Giang Vãn uể oải nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trong thế giới thực cô đã từng trải nghiệm độ khó của chuyện thoát khỏi kiếp độc thân, tại sao vào thế giới tiểu thuyết rồi mà cô lại phải trải qua thêm lần nữa.
Tối qua hệ thống đã có lòng tốt nhắc nhở cô rằng trong thế giới thực cô đã là người thực vật, ở đây cô chỉ còn 72 giờ để sống.
[Đọc full tại dembuon.vn| Lên gg search tên truyện + dembuon]
Những người này quá cùi bắp.
Cô chỉ muốn nhanh chóng tặng đầu* để kết thúc trò chơi này.
*Chết trong game.
Không đúng.
Là buổi tiệc.
Còn không bằng trở về chơi game.
Suy nghĩ này vừa hiện lên, Giang Vãn lập tức gửi tin nhắn cho Bố Trọng Nghiêu, ngay khi ngón tay cô vừa nhấn nút gửi đi, thoáng thấy một nhân vật trong đám đông mà khiến cô trỗi dậy niềm đam mê vô hạn.
Chẳng qua là...
Đam mê trả thù.
Cha Tưởng.
Kẻ cặn bã này từ đầu đã coi cô như một công cụ, khi còn giá trị thì giữ bên mình, khi đã vô dụng thì ném cô ra xa, tránh cô như tránh ôn dịch.
Bây giờ còn muốn hại cô?
Kinh tởm.
Cô ghê tởm đến mức trong lòng bừng lên tinh thần công lý, muốn thay trời hành đạo.