Tư Vân vô cùng bình tĩnh dẫn Oánh Oánh đi vào.
Dì Tưởng đi theo phía sau, vốn bà muốn xem môi trường làm việc của Tư Vân như thế nào, nhưng khi nghe được điều này, lại bị dọa cho giật mình.Khi bước vào, đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang đứng trong phòng, người này đã đến thăm nhà Tư mấy ngày trước.Tâm trạng ông ta đang vô cùng kích động.Nhìn thấy Tư Vân tới, ông ta lập tức nói: "Vân Vân, cô mau nói với chủ nhiệm của các cô đi có phải cô đã giới thiệu con tôi đến đây không?"Tư Vân gật đầu: "Đúng vậy."Chú ba Tư lập tức vui mừng nhìn chủ nhiệm Phó: "Ông có nghe thấy không? Là cháu gái giới thiệu cho tôi. Tôi không hề lừa ông."Phó chủ nhiệm cau mày nhìn Tư Vân: "Cô Tư, chuyện này là thế nào?"Trong phòng chủ nhiệm Phó còn có hai giáo viên, nghe Tư Vân nói vậy, bọn họ cũng giật mình nhìn cô chằm chằm, có vẻ nghi ngờ và coi thường..Tư Vân nói: "Chính là như vậy. Chú ba tôi mấy ngày trước tới gặp tôi, nói muốn gửi con đến học ở trường của chúng ta, xin tôi giúp đỡ."Mặc dù giáo viên có thể có một số chỉ tiêu trong tay, đúng là có thể bí mật nhét người vào trường học.Nhưng không ai lại ngang nhiên thừa nhận điều đó như cô.Hai giáo viên kinh ngạc đến ngây người nhìn cô.Dì Tưởng ở một bên cũng sửng sốt.Chủ nhiệm Phó cũng sững sờ, trong lúc nhất thời cũng nghi ngờ liệu mình có đánh giá Tư Vân quá cao hay không.Chú ba Tư thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng chuyện này sẽ không có vấn đề gì nữa..Sau đó lại nghe Tư Vân nói: "Chú ba nói con chú ấy thông minh hơn Tiểu Đông nhà tôi. Tôi nghĩ, nếu là nhân tài như vậy, nhất định phải tuyển vào trường chúng ta, nên mới mời chú ấy đến gặp chủ nhiệm."Trái tim của chú ba Tư mới dịu xuống trong giây lát đã lại đập dồn dập."Sao vậy?" Tư Vân chớp chớp mắt: "Chẳng lẽ con của chú ba tài giỏi quá, khiến mọi người đều khiếp sợ sao?"Chủ nhiệm Phó không nói nên lời.Giáo viên ở một bên chỉ cảm thấy cô thật là ngu ngốc, không khỏi cười nhạo một tiếng nói: "Khiếp sợ? Đúng là khiếp sợ. Cậu bé là một đứa trẻ mười tuổi, dù thế nào đi nữa cũng không thể không giải nổi một đề bài chứ?"Tư Vân nghe vậy, lập tức giật mình nhìn về phía chú ba Tư, tỏ vẻ giống như bị lừa gạt: "Chú ba, không phải chú nói con chú thông minh hơn con trai tôi sao? Tại sao một đề bài cũng không giải được?"Mặt chú ba Tư đỏ bừng: "Chuyện này, sao có thể trách con tôi được? Bọn họ ra đề khó quá, còn nói phải thi được chín mươi điểm mới vào được trường. Nếu con tôi có thể đạt được điểm cao như vậy, tôi cần gì phải tìm cô giúp đỡ?"Ông ấy tỏ vẻ thẹn quá hóa giận nói: "Không phải cô đã đồng ý giới thiệu con tôi sao? Tại sao lại phải phiền phức như vậy?"Tư Vân nói: "Chú ba, tôi đã cho con chú một cơ hội, nhưng nó không nắm bắt được thì trách ai?""Cô cho cái rắm!" Chú Tư cảm thấy mình bị chơi xỏ, tức giận nói: "Ra đề khó như vậy, hoàn toàn không thể làm được, cô đang đùa tôi à?""Tôi không nói đùa đâu." Tư Vân bất đắc dĩ nói: "Con trai tôi đã làm được, không tin thì hỏi chủ nhiệm Phó mà xem."Chủ nhiệm Phó lúc này mới kịp phản ứng, nhận ra chính người này thấy Tư Vân đến trường của họ làm giáo viên, muốn con mình đi cửa sau vào trường.Kết quả là khoe khoang khiến Tư Vân cho rằng con ông ta thông minh hơn Chu Việt Đông.Vì mong muốn chiêu mộ nhân tài nên cô mới giới thiệu người này tới đây.Không ngờ lại thành ra thế này.Ông ấy ho khan một tiếng: "Vị đồng chí này, cô Tư nói không sai. Con trai của cô ấy đã thi đậu vào trường chúng tôi.""Mặc dù giáo viên của chúng tôi đúng là có thể giới thiệu người tới đây, nhưng mà
.." Ông ấy nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Cũng không phải người nào chúng tôi cũng nhận.""Tôi không tin!" chú ba Tư lùi lại hai bước, tức giận nói: "Đứa con nhà quê của cô ta lại giỏi hơn con tôi sao? Mọi người đang nói đùa cái gì vậy? Nếu không muốn giúp thì cũng không cần giúp, lại lấy cái cớ này, tôi thật sự đã hiểu rõ cái trường này rồi!Chủ nhiệm Phó tối sầm mặt: "Nói bậy, tôi tự mình chấm thi còn có thể là giả sao? Đề thi cũng giống nhau, con người ta thi đạt điểm tuyệt đối, vào lớp giỏi nhất trường chúng tôi!"Ông ấy hừ lạnh một tiếng: "Tôi vốn không muốn chê bai một đứa trẻ. Nhưng khả năng của con anh như vậy, nếu đến trường chúng tôi, ngay cả giáo viên cũng không chấp nhận! Nếu anh còn ở đây gây chuyện, tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi anh đi."Nghe ông ấy nói như vậy, sắc mặt chú ba Tư tái nhợt vì tức giận.Tuy nhiên, ông ấy không dám gây gổ với những người trong trường học này, chỉ có thể tức giận quay lại trút giận lên người Tư Vân!"Cô, cô quá đáng lắm rồi, rõ ràng đã nhận tiền của tôi, bây giờ lại không giúp được gì, tôi phải tố cáo cô!"Con nhà mình không vào được trường, bản thân đã tồn nhiều công sức tiền bạc như vậy.Lần này lại có kết quả như vậy.Chú ba Tư tức giận sắp phát điên rồi.Tư Vân kinh hãi nói: "Chú ba, chú đang nói cái gì vậy? Tôi nhận tiền của chú khi nào vậy?"Chú ba Tư nghiến răng nghiến lợi: "Cô vẫn còn giả vờ! Hôm đó bố cô đưa tiền cho cô không phải là của tôi sao? Sao hả, cô vẫn không thừa nhận phải không?""Đó không phải là quà tân gia để tôi dọn đi sao? Tại sao lại biến thành tiền mua chỗ rồi?" Tư Vân tức giận nói: "Tôi coi chú như người thân nên giới thiệu chú dẫn con đến đây. Nhưng chú lại trả đũa như vậy, thật sự là quá đáng!"Dì Tưởng nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng bước tới nói: "Đúng vậy, hôm đó tôi đến gặp Vân Vân, thấy ông và bố nuôi của cô ấy đến thăm. Lúc đó Vân Vân rất vui vẻ nói với tôi là hai ngươi tới chúc mừng cô ấy."Dì Tưởng cũng không phải là người ngốc, vừa nghe ông ta nói đã kịp phản ứng.Nghĩ thầm không biết có phải Tư Vân bị lừa không?Cũng phải, cô còn trẻ như vậy. Dù có thông minh đến đâu, chắc chắn cũng sẽ không cảnh giác với người thân của mình.Dì Tưởng cảm thấy người này thật là ác độc, tức giận nói: "Tại sao lại có loại họ hàng như ông chứ? Lấy danh nghĩa tới thăm bọn trẻ để nhờ người ta làm việc cho mình
Hơn nữa, cô Tư cũng đã để ông dẫn con tới, con ông không ra gì, bây giờ còn muốn trách ngược cô ấy, ông đây là muốn huỷ hoại danh dự của cô ấy phải không?"Chủ nhiệm Phó cũng cau mày, lúc nghe thấy Tư Vân nhận tiền của người ta, ông ấy vô cùng sợ hãi.Nếu chuyện này truyền ra bên ngoài sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến trường học của họ.Cô còn chưa bắt đầu dạy học, nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, cô chắc chắn sẽ bị cho thôi việc.Cũng may có người nhìn thấy.Nếu không dù có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch."Đúng vậy, nếu đây là số tiền chú ba hối lộ tôi, chú cứ nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ không nhận, tôi trả lại cho chú."Tư Vân nói.Sắc mặt chú ba Tư lúc xanh lúc trắng.Lúc đó ông ấy rất vui, cũng không nghĩ quá nhiều..Những lời bố Tư nói đúng là quà mừng tân gia cho Tư Vân.Lúc đó hàng xóm của Tư Vân còn nhìn thấy, làm sao bây giờ ông ta có thể kéo Tư Vân vào rắc rối?Chú ba Tư vẫn không cam lòng, tức giận kéo đứa trẻ đi.Ông ta cảm thấy chắc chắn mình đã bị anh trai lừa, lúc này trong lòng vô cùng tức giận....Tư Vân thực ra cũng có dự cảm.Sau khi cô trở thành giáo viên, người họ hàng chưa bao giờ nhìn tới cô này chắc chắn đã nghe lời bố mẹ Tư, giúp họ gửi con đến trường này.Lâm Tư Tư cũng vì những người họ hàng của bố mẹ Tư mà gặp không ít rắc rối ở trường.Giáo viên ở trường này có thể được ưu tiên nhưng chỉ dành cho học sinh lớp một.Nếu điểm số của đứa trẻ vốn đã tương đối thấp, người ta làm sao có thể dựa vào một chút quan hệ mà xếp đứa trẻ vào lớp tốt nhất được?Cho nên, cô mới cho cậu hai học lớp một thêm một năm nữa.Tư Vân cũng đoán được, nhà họ Tư tới thành phố nhất định sẽ làm gì đó.Trước khi khai giảng, chắc chắn sẽ có người quấy rầy mình để giành một suất vào học.Nếu không phải chú ba Tư cũng sẽ là một người khác.Nếu cô không cho, nhất định cô sẽ bị bọn họ dùng đủ loại đạo đức tình nghĩa ra ép buộc..Cho nên tốt nhất là cô cứ trực tiếp đồng ý, nếu con ông ấy thực sự thông minh như vậy, có thể vượt qua kỳ thi của chủ nhiệm để vào học cũng không có gì khó khăn.Nhưng nếu không vượt qua được kỳ thi, cũng không trách được ai cả.Dù sao mình cũng đã giúp đỡ rồi.Là do con chú ba Tư không thi vào được..Chắc chắn sau này sẽ có người hỏi chú ba Tư về chuyện này.Một khi biết có kỳ thi như vậy, sẽ không làm phiền cô nữa.