Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược

Chương 17





Nhưng đêm nay Trần Hi lại ngủ không ngon.

Không có nàng, nàng sợ Lục Thời Nghiễn không chịu nổi, đã chết.

Gà gáy ba tiếng, nàng lập tức lăn lông lốc từ trên giường bò dậy.

Vốn định đi xem Lục Thời Nghiễn trước, nhưng nghĩ lại tình hình hiện giờ của Lục gia, nàng vẫn mặc quần áo tử tế đi vào phòng bếp - làm bữa sáng xong xuôi, lát nữa mang bữa sáng qua đó.

Cũng không thể mang gạo đến Lục gia nấu nướng, không ổn chút nào, như vậy cũng dễ dàng bị Lục Thời Nghiễn phát hiện.

Với tính tình của hắn, nếu phát hiện nàng ở nhà hắn thổi lửa nấu cơm, thật sự có thể tức chết ngay tại chỗ.

Trước tiên cứ lén lút, chờ hắn giữ được mạng rồi nói sau.

"Tiểu Hi?"
Phía đông truyền đến tiếng gọi của mẹ nàng.


"
"Dạ" Trần Hi lên tiếng: "Con đi nhà xí, mẹ ngủ tiếp đi, trời còn sớm mà.

"
Lúc này mẹ Trần mới yên tâm: "Nhìn đường đi.

"
Trần Hi vừa đi ra ngoài vừa lên tiếng: "Ai, con biết rồi ạ.

"
Nàng quả thật đi một chuyến đến nhà xí trước, chẳng qua sau khi đi ra không trở về phòng, mà là rửa tay sau đó chui vào phòng bếp.

Mặc dù Trần gia không giàu có, nhưng khẩu phần thức ăn hằng ngày vẫn phải có.

Trần Hi nấu cháo trắng, thấy trong bình trứng gà còn nhiều, tiện tay nấu thêm mấy quả trứng gà.

Nhà họ Trần có bốn người, Trần Hi nấu sáu quả trứng gà.

Trong đó có hai quả cho Lục Thời Nghiễn.

Không phải nàng tự chủ trương, tận dụng đồ đạc của Trần gia, nàng bây giờ là đang cứu cả nhà Trần gia, đừng nói là hai quả trứng gà, cả một giỏ trứng gà cũng được.

Tình huống của Lục Thời Nghiễn thật ra phải ăn canh trứng gà hoặc nấu canh trứng gà là tốt nhất, nhưng quá phiền toái, không dễ mang theo, nếu Lục Thời Nghiễn phát hiện, nàng vừa không dễ giấu, cũng không dễ chạy.

Để đảm bảo an toàn, nàng đành luộc hai quả trứng gà, lại mang thêm hai cái bánh bao là được.

Bánh bao là bánh bao rau do mẹ Trần hấp hai ngày trước, trực tiếp cho vào nồi hấp là được, sau khi hấp xong, Trần Hi ăn trước một cái.


Trứng gà và rau dại, mùi vị rất tươi mới.

Đang ăn thì mẹ Trần tiến vào, vốn là lo lắng con gái không nghỉ ngơi tốt, kết quả vừa tiến vào đã thấy con gái nhỏ đang ngồi xổm trước bếp gặm bánh bao, nhất thời cảm thấy vui vẻ: "Đói bụng?"
Trần Hi: "! Dạ.

"
Mẹ Trần liền nói: "Mẹ tới nấu cơm, con đi ngủ đi, còn sớm mà.

"
Trần Hi lập tức lắc đầu: "Con không buồn ngủ, ngày hôm qua ngủ nhiều rồi, mẹ đi nghỉ đi, hôm nay không phải còn phải thu hoạch lương thực ngoài đồng sao, chờ khi nào con làm xong, con gọi hai người dậy ăn cơm.

"
Mẹ Trần không lay chuyển được nàng, vừa đau lòng, vừa ấm lòng, cứ thế bị đẩy về phòng tiếp tục nằm.

Sau khi cháo nấu xong, Trần Hi dập lửa.

Để trứng gà không bị nguội nhanh, sau khi vớt từ trong nồi ra, nàng trực tiếp dùng lá lau sậy bọc lại nhét vào trong ngực, một chút cũng không thấy lạnh.

Sau đó lại gói thêm hai cái bánh bao.

Trước khi đi, lại cầm mấy quả trứng gà sống từ trong bình, cất kỹ càng, lúc này mới rón rén ra cửa.


Không cần thuốc bổ, vậy nàng đành nghĩ biện pháp lén lút đổi thành đồ dùng hàng ngày đưa qua.

Ở thôn Bình sơn, đa phần các gia đình đều còn đang ngủ say, nhưng cũng có mấy nhà đã sáng đèn.

Tỷ như nữ chính Thập Bát Nương, thức dậy sớm như vậy, khẳng định là dậy sớm để làm bánh ngọt, chuẩn bị vào trong thành bày sạp bán.

Còn có cả Lâm gia, dậy sớm tất nhiên là nam chính Lâm Lang chuẩn bị đi học đường.

Xa xa nhìn thấy ánh đèn nàng lập tức trốn tránh hai nhà này - - có thể cách nam nữ chính có bao xa thì cách bấy nhiêu!
Đến nhà họ Lục, cửa chính vẫn đóng chặt, nàng có thể dùng kỹ xảo khóa cửa từ bên trong, nhưng không có cách nào mở cửa từ bên ngoài, cho nên đành rón rén vòng ra sau nhà.

Để tránh chuyện ngày hôm qua trèo tường bị bắt gặp tại chỗ lại phát sinh, đầu tiên nàng đứng ở chân tường nghe ngóng một hồi, quả thật không có động tĩnh gì, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí tận lực không phát ra động tĩnh trèo lên tường.