Xuyên Việt Chi Bồi Thực Sư

Chương 85: Lần đầu luyện đan




Sáng sớm ngày kế, Tạ Uẩn đi tới Bắc Uyển đan đường.

" Tạ dược sư". Thị đồng trước cửa vô cùng cung kính, chắc là đã sớm có người báo trước, Tạ Uẩn nhớ rõ đan sư rất cao ngạo, bởi vậy, khi hắn đưa ra thỉnh cầu mượn đọc thư tịch cũng không hề nghĩ tới phủ thành chủ lại xử sự chu toàn như vậy, còn giúp hắn có thể theo đan sư học tập.

Tạ Uẩn gật đầu nói: " Là ta."

Thị đồng nở nụ cười, cung kính nói: " Chủ nhân đang ở đan phòng thứ ba bên trái, biết Tạ dược sư hôm nay sẽ đến nên liền dặn ta đứng ở đây chờ."

Tạ Uẩn nói: " Xin hỏi chủ nhân ngươi là..."

Thị đồng kiêu ngạo cười nói: " Chủ nhân ta là Lý đan sư, ngài ấy đã là đan sư Huyền cấp thượng phẩm, toàn bộ Bắc Uyển đan đường trừ Đổng đan sư ra, thì không ai có thể so sánh với ngài ấy. Nhưng mà, Đổng đan sư tính tình cao ngạo, trừ đồ đệ của mình ra thì không thích dạy dỗ cho người ngoài, ngài có thể được chủ nhân của ta dạy dỗ là rất may mắn đấy."

Tạ Uẩn cũng cảm thấy mình may mắn, trước khi đến đây hắn đã tìm người hỏi thăm, đan đường có tất cả mười sáu vị đan sư, trong đó đan sư Huyền cấp thượng phẩm chỉ có hai vị, một người thì tính tình cao ngạo, một người thì tính tình lãnh đạm, vốn hắn cũng không trông chờ gì mấy, không ngờ thành chủ thật đúng là coi trọng hắn, thế mà có thể thỉnh được Lý đan sư tự thân xuất mã.

Tính tình Lý đan sư lãnh đạm, chỉ có hứng thú với đan dược, không có đồ đệ, cũng không kéo bè kéo cánh, là một người độc lai độc vãng. Tuy hắn luyện đan lợi hại hơn Đổng đan sư, nhưng bọn họ đều cùng là đan sư Huyền cấp thượng phẩm, chỉ khác ở chỗ Lý đan sư vừa mới tấn giai không lâu, còn Đổng đan sư thì đã hơn một trăm hai mươi tuổi, Lý đan sư thì chỉ mới hơn bốn mươi, ai lợi hại hơn ai vừa nhìn liền biết ngay.

Thị đồng nhanh chóng dẫn hắn đến đan phòng thứ ba, chưa kịp thông bẩm, bên trong liền truyền ra thanh âm: " Vào đi."

Tạ Uẩn đẩy cửa vào, hành lễ: " Kiến quá Lý đan sư."

Lý đan sư đang ngồi khoanh chân, trước mặt là một cái đan lô cao nửa thước, đan lô vẫn còn nóng hổi, rõ ràng là vừa luyện đan xong, Lý đan sư liếc mắt nhìn lướt qua Tạ Uẩn, nhàn nhạt nói: " Ngồi đi."

Tạ Uẩn phát hiện trên mặt đất có một cái nệm hương bồ, ngay sau đó liền ngồi xuống.

Lý đan sư cũng không nhiều lời: " Ta hiện giờ đang luyện chế Bổ Linh Đan, ngươi nhìn kỹ..." Dừng một chút, Lý đan sư liếc mắt nhìn hắn một cái nhắc nhở nói: " Dùng thần thức xem."



Tạ Uẩn nháy mắt liền hiểu, Võ Sĩ không có thần thức.

Lý đan sư nói: " Quá trình chọn dược ta sẽ không kể ra, dù sao cũng giống với lúc luyện chế dược tề thôi." Lý đan sư nói, sau đó liền tự mình sàng chọn ra linh dược cần thiết.

Sau khi chuẩn bị xong ổn thỏa, Lý đan sư nói: " Chú ý thủ quyết luyện đan, đầu tiên là đan hỏa, ngươi không có đan hỏa, có thể sử dụng Tụ Hỏa Thạch."

Lý đan sư bấm tay niệm chú, trong tay nhanh chóng vọt lên một ngọn lửa, Tạ Uẩn biết, đây là đan hỏa chỉ có tu giả Võ Hồn mới có thể sinh ra.

Thủ pháp của Lý đan sư cực nhanh, trước tiên là dùng Nhiếp Vật Quyết bỏ ba cây linh dược vào trong đan lô, sau đó vừa khống chế độ lửa, vừa dùng thần thức rèn luyện dược tính, tiếp đó, hắn lại dùng pháp quyết, lợi dụng những thành phần phụ để mở rộng dược tính, thẳng đến khi ba cây linh dược được luyện xong, hắn mới đem mấy linh dược khác thả vào đan lô theo trình tự, cứ thế lặp đi lặp lại, đến khi rèn luyện toàn bộ linh dược thành chất lỏng.

Luyện đan cần phải chú ý cái nào chính cái nào phụ, giữa dược vật và dược vật ngẫu nhiên cũng sẽ có xung đột, lúc luyện đan chỉ cần một sai sót nhỏ là đã khiến một lò đan dược hoàn toàn bị hủy.

Tiếp đó, là dung đan và phân đan, khi xem dung đan Tạ Uẩn nhìn mà thấy hoa cả mắt, Lý đan sư dùng pháp quyết đánh vào đan lô, nước thuốc vốn đang lỏng bỏng dần dần trở nên dính nhớp, dược tính tựa hồ như cũng được tăng lên một chút. Nhưng mà, Lý đan sư không hề dừng lại, vẫn không ngừng rèn luyện dược tính.

Quá trình dung đan nhìn thì đơn giản, nhưng kỳ thực phải chú ý từng bước, chỉ cần có bất cứ một phân đoạn nào sai sót, đều có khả năng làm cho phẩm chất đan dược xuất hiện vấn đề, hoặc là luyện đan thất bại.

Lý đan sư thuần thục khống chế độ lửa, thần thức gắt gao vây quanh đan lô, vẫn luôn rèn luyện không ngừng, tạp chất trong nước thuốc càng ngày càng ít đi, Lý đan sư đổi tay bấm phân đan quyết, sau một lát, nước thuốc sền sệt dinh dính liền chia thành mười một quả bong bóng.

Quá trình luyện đan bước đầu xem như hoàn thành, nhưng mà, còn chưa tới thời khắc cuối cùng nên vẫn chưa thể thả lỏng cảnh giác. Lý đan sư tiếp tục đánh ra pháp quyết, nhào nặn nó thành đan dược, một canh giờ trôi qua, từ đan lô tản mát ra một mùi thơm ngào ngạt.

Lý đan sư vui mừng, đây là dấu hiệu đan thành, động tác trên hắn lại càng thêm cẩn thận, đột nhiên trong đan lô truyền ra từng trận tiếng vang ong ong, đan lô chấn động một chút, Lý đan sư nhanh chóng dập tắt đan hỏa.

" Đang..." một tiếng vang nhỏ.

Đan lô mở ra, dược khí nồng đậm khuếch tán ra, mười một viên đan dược tròn vo thình lình nằm ngay trong đan lô, Lý đan sư thoạt nhìn rất vừa lòng, năm viên Bổ Linh Đan thượng phẩm, sáu viên trung phẩm, phẩm chất như vậy đã rất không tồi rồi.

Lý đan sư thu hồi đan dược, chỉ chỉ vào nơi bên cạnh, nói: " Lý luận tri thức ngươi đã nắm được, bây giờ luyện đan một lần cho ta xem."

Trong lòng Tạ Uẩn cũng hiểu rõ, hắn chỉ có tu vi Võ Sĩ, nếu linh lực trong cơ thể không đủ để đánh ra nhiều pháp quyết như vậy, hoặc là hắn không có thần thức để rèn luyện dược tính, nói vậy Lý đan sư chắc sẽ không dạy dỗ hắn. Dù sao thì cũng chẳng có ai bằng lòng dạy dỗ một tên không thể luyện đan cả.

Đây là Lý đan sư đang muốn khảo nghiệm hắn, Tạ Uẩn không chối từ, lập tức lấy đan lô và linh dược ra, hắn chuẩn bị luyện chế Bồi Nguyên Đan, đây là đan dược Hoàng cấp hạ phẩm, cũng là loại đan dược dễ luyện chế nhất.

Tạ Uẩn sàng chọn dược liệu, sau đó bật Tụ Hỏa Thạch lên, trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn, vì học tập luyện đan, hắn đã học thuộc sơ qua mấy pháp quyết căn bản, bằng không, giờ phút này hắn thật đúng là hết đường xoay xở.

Luyện đan và luyện dược nhìn thì như tương đồng, nhưng trên thực tế lại khác xa như trời với đất, Tạ Uẩn tỏ vẻ vô cùng thụ giáo, không dám phân tâm, đợi cho đan lô nóng lên, hắn liền bỏ một gốc linh dược vào, triển khai tinh thần lực tiến hành rèn luyện, bởi vì chỉ có một gốc linh dược, nên không cần đánh ra pháp quyết, một lát sau, hắn lại bỏ cây linh dược thứ hai vào...

Lý đan sư có chút kinh ngạc, phát hiện ra tốc độ rèn luyện linh dược của Tạ Uẩn thực mau, hơn nữa chỉ mới qua lần đầu tiên rèn luyện mà tạp chất trong nước thuốc đã được loại bỏ đi không ít, chẳng lẽ đây là ưu thế khi có được thiên phú thần thông sao? Lại không biết, ngày thường Tạ Uẩn luyện chế dược tề đều sử dụng dị năng để rèn luyện một lần, bởi vậy, hắn vô cùng quen thuộc đối với quá trình rèn luyện nước thuốc.

Bất quá, Lý đan sư rất nhanh liền nhận thấy được, tuy bước rèn luyện nước thuốc không xảy ra vấn đề gì, nhưng Tạ Uẩn như là rất nắm chắc phụ dược cùng chủ dược, tựa hồ như...nói thế nào nhỉ, Lý đan sư cảm giác có gì đó không đúng, nhưng mà, khi thấy phẩm chất của nước thuốc dần tăng lên, hắn liền im lặng không nói, có lẽ đây là khác biệt của thiên phú thần thông đi.

Tạ Uẩn cũng phát hiện ra, hắn không quá hiểu biết về chủ dược và phụ dược, có vài lần còn suýt nữa xảy ra sai lầm, may mắn dị năng của hắn có liên quan đến thực vật nên cũng có chút tác dụng giảm xóc, sau đó hắn liền dứt khoát lợi dụng tinh thần lực, trước tiên là tách thành phần nước thuốc ra, tiếp đó mới từng chút từng chút thử dò xét, từng bước lợi dụng phụ dược để mở rộng dược tính của chủ dược, chẳng qua, cứ làm vậy khiến hắn phải tiêu tốn rất nhiều linh lực, nếu không phải hắn có hai cái đan điền, linh khí trong cơ thể nhiều gấp đôi người khác, nếu cứ tiếp tục tiêu hao như vậy, với tu vi hiện giờ của hắn chắc chắn sẽ không thể kiên trì đến lúc luyện đan xong.

Nước thuốc luyện xong, Tạ Uẩn đánh ra thủ quyết dung đan, quá trình này với hắn mà nói, trừ bỏ tiêu hao vô cùng lớn, hắn còn có dị năng phụ tá, trái lại càng thêm dễ dàng hoàn thành.

Hắn rèn luyện nước thuốc sền sệt hai lần, tiếp theo liền bắt đầu phân đan, sau đó, Tạ Uẩn trợn tròn mắt, thành cũng Tiêu Hà mà bại cũng Tiêu Hà, hắn quen thuộc sử dụng dị năng, cũng quen thuộc rèn luyện nước thuốc, dị năng của hắn bất luận là trong quá trình luyện dược hay luyện đan, trước sau đều bao bọc lấy nước thuốc, hắn đánh phân đan quyết ra, nước thuốc lại không có vâng theo mà tách ra. Nhưng mà, cơ hội đã qua, muốn phân đan lần nữa đã không còn kịp rồi, nếu không, luyện đan cũng sẽ không khó như vậy.

Nói vậy là phân đan không thành công, luyện đan cũng đã thất bại, Tạ Uẩn lần đầu tiên luyện đan có thể hoàn thành đến bước phân đan, Lý đan sư đã rất vừa lòng rồi.

Nhưng mà, Tạ Uẩn vẫn tiếp tục luyện đan, đan lô cũng không có tản mát ra mùi hương, chứng minh luyện đan vẫn chưa thất bại.

Lý đan sư ngây ngẩn cả người, tình huống này trước đây chưa bao giờ gặp.

Tạ Uẩn thầm cản thán mình may mắn, may mắn hắn đúng lúc sử dụng dị năng hệ Mộc bắt đầu xoa hợp nước thuốc, dần dần nước thuốc bắt đầu cô đặc lại, hình thành trạng thái đan dược, sau đó Tạ Uẩn mới đánh ra pháp quyết xoa hợp dược tính.

Theo thời gian trôi qua, đan lô tản mát ra dược hương nồng đậm, Tạ Uẩn vui mừng, một lát sau, đan lô rung động ù ù, đây là đan đã thành, Tạ Uẩn vội vàng dập tắt Tụ Hỏa Thạch.

Mà giờ phút này, Lý đan sư ngây dại, làm như vậy cũng được sao?

Tạ Uẩn vội mở đan lô ra muốn nhìn thành quả luyện đan lần đầu tiên của mình, một đoàn sương khói màu đỏ sậm bốc lên, lộ ra bên dưới là một viên đan dược phủ kín vân đan.

Lý đan sư kinh hô: " Cực phẩm Bồi Nguyên Đan...."

Tạ Uẩn vui sướng, hắn biết cực phẩm đan và đan bình thường rất khác nhau, cực phẩm đan không chỉ ít tạp chất mà gần như là không có, khi dùng cực phẩm đan trong cơ thể cũng sẽ không sinh ra đan độc, cực phẩm đan có thể nói là trên cả thượng phẩm đan gấp vài lần. Bởi vậy, cực phẩm đan không chỉ hiếm có mà đồng thời cũng rất khó luyện chế.

Lý đan sư rối rắm, hắn cũng không biết đây là trạng huống gì, đấy chỉ là đan dược cấp thấp, một lò thậm chí có thể luyện chế ra mười tám viên, Tạ Uẩn phân đan không thành công, trái lại còn luyện chế ra cực phẩm đan, sao có thể, nếu không phải tận mắt nhìn thấy hắn cũng không tin.

" Ngươi làm thế nào luyện đan thành công?" Lý đan sư vội hỏi, trong lòng tò mò như bị mèo cào.

Tạ Uẩn lộ ra biểu tình vô tội, ngơ ngác nói: " Không phải đều là tiền bối dạy ta sao?"

Lý đan sư trừng mắt, nói: " Ta là hỏi ngươi làm gì sau bước phân đan."

Tạ Uẩn chần chờ một chút, nói: " Ta cũng không rõ nữa, nhưng mà, sau khi phân đan, ta liền dùng thiên phú thần thông bao bọc nước thuốc, sau đó liền xoa hợp dược tính giống như tiền bối dạy, cứ thế mà thành công."

Lý đan sư lộ ra thần sắc thất vọng, hóa ra là do thiên phú thần thông, thôi, biện pháp này người khác chắc chắn không học được, đấy cũng là do kỳ ngộ cá nhân.

Lý đan sư thu liễm tinh thần lại, nói: " Ta sẽ dạy ngươi một tháng, buổi sáng mỗi ngày, ngươi có thể tới đây học tập, ngươi có thiên phú thần thông, luyện đan hẳn là càng thêm thuận lợi, chớ nên lãng phí tư chất của ngươi."

Tạ Uẩn hành lễ, thành khẩn nói: " Đa tạ Lý đan sư."

Lý đan sư gật đầu, nói: " Hôm nay đến đây thôi, ngươi vẫn chưa đến Trúc Cơ, không thể không ăn, không còn sớm nữa, ngươi trở về đi."

" Vâng." Tạ Uẩn cười nói, đứng dậy hành lễ cáo lui.

Ra khỏi phòng luyện đan, hắn bỗng thấy một vị lão giả thần sắc ngạo mạn, khinh miệt liếc mắt đánh giá Tạ Uẩn: " Tạ dược sư, làm người nên nhớ rõ bổn phận, chớ nên ỷ vào một chút ân tình mà đã quên mất chính mình là ai."

Tạ Uẩn nhíu mày, người kia là ai?

Lão giả giáo huấn hắn một câu, kiêu căng ngạo mạn đi vào gian đan phòng số 6, giống như chỉ cần liếc mắt nhìn hắn nhiều thêm một chút liền làm ô uế đôi mắt mình.

Tạ Uẩn biết, hắn ở Thanh Thành không có thanh danh gì, thành tích duy nhất chỉ là thành công đắp nặn thiên phú cho tiểu thành chủ, đấy cũng là do vận khí hắn tốt, đạt được một loại kỳ ngộ, về phần Dục Tiên Tề, đó là thứ đồ chơi không lên được mặt bàn, tin tức của ba vị Võ Sư chưa truyền ra, không có người để Dục Tiên Tề trong lòng.

Tạ Uẩn biết chính mình lúc này không có danh vọng gì, nhưng hắn nghĩ mãi vẫn không rõ, hắn khi nào thì đắc tội người này, từ trước đến giờ hắn vẫn rất quy củ ở trong phủ thành chủ.

Thị đồng ngó trái ngó phải, phát hiện không có ai, lúc này mới đè thấp thanh âm nói: " Tạ dược sư đừng để ý tới lão, đây là Vương đan sư, lão muốn cho tôn tử bái nhập làm môn hạ của chủ nhân, chủ nhân không đáp ứng, cho nên mới giận chó đánh mèo lên ngài."

Tạ Uẩn bừng tỉnh đại ngộ, cũng không để bụng, hắn chỉ là có chút cảm thán, quả nhiên bất luận là ở địa phương bình thản cỡ nào, vẫn sẽ luôn có người tranh đấu. Bất quá, khi hắn tìm hiểu về đan sư trong đan đường mới phát hiện, một vị đan sư có thể thu mấy trăm đệ tử, về phần ai là đệ tử thân truyền, ai là đệ tử bình thường, ai là đệ tử ký danh thì còn phải dựa vào độ yêu thích của đan sư.

Môn hạ của Lý đan sư không thu đệ tử, khó trách lão giả kia lại tìm đủ mọi cách, thủ đồ không chỉ là đệ tử thân truyền, thân phận và địa vị cũng không tầm thường. Tạ Uẩn xấu xa suy đoán, không biết Tạ Sóc thuộc loại đệ tử nào, còn nhớ trước đây Tạ gia chỉ vì chuyện gã bái sư mà đắc ý thật lâu.