Hàn Tống thấy người điều chỉnh lại vị trí tay cũng không lên tiếng mặc cô tùy ý.Anh cao hơn cô một cái đầu,nhìn từ góc độ của anh chỉ thấy đỉnh đầu của Hi Văn,chiếc mặt nạ có hai tai thỏ dài vì theo chuyển động của Hi Văn mà đưa qua đưa lại trên không trung trước mặt anh
Hi Văn và Hàn Tống bắt đầu di chuyển,cả hai rất chậm rãi mà lần theo đường đi.Mắt đã thấy các đội khác đều nhanh hơn,chỉ có cô và Hàn Tống di chuyển ở vị trí cuối cùng
"Hàn Tống,anh có quan trọng chiến thắng không ?" Hi Văn thấp giọng hỏi,dùng âm thanh nhỏ không muốn người khác nghe thấy hỏi Hàn Tống.Vốn dĩ cô hỏi như vậy đều có lí do,lỡ như Hàn Tống mang tính hiếu thắng như cái tên Minh Viễn kia thì nếu mà thua chắc cô chịu một trận lầm bầm nhức đầu đi
Hàn Tống cười,cũng nhẹ giọng đáp lại "Không có,nhìn tôi giống vậy lắm à" Nữ nhân như Hi Văn thú vị thật nha,còn lo sợ người khác thua nữa đấy
"Vậy thì tốt" Hi Văn đáp lại
Cả hai và cô đều trơn tru hoàn thành xong lần một,bây giờ quay lại tiếp tục với đồ vật khác
Lần này là một quả bóng hơi,khóe mắt giật giật Hi Văn khó hiểu thật sự muốn cầm đi hỏi tổ chương trình,cái quả bóng nhẹ như lông hồng cũng phải cần thân hai người giữ sao.Có đặt ra thử thách thì cũng phải tìm đồ vật nào khó nhằn hơn đi chứ
Hi Văn và Hàn Tống theo chiến lược "chậm mà chắc" không cần vội vã từ từ đi dọc theo đường
Minh Viễn phía bên kia nhìn thấy cả hai thân thân mật mật mắt cũng muốn nổ đom đóm.Cả thấy da đầu cũng muốn dựng tóc gáy với Hàn Tống kia
Anh cố tình cùng với bạn cặp đi lệch,giả vờ không cẩn thận vấp chân,dùng một lực thúc Hàn Tống một cái
"A xin lỗi không để ý" Minh Viễn lên tiếng,nhìn đến hai người
Hàn Tống xoay lưng về phía Minh Viễn,không có đề phòng trước theo lực va chạm của Minh Viễn cũng mất thăng bằng.Vì đang dùng thân kẹp giữa quả bóng,quả bóng vì một lực ép tới từ phía anh
"Bùng" một cái,quả bóng giữa hai thân Hàn Tống và Hi Văn nổ tung.Cô cũng mất đi điểm tựa nhào đến phía trước,vừa vặn ngã vào trong lòng ngực Hàn Tống.Hàn Tống theo bản năng đỡ người,không phát giác hành tư thế ôm người từ lúc nào
---[Con m* nó cái tình huống gì đây,Minh Viễn chết tiệt tôi gϊếŧ chết anh.Đừng tưởng tôi không biết anh cố tình đẩy Hàn Tống]---
"Xin lỗi anh không sao chứ " Nhanh chóng điều chỉnh tư thế,thoát khỏi lồng ngực Hàn Tống.Âm thầm mắng Minh Viễn ngàn lần
"Không sao, lúc nãy không cẩn thận mất đà nên va trúng cô.Người xin lỗi là tôi mới đúng" Hàn Tống lắc đầu,môi khẽ mỉm nhẹ nói với Hi Văn.Ánh mắt lại dời về phía Minh Viễn ném một cái nhìn lạnh nhạt vài phần
Minh Viễn cũng trừng mắt nhìn Hàn Tống.Trong đầu lúc này tức lại càng thêm tức điên,anh muốn ra tay đẩy Hàn Tống không ngờ lại tạo thêm cơ hội cho người và Hi Văn thêm gần gũi nhau
Tuy cô và Hàn Tống có chút sự cố,trò chơi vẫn diễn ra như cũ.Cả hai đều chuyên tâm hoàn thành mà không hề chú ý xung quanh.Đạo diễn Lý và các biên tập như đang bàn luận gì đó.Ánh sáng chiếu vào hai người cũng sáng hơi một chút
"Máy quay số 3 làm ơn zoom gần chỗ đội Hàn Tống một tí.Nhớ phải chu toàn ghi hình thật kĩ"
Đạo diễn Lý phân phó,nhìn lên màn hình đang chiếu cảnh quay trong show
Buổi quay tiếp tục diễn ra êm đẹp,quay từ sáng cũng đến khuya tối muộn mới tan làm.Hi Văn cả người rã rời như tàu hủ non bị dầm nát,phải công nhận thể lực của các diễn viên trâu bò thật nha,ghi hình siêng suốt vậy thì ch*t sớm mất thôi
Minh Viễn cứ luôn càm ràm Hàn Tống với Hi Văn,vẻ mặt giấu không khỏi vẻ khó chịu.Hi Văn hết cách mặc Minh Viễn nói gì cũng được,dù sao cô và Hàn Tống quen biết gì đâu chứ,Minh Viễn và Hàn Tống có thù với nhau chứ không phải cô a
Ghi hình kết thúc,Hi Văn cũng chào hỏi mọi người nhanh chóng kéo tay Minh Viễn,khéo léo lựa chọn một góc nhỏ không có ai
"Bây giờ quay cũng đã quay,điều kiện cũng làm rồi cái clip đó anh xóa đi ngay cho tôi"
Minh Viễn như có như không nhướng mày, nói " Xóa ngay ? Em không xem qua thử à,đặc sắc lắm đấy,xóa thì...cũng uổn quá rồi nha"
Hi Văn nhăn mặt " Anh bị điên sao ? Kêu tôi xem lại cái clip không đàng hoàng đó,người biếи ŧɦái như anh lần đầu tôi mới thấy đấy"
" Sao lại không đàng hoàng ? Tôi biếи ŧɦái ? Giai Kỳ em có phải hiểu lầm gì rồi không" Minh Viễn khó hiểu, tự nhiên từ đâu anh bị nói là biếи ŧɦái chứ,bộ bản thân có làm gì sao chăng ?
Minh Viễn lấy điện thoại từ trong túi quần,mở khóa màn hình,nói " Tôi cho em xem là được chứ gì"
"Ấy anh muốn mở nó ra ở đây luôn sao" Hi Văn đè tay lên điện thoại muốn ngăn cản Minh Viễn,thấp giọng nhìn ngó xung quanh,lỡ như có ai đi ngang nghe được chắc cô cắn lưỡi cũng chưa hết nhục đi
"Không sao" Minh Viễn gỡ tay Hi Văn, bấm bấm vài cái lại đưa màn hình về phía cô
"Ấy anh không xóa luôn đi còn muốn đưa cho tôi coi mấy thứ bậy bạ này" Hi Văn đột nhiên phản ứng gay gắt,lấy tay che mặt quay đi không muốn nhìn,cái tên Minh Viễn đáng hận này giữa thanh thiên bạch nhật lại dám mở ra chứ !!!
"Bậy bạ ? Đừng có quay đi,nhìn đây này" Minh Viễn ngày càng khó hiểu, gỡ tay Hi Văn xuống chìa ra điện thoại trước mặt, cái gì mà bậy bạ, cô có bị hỏng đầu ở chỗ nào không đấy,lại còn quay mặt đi,xấu hổ như vậy sao
Hi Văn thuận theo mở mắt nhìn vào màn hình...có gì đó không như cô nghĩ....nó không phải là clip nhạy cảm...lại càng không phải clip 18+...hình như là Hi Văn đa nghi rồi thì phải....
Khoan đã,màn hình hiện lên Hi Văn...à không,nói đúng hơn là Hân Giai Kỳ đang ngủ ,mà đều làm cô không khỏi nhăn mặt đó chính là Hân Giai Kỳ có dáng ngủ cùng gương mặt đang say giấc cực kì khó coi, nhìn kĩ còn có thể nhận ra khóe miệng chảy một ít nước bọt