Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ - Chương 24




Phần lớn mọi người đều giống nhau, lúc tới hoàn cảnh xa lạ, trước tiên sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi, bởi vì không biết cho nên mới sợ hãi.



La Thông cũng giống như vậy.



Lúc hắn mới biết mình đi vào thế giới xa lạ này, trong lòng cũng thực sợ hãi, bởi vì hắn không biết trật tự của thế giới này, càng không biết mình có thể dung nhập vào cuộc sống ở đây hay không, nhưng hiện tại hắn đã biết, cho nên cũng không sợ hãi.



“Biết kiếm tiền như thế nào không?” Nếu thế giới này là độc lập, cùng với những lịch sử mà mình biết không hề giống nhau, như vậy mình có làm gì cũng sẽ không xảy ra hiệu ứng bươm bướm, nếu như thế vậy thì dựa vào những gì mình học trước đây vì mình đổi lấy một chút lợi ích vậy.



“Nên cảm ơn hắn thật tốt.” Trong đầu Vạn Xuân Phong liền đột nhiên hiện lên cách kiếm tiền, La Thông nghĩ ngày mai còn có người mang tiền tới cửa cho mình, liền cảm thấy vết thương trên tay cũng không còn đau.



Yên ổn ngủ một giấc, sáng sớm ngày thứ hai người mang tiền tới cửa quả nhiên đã tới, chỉ là người tới còn có thêm một người.



“Thím, ngài đây là?”



“Ta nghe Xuân Phong nói ngươi bị thương, ngươi dù sao cũng là bởi vì nhà ta mà bị liên lụy, cho nên ta muốn cảm ơn ngươi thật tốt.” Người ở một thôn, chuyện gì cũng không thể lừa một ngày, người nhà ai xảy ra chuyện gì, một lát sau toàn bộ thôn đều biết.





Vạn nương bởi vì không biết làm sao khiến cho Lý gia ngột ngạt, trong lòng khó chịu, sáng sớm liền nhận được tin tức người Lý gia bị La Thông thu thập, nàng không kìm được vui vẻ, bắt một con gà hầm lên đưa tới cho La Thông.



“Mấy ngày nay ngươi phải chú ý miệng vết thương, không thể đụng nước cũng đừng dùng sức phòng ngừa miệng vết thương lại vỡ ra, tuổi ngươi còn trẻ phải chăm sóc bản thân thật tốt.” Ánh mắt Vạn nương không mù, cũng biết gần đây La Thông quả thật thay đổi không ít, nhưng nếu đem La Thông trở thành đối tượng cho con trai, nàng vẫn không hài lòng, cho nên chuyến này mới tự mình đến đây không cho con trai lại tiếp tục tiếp xúc.



La Thông cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy quả nhiên không phải người một nhà không vào cùng một cửa, cả nhà Vạn gia đều rất tốt.



So với tự mình nấu loạn không giống nhau, gà Vạn nương mang đến vừa thơm vừa mềm, La Thông nghĩ nếu có thể ăn cùng cơm tẻ, hắn có thể ăn mấy chén lớn.



Người Lý gia là lúc Vạn nương rời đi thì tới, hai người vừa gặp nhau cũng không nói một câu, liền tự cho đối phương một ánh mắt xem thường.



“Họ La kia, ngươi nhớ kỹ lời nói của ngươi!” Trực tiếp đem bạc ném lên giường của La Thông, Lí lão tam bỏ lại lời uy hiếp liền muốn rời đi, nhưng La Thông giống như một đêm thay đổi, nghe xong những lời không dễ nghe liền không muốn chịu đựng, lớn tiếng trả lời người: “Nhà người nếu muốn kiếm bạc giúp ta liền thử xem, ta dù sao cũng chỉ có một cái mạng cũng không có trói buộc gì, thế nhưng ta cũng không phải là người thích thâm hụt tiền mua bán, nếu ngày nào đó ai chọc ta không vui, ta sẽ kéo ai đó làm đệm lưng mới thoải mái.”



“Ngươi! Hừ!” nghĩ tới những lời người nhà dặn dò trước khi đi, trong lòng Lí lão tam hừ một tiếng, thế nhưng hắn cũng không muốn thật sự cúi đầu, cố nén không cam lòng trong lòng hung hăng trừng người một cái rồi mới chạy.




Trên đường Lí lão tam về nhà, trực tiếp chửi ầm lên! Mười tám đời tổ tông nhà La Thông đều bị hắn mắng một lần.



Hôm qua La Thông cũng không biết như thế nào, thế nhưng thuyết phục được không ít thôn dân, bọn họ thế nhưng đồng ý làm chứng cho La Thông, nói sẽ đi báo quan, trong nhà cũng đành thỏa hiệp, biện pháp thỏa hiệp chính là bồi thường tiền thuốc men cho La Thông!



“Tức chết ta! Dựa vào cái gì đại ca hắn bị đánh thì không được như vậy, nói chúng ta tới cửa trộm cắp còn đòi bồi thường!” sau khi trở về, Lí lão tam vẫn oán giận, hắn thật sự rất tức giận!



“Chuyện như hiện giờ còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể tìm cơ hội báo thù!” thân thể Lý lão đại đã hoàn toàn tốt, chỗ bị đá cũng không đau, nghĩ tới khuất nhục vài ngày trước, hắn làm sao có thể nuốt trôi, nhưng hắn vừa dứt lời liền bị cha hắn dạy dỗ.



“Câm miệng! Còn ngại chọc phiền toái còn chưa đủ lớn sao? La Thông kia là dạng người gì các ngươi không phải không biết, không có việc gì đi chọc vào hắn làm gì? Ngươi xem bình thường hắn ăn trộm ăn cắp đồ nhà người ta, có ai nói gì hắn không? Còn không phải sợ hắn đầu trọc không sợ bị nắm tóc, sợ bị hắn trả thù sao!” Từ nhỏ La Thông là người sống tạm bợ, trước đây nương hắn còn thì còn tốt, nhưng chờ sau khi nương hắn đi rồi thì không ai quản hắn, sau đó thành tai họa trong thôn, nhưng tai họa này không ai dám chọc, chỉ sợ hắn nhớ thương nhà mình đến cửa phiền toái.




Hiện tại chủ nhà Lý gia tên là Lý Minh Sơn, ngày thường Lý Minh Sơn cũng là người ít lời, cũng không đi nói xấu nhà người khác.



Phần lớn mọi người trong thôn đều cảm thấy hắn là người thành thật, nhưng con hắn nuôi ra cái dạng gì hắn là người rõ ràng nhất, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ phải đi giải thích, kỳ thật hắn cũng là người có tư tưởng ích kỷ, cũng không phải người tốt gì.




Nếu tính kế La Thông mãi thì nhà mình cũng không chiếm được chỗ tốt gì, hắn đương nhiên muốn cản, hôm qua lúc người nhà đi tìm La Thông hắn cũng không ngăn cản, người trong nhà lúc xuống tay với Vạn cha hắn cũng không ngăn cản.



Thấy sắc mặt cha mình không tốt, Lí lão tam cũng không dám nói gì, hắn chỉ oán giận nói: “Đây không phải chúng ta chọc La Thông, mà rõ ràng là La Thông không vừa mắt chúng ta! Hắn chỉ là muốn lấy lòng Vạn gia thôi, các ngươi cũng không biết, mới vừa rồi ta gặp Uông Tú Tú! Nàng thế nhưng mang đồ ăn đến cho La Thông!”



Lúc trước Vạn gia đối với La Thông như thế nào, người trong thôn không ai không biết, ước gì cách càng xa càng tốt! hiện giờ thế nhưng tới cửa tặng đồ ăn, quả thật là khác thường.



“La Thông kia nếu không phải muốn lấy lòng cha mẹ Vạn Xuân Phong, cũng không thể cùng nhà chúng ta đối nghịch như vậy! hắn chính là người yêu mềm sợ ác, vậy ngươi thấy trước đây hắn dám trêu chọc chúng ta sao?”



“Được rồi, hiện tại nói những thứ này thì có ích gì? Sau này làm việc gì cũng phải dùng đầu óc! Ngươi xem La Thông kia hiện giờ cũng đã biết dùng đầu óc, chỉ có một đám các người còn dại dột như đầu heo!” Thật sự không muốn nhìn thấy mấy đứa con trai tiền mất tật mang, Lí Minh Sơn liền đứng lên rời đi, thê tử của hắn cũng chính là tiểu cô của Vạn Xuân Phong im lặng từ nãy tới giờ, trong lòng nàng nghĩ ra một chủ ý ác độc.



Chỉ cần khiến cho người Vạn gia ngột ngạt chuyện gì nàng cũng đồng ý làm! Nếu La Thông cố ý, vậy nàng sẽ giúp hắn một phen, giúp hắn cưới một phu lang về nhà!



Hừ! hai vợ chồng kia không phải luôn miệng nói con trai nhà mình không lấy chồng sao, phải ở trong nhà lấy vợ sinh con, nàng thật muốn nhìn tới ngày con trai nhà hắn xuất giá, vẻ mặt của hai người kia sẽ như thế nào!