Xuyên Văn: Ta Không Làm Nữ Chính

Xuyên Văn: Ta Không Làm Nữ Chính - Chương 4: Em trai tiểu biến thái của đại biến thái đến rồi




Giữa cánh đồng lúa rộng lớn, hình ảnh một cô gái nhỏ bé không ngừng đá vào cục gì đen đen dưới đất rất thành công thu hút Anh Chàng nông dân siêng năng ngủ quên trên cây từ hôm qua đến bây giờ.



Hắn dụi mắt, đi lại gần:



- Hai người đang làm cái gì vậy???



An Dường cùng tên trộm đờ mặt nhìn người vừa tới, lại nhìn nhau... cùng có cảm giác gì đó không hợp lí.



An Dương nhìn vùng lúa đã bị mình dẫm nát, dật mình một cái



Tên trộm lé chiếc gùi sau lưng, lông gáy dựng ngược.



Cả hai âm thầm đếm nhẩm: một... hai.... ba. Mặt như ngỡ ngàng chỉ:



- Nhìn đằng sau có cái gì kìa



Anh chàng nông dân bán tín bán nghi quay lại nhìn... không có gì cả....



- Có cái gì đâu mà....



Chưa kịp nói xong đã ngơ ngác quay ngược quay lui. Người đâu hết cả rồi???




Gãi gãi đầu, thôi thì lên cây ngủ tiếp vậy!



Bước vài bước, đập vào mắt hắn ta là hình ảnh một lão nông dân khuôn mặt đen thui tay cầm theo một chiếc gậy hớt ha hớt hải chạy tới...



Trời còn chưa sáng ai lại chọc giận ba vậy chứ??? Chàng nông dân nghĩ thầm vẫn tiến tục đi đến.



Nhưng mà, chân hắn chợt khựng lại khi nghe thấy tiếng rống:



- Cái thằng nghịch tử này, mày đang làm cái gì lúa nhà mình vậy hả???




----------------



Không biết như thế nào mà An Dương bán sống bán chết cùng tên trộm vai kề vai thắm thiết chạy một mạch lên đường lớn cách đó không xa.



Theo tên trộm chui vào chiếc ferrari đỏ đậu ven đường. An Dường nhìn cánh đồng nhỏ dần rồi biến mất.



Ngỡ ngàng liếc sang bên cạnh, cô không tin vào mắt mình nữa... cái thể loại trộm gì đây???



Đi xe xịn ăn trộm lúa??? nói ai tin???




Chỉ thấy là, tên trộm nhỏ con đang quen thuộc điều khiến chiếc Farrari đắt tiền, một tay cầm điện thoại xịn bấm bấm:



- hừ.... em làm rồi đó. Anh lo mà giữ lời đi.



Tắt điện thoại, hắn gỡ vải đen che mặt lộ ra một tiểu soái ca thực thụ trông rất quen mắt.



Cô nghi ngờ hỏi:



- Nhóc.. tên gì?



Hắn nhìn cô, đảo đến cái trán hơi sưng đỏ cảm thấy có chút tội lỗi, đành trả lời thành thật:



- Bạc Kiến Thương.



An Dương không nói gì nuốt nước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không tiếng động nhăn mặt:



- Má ơi!!! em trai tiểu biến thái của đại biến thái đến rồi



--------------------------------------------------------- hết chương 4 ---------------------------------