Xuyên Vào Phế Vật Nữ Phụ

Xuyên Vào Phế Vật Nữ Phụ - Chương 22: Gặp lại




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



-Kiều Nhi, cậu đi kiểu gì vậy?-Cao Thuỳ Anh quái dị nhìn cô



-Mình không sao đâu, chỉ là ngồi lâu quá nên bị mỏi thôi mà-Chu Kiều Nhi kiếm cớ.



"Ca ca chết tiệt, hành hạ mình cả đêm hôm qua đến giờ cũng không thể khép chân lại được!" Cô ai oán



-À, cậu có biết cuộc bầu chọn thành viên hội học sinh đang diễn ra không?



-Mình không quan tâm-cô thờ ơ nói



-Cậu không quan tâm không được đâu-Cao Thuỳ Anh cười gian trá



-Vì sao?-cô nghi ngờ



-Tất nhiên là bởi những người được đề cử bao gồm có cậu mà!-



-Cái gì??? Sao lại thế?-



-Thầy giáo bầu cử cậu đó! Cậu không rút lại được đâu, người ta sẽ chế nhạo đó



-Haizz, tại sao lại lôi mình vào chuyện vớ vẩn này chứ- cô vò đầu



-Các học sinh nữ lại không nghĩ là vớ vẩn đâu. Biết sao không? Hội trưởng hội học sinh trường mình rất nổi tiếng đó!-



-Tại sao?



-Con nhỏ này, sao cái gì cũng không biết thế???-Cao Thuỳ Anh cốc đầu cô





-Này, vậy thôi có cần đánh đau thế không?-cô ôm đầu nói



-Được rồi, được rồi, nghe tớ nói đây nè



-Hội trưởng hội học sinh tên là Tống Thiên Ân, con trai của gia đình giàu có bậc nhất nước C đó, anh ấy là chuẩn soái ca à nha! Vừa đẹp trai, học giỏi lại còn thân thiện, vui tính nữa. Là niềm mơ ước của biết bao cô gái đó. Có người nói tốt nghiệp anh ấy sẽ tiếp quản công ty gia đình luôn. Thế nên mới có chuyện các cô gái đấu đá nhau giành chức hội phó để được gần và câu dẫn anh ấy đó!-



Nghe Cao Thuỳ Anh nói một tràng đến bắn cả nước bọt xong, Chu Kiều Nhi nghĩ thầm



"Ai thích thì tranh giành tên hội trưởng đó đi chứ mình không rảnh, thà về nhà ngủ cho khoẻ còn hơn"




------------------------------------



Ngày bỏ phiếu



Tất cả học sinh của trường trung học S đều túm tụm lại nơi dán giấy thông báo phân chia chức vụ



-Cái gì??? Con nhỏ đó được làm hội phó sao?-phái con gái hét ầm lên không thể tin được.



Trong lớp học



-Kiều Nhi, biết tin gì chưa? Cậu giữ chức hội phó hội học sinh đó!-Cao Thuỳ Anh kích động gọi cô



-Hả, sao lại thế được?-



-Hội phó hội học sinh được quyết định từ kết quả thi khảo sát đó, mà cậu lại đứng đầu khối nên thế là phải rồi-



-Biết thế mình đã cố tình thi điểm thấp rồi-Chu Kiều Nhi khóc ròng




-Từ ngày mai cậu phải đến phòng hội học sinh để nhận chức đấy. Nên cảm thấy may mắn vì ngày ngày được ngắm trai đẹp đi-Cao Thuỳ Anh huých nhẹ mấy cái vào tay Chu Kiều Nhi



Sáng hôm sau



Cốc cốc cốc



-Vào đi-giọng con trai phát ra



"Kì quái, hình như mình đã nghe giọng nói này ở đâu rồi thì phải" Chu Kiều Nhi nghi ngờ đẩy cửa bước vào phòng hội học sinh thì thấy một người con trai đang ngồi nhìn ngoài cửa sổ



"Đây chắc là hội trưởng hội học sinh"cô nghĩ



-Xin chào, em là Chu Kiều Nhi, em đến để nhận chức hội phó



Người con trai xoay người lại cười



-Nghe nói em là học sinh có thành tích đứng đầu khối mười, rất vui được làm...



-Là anh/cô-hai người đồng thanh tập một(t/g: mng còn nhớ người đã cứu Chu Kiều Nhi ở tập 11 không?*cười*)




-Anh/cô là tên đáng ghét hôm đó-đồng thanh tập hai



-Hoá ra anh/cô học trường này!- đồng thanh tập ba



-Đừng có bắt chước tôi!!!-đồng thanh tập bốn







(Nam chính mới lên sàn nha!)



Tống Thiên Ân cười thầm trong lòng. Nhất định phải giao một đống công việc cho cô ta làm mới được



Rầm



-Cái gì vậy?-cô nghi hoặc ngước lên nhìn đống giấy trên bàn



-Công việc của cô đó, làm không xong sẽ bị phạt-Tống Thiên Ân cười gian xảo



-Cái quy tắc đó đâu ra vậy???-



-Làm hội phó là phải như vậy.- Anh cho là đúng nói



"Cái tên này chắc chắn là đang trả thù mình vụ hôm đó mà. Thân thiện gì chứ, ác quỷ thì có"



Vậy là Chu Kiều Nhi đã hoàn thành xong toàn bộ công việc với tốc độ cực khủng bố khiến Tống Thiên Ân đang uống nước cũng phải phun toàn bộ ra



-Xong rồi?-Anh không tin được hỏi



-Nghĩ tôi nói dối thì có thể kiểm chứng- cô dương dương tự đắc



Tống Thiên Ân xem lại toàn bộ các giấy tờ mà phải trố mắt



"Làm rất tốt"



Từ đó trở đi, Tống Thiên Ân nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, không còn vẻ gì là coi thường nữa mà còn có chút khâm phục.