Sau khi cả bộ lạc đã chấp nhận việc khế ước, Trương Tiểu Hạ mới bắt đầu dạy mọi người cách dự trữ thức ăn. Cô còn dạy họ thêm nhiều kiến thức về thức ăn, chỉ cho họ thấy loại thực vật nào trong rừng có thể ăn và không thể ăn. Măng tre non được cô và mọi người hái về để phơi phô, Thịt thú rừng cũng được xẻ nhỏ phơi lên, cô còn dạy họ cách săn bắt bằng những vũ khí....
Thời gian từng ngày trôi qua rất êm đềm, nhưng hôm nay lại khác. Xuân Yên ả ta không có chuyện lại muốn đến gây chuyện với cô, cô ta trước khi cô đến là kẻ được người người ngưỡng mộ, ca tụng và theo đuổi, nhưng giờ thì sao? Không có một ai hết? Đến cả những giống đực trước khi theo đuổi cô, bây giờ nhìn lại không có một ai? Mà nhìn bên cạnh cô toàn là những giống đực nói ra phải đi phía sau ả, nhưng giờ lại đi phía sau cô! Hôm nay cô ta không thấy có Tang Văn hay Thiên Hoàng ở bên cạnh nên mới dám ra để mắng mỏ cô.
“ Con phù thủy chết tiệt, mày đang bày mưu tính kế gì đúng không?"
Trương Tiểu Hạ đang chỉ mọi người thêm những thứ khác thì từ đâu tiếng mắng mỏ của Xuân Yên kéo đến. Cô chỉ biết thở dài, mấy ngày nay không thấy ả tưởng mình có thể sống yên ổn, không ngờ bây giờ lại đến gây chuyện.
“ Tôi đang bày mưu tính kế đấy!"
“ Mọi người thấy chưa cô ta đang muốn hãm hại bộ lạc chúng ta, mọi người đừng nghe cô ta nữa!" Nhìn cô ta cười như được mùa Trương Tiểu Hạ chán chả buồn đôi co, đưa tay gãi tai rồi nói.
“ Xuân Yên, cô có hiệu ý nghĩa của câu nói đó không? Đúng là nói cô ngốc cô lại tự ái, tôi mà muốn hại mọi người thì đã không mấy công sức để ngồi đây chỉ dạy mọi người cách sống xót, mà thay vào đó ngồi chơi rồi!"
“ Xuân Yên, cô ấy tốt với chúng ta như vậy sao cô cứ có ác cảm với cô ấy vậy?"
“ Cô đừng hẹp hòi vậy chứ?"
Trương Tiểu Hạ nghe mọi người bàn tán đều rất vui, lòng thầm cho mọi người nói nữa cho đã. Nhìn khuôn mặt tức giận bốc hoả không có chỗ giải toả đó rời đi, Tiểu Hạ cười trong lòng. Nữ chính này mặc dù xinh đẹp nhưng tâm địa độc ác, khi phát hành rất được độc giả đón nhận nhưng ai đời tất cả đều ghét nữ chính, một cái kết bi thảm.
Hôm nay lại một ngày mưa gió, Trương Tiểu Hạ do ngấm nước mưa nên bây giờ đang sốt cao. Tang Văn và Thiên Hoàng cả hai đều lo lắng chạy đi chạy lại, cầu mong cô khoẻ lại, bởi giống cái ở thế giới này sinh ra đã yếu ớt nếu không chăm sóc kĩ dễ bị cảm lạnh dẫn đến mất mạng.
“ Xin lỗi nàng, nàng tỉnh lại đi đừng ngủ nữa!"
Thiên Hoàng nắm lấy bàn tay mà cầu nguyện, cơn sốt mê mang kèm theo giọng điệu run rẩy của Thiên Hoàng khiến cô mơ màng tỉnh giấc.
“ Thiên Hoàng đừng khóc, ta không sao?"
“ Nàng tỉnh rồi, nàng có muốn uống nước không để ta lấy!"
“ Ta không sao!" .
||||| Truyện đề cử: Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng |||||
Nghe giọng cô yếu ớt Thiên Hoàng lại càng trách, hắn không thể bảo vệ cô tốt lại chưa cho cô cảm giác an toàn, có lẽ đó là lý do mà không muốn kết bạn lữ với hắn.
“ Nàng hay kiên cường lên, đừng rời xa ta ta không thể sống thiếu nàng!"
Nhìn thấy Thiên Hoàng lo lắng cho mình lại đến mức bàn tay và cả thân thể đều run lên, Trương Tiểu Hạ trong lòng có chút tự trách. Người ở thế giới này đều lo cho cô nhưng cô thì sao? Cô giấu họ để tìm cách trở về! Lợi dụng tình yêu và sức mạnh của hai người đàn ông yêu thương mình để có thể trở về?
Trương Tiểu Hạ bất giác trong cơn mê nghĩ về mình lúc kia, bị mọi người khinh thường còn đi học, bạn bè lợi dụng... Giờ nhìn thấy Thiên Hoàng vì lo lắng cho mình mà run rẩy, lòng lại quặn thắt.
“ Thiên Hoàng, ta muốn kết bạn lữ với huynh!" Trương Tiểu Hạ trong cơn mê sản nói, cơn sốt này có phải nó khiến đầu óc cô không được minh mẫn không, nhưng cô không thể chịu được cảnh đau thắt trong lồng ngực này.
“ Nàng hãy nghĩ ngơi đi đừng ép bản thân!"
Thiên Hoàng còn chưa kịp nói xong đã bị cô ôm lấy mà hôn lên.
“ Nếu huynh không thích có thể đẩy ta ra!"
Thiên Hoàng sao có thể đẩy cô ra được, nụ hôn nồng nhiệt này làm cho Thiên Hoàng cũng quên đi tất cả mà chìm vào trong quái cảm. Cả hai là lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể nhau nhưng lại thành thạo mọi ngóc ngách của đối phương. Thần trí của hai người như mất đi mà thay vào đó chỉ còn là hơi thở dồn dập của hai người, và làn ánh sáng xanh trắng vây quanh. Hơi nóng của đối phương truyền qua khiến cả hai đều muốn quấy lấy nhau hơn, như giờ phút này hơi thở nóng của của đối phương đang truyền vào. Nụ hôn và những cái chạm nóng rát đó đều được trộn lẫn vào nhau.
“ Thật cảm ơn nàng!" Sau cơn mê mang Thiên Hoàng nhìn cô nằm trong lòng cơn sốt cũng đã giảm, và nhìn dấu ấn hiện rõ trên cổ tay của hai người trong lòng nở hoa mà cảm ơn.