai bảo Tạ công tử bận quá làm chi, ta chỉ nhắc nhở một chút mà thôi."

Tạ Uẩn nghiêm mặt nói: " Ta đến đây đúng là có chút việc, mấy ngày nữa thân nhân của ta sẽ đến Thanh Thành định cư, về thẻ thân phận...."

Liêu Khiêm sảng khoái cười nói: " Ta còn cho là chuyện gì lớn, ta cho ngươi một khối lệnh bài, người của nhị ca ngươi quá nhiều, tự viết thì quá phiền toái."

Tạ Uẩn cười nói: " Vậy đa tạ."

Thương nghị chính sự xong, Tạ Uẩn không ở lâu, vừa lấy được lệnh bài tới tay liền rời khỏi, tóm lại cũng đã đáp ứng rồi, sớm hoàn thành nhiệm vụ một chút, sớm xong việc, dù sao hắn cũng không cần phải thời thời khắc khắc canh chừng ở đó.

Năm ngày sau, thành vệ đến bẩm báo, đám người Tạ Phong đã đến Thanh Thành.

Tạ Uẩn lập tức ra ngoài nghênh đón, cưỡi phi hành khí, một đường chạy thẳng đến cửa thành, từ mấy ngày trước đó, hắn đã đánh tiếng với thành vệ rồi, nếu thấy đám người nhị ca đến thì nhớ đến thông báo một tiếng.

" Nhị ca..." Tạ Uẩn đợi không bao lâu, liền thấy thân ảnh của đám người nhị ca.

" Thất đệ..." Tư Dật giật mình, trợn mắt há hốc mồm nói: " Thất đệ, đệ thành thật nói cho ta biết, tu vi của đệ hiện giờ ra sao."

Tạ Uẩn cười ha ha: " Huynh đoán."

Tạ Phong cũng có chút giật mình, sau lời nhắc nhở của Tư Dật, hắn phát hiện tu vi của thất đệ hiện giờ lại cao hơn trước không ít.

Tạ Phong quan tâm nói: " Thất đệ, người Vương gia hiện giờ thế nào, sao đệ lại một mình ra đây."

Tạ Uẩn cười nói: " Nhị ca không cần lo lắng, chuyện của Vương gia đã giải quyết xong, ước định ba mươi năm không xâm phạm lẫn nhau."

Tạ Phong nhẹ thở phào, Tạ Uẩn nhìm khắp nơi tìm kiếm: " Tam tỷ và nhị tẩu đâu, bọn họ không cùng đến đây sao?"

Tư Dật cười nói: " Bọn họ còn ở nhà, ta muốn tới đây dàn xếp trước rồi mới đón họ lên sau."

Tạ Uẩn gật đầu, vẫn là tỷ phu suy nghĩ chu toàn, cười nói: " Đi thôi, đệ mang mọi người đi xử lý thẻ thân phận trước, đây là lệnh bài tiểu thành chủ đưa, đệ mượn ba tháng, mọi người tổng cộng có bao nhiêu người thì thống kê trước một chút đi, đi đăng ký trước, rồi hẵng dùng lệnh bài để xử lý thân phận, nhưng ba tháng sau phải trả lệnh bài lại."

Tư Dật, Tạ Phong thận trọng gật đầu, trong lòng bọn họ hiểu rõ, nội trong ba tháng phải dàm xếp cho xong hết thảy, cũng cần phải đưa người nhà đến.

Tạ Uẩn mang theo một hàng bọn họ hơn 60 người, sau khi đăng ký thân phận xong, liền tới mấy sản nghiệp mà Vương gia đã bồi thường.

Tạ Uẩn không hề giấu diếm, nói thẳng cho bọn họ, đây là mối mua bán không tốn chút vốn nào lừa gạt được, nếu không, hắn sợ tỷ phu và nhị ca sẽ không nhận, trên thực tế, cho dù đây là do hắn lừa người ta thu được, Tạ Phong và Tư Dật vẫn không muốn nhận, cho rằng đây là đồ của thất đệ, bọn họ không thể lấy được.

Tạ Uẩn bất đắc dĩ, tận tình khuyên bảo, cuối cùng thu chút tiền tượng trưng, hai người mới không cự tuyệt nữa, Tạ Uẩn đúng là không có chút biện pháp nào với hai người này. Kỳ thật, nếu lúc trước không phải vì nhị ca và tỷ phu, hắn căn bản sẽ không đòi Vương gia bồi thường sản nghiệp, hắn không tính ở lại Thanh Thành lâu, cầm sản nghiệp cũng không dùng được.

Trước khi Tạ Uẩn trở về, dứt khoát để lệnh bài lại cho nhị ca, bảo nhị ca cứ dùng để xử lý thân phận cho người của mình, ba tháng sau thì trả lại cho hắn.