Chẳng lẽ lại nói cô thật sự rất muốn hủy cái hôn ước trời đánh này ra cho rồi ? Ai nha không được,làm vậy thì Hân phu nhân nghi ngờ cô thì sao đây,dù sao cách tốt nhất vẫn phải dụ dỗ nam chính từ chối hủy hôn trước đã
"Mẹ à,mẹ an tâm, con nghĩ thời gian sẽ bù đắp được tất cả,anh Hạo Hiên sẽ dần hiểu được tỉnh cảm của con thôi" Hi Văn cầm tay Hân phu nhân,xoa xoa tay bà.Cảm giác da thịt phía dưới lớp quần áo nổi lên tầng tầng, khiếp !!! Mỗi lần nói dối lại cứ nổi da gà
Hân phu nhân cười,dịu dàng nói "Thôi được,đó là quyết định của con,dù ước mong con thế nào con nên nhớ mẹ vẫn luôn ở bên cạnh"
Hi Văn còn tính mở miệng nói gì đó thì quản gia Lâm Văn bước vào
"Hân phu nhân,tiểu thư là Trần thiếu gia đến" Lâm Văn nói
Phía sau lưng là bóng dáng của một nam nhân cao ráo,vest đen lịch lãm, cà vạt thắt gọn,từ đầu đến chân trong cực kì hoàng nhoáng
Giày da bước đi vang lên nền gạch cốc cốc,Trần Hạo Hiên bước đến trước mặt Hân phu nhân,tươi cười lên tiếng chào hỏi
" Dì hảo"
Hân phu nhân kĩ lưỡng xem xét Hạo Hiên,ánh mắt đánh giá cao thêm vài phần.Thật đúng là con trai của Trần gia,lâu không gặp vẫn anh tuấn như vậy
"Hạo Hiên ngồi đi" Hân phu nhân cười gật đầu,lên tiếng
"Con đến đón Giai Kỳ,cũng sẽ đi ngay" Hạo Hiên từ chối đáp lại,tầm mắt nhìn đến Hi Văn, gu thời trang của cô so với trước đây đột nhiên thay đổi 180 độ,lúc trước là quần áo khoe da thịt,kiểu từ khi...đính hôn, cách ăn mặc cũng khác hơn,bất quá...nhìn bây giờ vẫn là thuận mắt hơn
Hi Văn vẫn ngồi im,không có nửa điểm muốn rời khỏi nhà,Nhìn thấy cô bất động thanh sắc,Hạo Hiên cũng đành mở miệng trước
"Giai Kỳ,đi thôi"
"À được" Hi Văn đáp lại lời hắn,đứng dậy,trước khi đi còn xoay qua nhắn nhủ Hân phu nhân "Con đi một lát sẽ về" Nói xong cũng cùng Hạo Hiên ra đến trước cửa
Duy Tân đã đợi sẵn từ trước,nhìn thấy Hạo Hiên và Hi Văn liền nhanh nhảy mở cửa.Sau đó cũng lên xe phóng ra khỏi Hân gia
"Duy Tân lâu rồi không gặp,anh vẫn khỏe chứ" Khác với lúc nãy biểu cảm không có gì đặc biệt,lúc này Hi Văn lại nở một nụ cười nhẹ
Duy Tân đang lái xe,không ngờ rằng Hi Văn lại lên tiếng chào hỏi mình,trong lòng cảm thấy hơi ngạc nhiên.Lại nhìn qua gương chiếu hậu xem sắc mặt của thiếu gia nhà hắn,nhìn thấy Hạo Hiên không có biểu tình khác thường trên mặt,rốt cuộc cũng tươi cười đáp lại "Cảm ơn Hân tiểu thư,tôi vẫn khỏe"
"Vậy sao,vậy thì tốt" Hi Văn tùy tiện đáp một tiếng,ánh mắt dời ra ngoài cửa sổ xe như đang nhìn gì đó
Hạo Hiên im lặng nhìn Hi Văn,từ lúc lên trong nhà đến lúc lên xe cô chưa nói một lời nào với hắn,thái độ lúc gọi điện và bây giờ lại khác xa một trời một vực,Hạo Hiên nghi ngờ có phải người nói chuyện với hắn qua điện thoại và người đang ngồi đây là cùng một người không ?
Cái thái độ lúc nắng lúc mưa như thế này thì nào đoán được tâm tư của cô ? Hân Giai Kỳ này quả nhiên càng ngày càng khó đoán
"Hạo Hiên" Hi Văn chợt nhiên gọi tên,không biết tầm mắt đã dời từ lúc nào,đang nhìn hắn
"Làm sao" Hạo Hiên đáp lại,giờ cô lại muốn nói gì với hắn đây
Hi Văn lại đột nhiên cười,nói " Có thể hỏi chúng ta đi đâu được không ?"
Hạo Hiên ngừng chừng vài giây,cứ tưởng là cô không quan tâm chuyện đi đâu kia chứ
"Đi ăn" Đáp vỏn vẹn chỉ hai chữ,Hạo Hiên không nói thêm gì
"Vậy thì...có thể nhanh lên một chút được không,tôi cũng đói rồi"
Hạo Hiên "..."
Đói rồi ? Đói đến mức gấp gáp còn muốn nhanh một chút ? Hân Giai Kỳ này thật sự không nhớ hôm nay là ngày gì sao ?.Hắn thở dài xoa trán cất tiếng phân phó kêu Duy Tân tốc độ lái xe nhanh lên một chút
Nhà hàng mà Hạo Hiên chọn ăn tối cực kì hào nhoáng,nằm trên tầng bốn mươi ba của khu cao ốc.Tiếng thang máy "Đinh" một cái đã nhanh chóng đến nhà hàng.Hi Văn chỉ ngoan ngoãn theo sau nam chính
Trên đường đi không ngờ vừa vặn gặp một người mà cô tuyệt đối không muốn gặp lại, Lạc Tuyết Giang !!!
Lạc Tuyết Giang đang ngồi một góc với người nam nhân khác,nhìn qua có thể thấy xem ra khá thân mật.Hi Văn liếc nhìn một cái,nhanh tay đứng sang bên trái chùng thân che mất đi Lạc Tuyết Giang tươi cười với hắn
Không phải vì cô không muốn Hạo Hiên thấy a,mà là khi Lạc Tuyết Giang thấy rồi lại đến nói bóng nói gió về cô thì phiền phức lắm,tốt nhất là né ra nhanh càng tốt
"Xin hỏi ngài đây có đặt bàn trước không ?" Một nhân viên ăn mặc đồng phục đen,lịch sự chào hỏi
"Tôi có đặt trước,tôi là Trần Hạo Hiên" Hạo Hiên lên tiếng,khí chất lúc nào khi nói chuyện so với lúc trên xe đã khác đi đôi chút,phải nói như thế nào nhỉ ? Là cực kì cực kì soái,Hi Văn xém nữa còn hơi ngạc nhiên nam chính lại anh tuấn đến vậy
Nhân viên nghe đến tên thì nở một nụ cười,giơ tay về phía trước mời " Thì ra là Trần tiên sinh,bàn cũng đã chuẩn bị rồi,xin mời ngài cùng tiểu thư đi lối này"
Hi Văn cũng mỉm cười gật đầu, đi theo sự sắp xếp của nhân viên,cả hai người trước một bàn thủy tinh, khá yên ắng,ánh sáng vàng mờ mờ càng tăng thêm vẻ lãng mạn ở nơi đây