Xuyên Vào Mạt Thế, Không Làm Nũng Sẽ Ngủm

Chương 35: BÌNH XỊT ZOMBIE




Mục Tử Ca mở mắt ra lần nữa, cô giật mình hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mắt.

"Gào gào gào!"

Xung quanh cô  tất cả đều là zombie, đang ùn ùn lao tới.

“001, nhanh lên, đổi cho tôi《 Bình xịt Zombie》!”

Cô hoảng loạn kêu lên, hai tay vung lên, phóng ra hai tia sét, đánh gục hai con zombie vừa lao vào.

Khi xịt nước zombie lên người, đám zombie gần đó bất ngờ chậm lại.

Mục Tử Ca mặc bộ đồ thể thao đen, đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai. Cô giơ hai tay lên, bắt chước điệu bộ của zombie rồi gầm nhẹ hai tiếng, trông vừa đáng yêu lại vừa hung dữ.

Mấy con zombie đứng gần nghiêng đầu nhìn cô. Có vẻ chúng nghĩ cô là đồng loại nên ngừng tấn công.

Thấy vậy, Mục Tử Ca thở phào.

Cô nhìn quanh. Dường như mình đang đứng trên một con phố nào đó trong thành phố. Cô ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện ra một trung tâm thương mại gần đó, đôi mắt bất giác sáng rỡ.

Liếc qua đám zombie đã tản đi, cô cúi xuống, rút con d.a.o găm, động tác thuần thục rạch đầu con zombie vừa bị g.i.ế.c ra, may mắn lấy được một viên tinh hạch.

Đã lâu không ngửi mùi hôi thối này, cô suýt nữa thì nôn, may mà bản thân có đeo khẩu trang.

Mục Tử Ca lách qua đám zombie. Thỉnh thoảng gặp con nào gầm gừ, cô cũng đáp lại một tiếng, thế là an toàn tiến vào trung tâm thương mại.

Bình xịt zombie có thể duy trì trong một tiếng, zombie cấp 1 và 2 sẽ không tấn công.

Cửa trung tâm thương mại mở toang, bên trong có ít zombie hơn.

Cô thong thả đi dạo quanh, thu thập quần áo nhẹ bỏ vào không gian, còn có cả xe trượt và giày patin.

Còn lại 10 mét vuông không gian, cô tiến vào siêu thị trong trung tâm thương mại, lấp đầy bằng các loại thực phẩm ăn liền.

Chợt nhớ ra trong không gian không có xe cũng không có giường, cô lẩm bẩm: "Không gian này bé quá, chẳng đủ dùng gì cả."

001 trấn an: 【Khi nào tiêu đủ 100 điểm, không gian sẽ tự động mở rộng thêm. Yên tâm đi, kí chủ.】

Mục Tử Ca trầm tư suy nghĩ. Cô đã tiêu 73 điểm, còn thiếu 27 điểm, mà hiện tại chỉ còn 9 điểm.



Đang định tiếp tục tìm kiếm, cô bỗng nghe thấy tiếng còi xe từ ngoài trung tâm thương mại vang lên.

Có người sống đến.

Cô nhìn quanh một lượt, nhanh chóng trèo lên kệ hàng ở góc, nằm rạp xuống, chăm chú nhìn về phía thang cuốn.

Bỗng nhiên, tiếng s.ú.n.g vang lên liên hồi.

Một nhóm người từ xe tải bước xuống, sau khi vào trung tâm thương mại, họ lập tức nổ s.ú.n.g hạ hết đám zombie xung quanh.

Sau đó, họ nhanh chóng khóa cửa hai bên.

"Haha, Thật không ngờ lại dễ dàng như vậy! Cả trung tâm thương mại này giờ là của chúng ta!" Một giọng đàn ông the thé vang lên.

Mục Tử Ca rất nhanh liền thấy rõ gã đàn ông vừa bước ra từ thang cuốn.

Dưới lớp áo khoác, gã ta mặc bộ đồ tù, trên mặt đầy những vết sẹo do d.a.o rạch. Những người này nhìn dữ tợn vô cùng.

6 gã đàn ông và 1 người phụ nữ hùng hổ xông vào siêu thị. Một gã béo cười khẩy: “Nhìn xem, con bé kia còn run lẩy bẩy kìa.”

“Quả là may mắn, vừa mới vào hiệu thuốc đã vớ ngay một em xinh tươi. Ăn uống no nê xong thì chúng ta sẽ giải khuây một trận đã đời.”

Cô gái xinh đẹp kia bật khóc nức nở: “Cầu xin các anh... tha cho tôi... đi mà!”

Một gã trung niên với vẻ mặt dâm đãng vung tay tát vào m.ô.n.g cô ta: “Đừng có làm ồn. Lo mà ăn no đi rồi còn hầu hạ ông mày cho đàng hoàng.”

Đám đàn ông lôi mấy thùng giấy ra rồi bắt đầu nhét đầy đồ ăn vào, vừa làm vừa nhai nhồm nhoàm.

Mục Tử Ca lén lút nhìn, nhưng không dám nhúc nhích.

Phải làm gì bây giờ? Cô không thể nào đối đầu với bọn chúng!

Có lẽ vì đói quá, cô gái kia vớ lấy một ổ bánh mì rồi bắt đầu ăn ngấu nghiến. Dù gì cũng phải lấp đầy cái bụng đói trước đã.

Sau khi chất đầy đồ ăn, đám đàn ông bắt đầu vây quanh cô gái.

“Ai trước đây?” Một gã gầy nhom nhìn quanh, tay kéo khóa quần xuống.

Cô gái tuyệt vọng cầu xin: “Xin các anh, đừng mà... Tha cho tôi.”



Mụcc Tử Ca quay mặt đi, không dám nhìn.

Tên đàn ông dâm ô đã bắt đầu ra tay, sau đó, cô chỉ nghe thấy tiếng khóc thảm thiết và âm thanh la hét đau đớn của cô gái kia.

Ngay lúc Mụcc Tử Ca đang trong cơn hoảng loạn, ngoài kia lại vang lên tiếng còi xe, tiếp theo là tiếng cửa trung tâm thương mại bị phá tung.

Đám người đang "vui vẻ" kia lập tức dừng lại, quay phắt ra, tức giận nhìn nhóm đàn ông mới bước vào.

Mụcc Tử Ca hé mắt nhìn, thấy 5 người đàn ông mặc đồ da đen bước vào, trong đó có hai người đeo kính râm, trông rất hùng hổ.

6 gã đàn ông trong siêu thị vội vàng cầm lấy súng, gã béo hầm hầm hét lớn: “Chúng mày là ai? Muốn c.h.ế.t à?”

Chưa kịp phản ứng, một gã đeo kính râm đã vung tay, một quả cầu lửa bay thẳng về phía gã béo, thiêu cháy cánh tay hắn ta.

Gã béo hét lên đau đớn: “Aaa, đối phương là dị năng giả!”

Gã đàn ông dâm ô bắt đầu sợ hãi, run rẩy hỏi: “C-các anh là ai?”

“Hắc Bang.” Người đàn ông với tóc được cắt tỉa gọn gàng, lạnh lùng trả lời một câu, hoàn toàn không để những kẻ này vào mắt.

Nghe đến “Hắc Bang”, đám kia không khỏi rùng mình.

Đây chẳng phải là băng đảng lớn nhất ở thành phố S sao?

Vừa mới trốn khỏi nhà tù, cướp được s.ú.n.g từ đồn cảnh sát, chưa kịp hưởng thụ bao lâu, giờ lại gặp phải mấy kẻ khét tiếng này.

Đúng là xui xẻo!

“Tụi tao có gây thù oán gì với chúng mày đâu.” Gã gầy nhom liếc quanh, bọn chúng chỉ tới đây kiếm chút đồ ăn thôi mà.

Gã đeo kính râm khoanh tay, giọng điệu lười biếng: “Đây là địa bàn của bọn tao.”

Mục Tử Ca nằm ở phía trên quan sát, trong lòng không khỏi thích thú.  Họ thật sự ngầu và bá đạo, phong thái này hình như cô đã gặp ở đâu rồi.

“Tụi mày đừng quá đáng! Đồ ăn ai tới trước thì lấy trước, cùng lắm là chia đôi!” Một gã trong nhóm không nhịn được phản bác, tức giận gào lên phản đối.

Chíu! Chíu! Chíu!

Một gã đàn ông mặc đồ da vung tay, lưỡi đao gió bay thẳng vào cổ họng đốiphương, khiến gã trợn trừng mắt rồi ngã gục xuống.