Anh ấy lại quay đầu nhìn Triệu Tùng, nói:
“Đúng rồi, đồng chí Triệu Tùng cũng đi cùng đi.”
Trương Thiên và Triệu Tùng nhìn nhau, theo Trương Cốc Mãn xuống lầu, đạp xe đạp đến văn phòng đại đội.
Trên đường, cô hỏi Trương Cốc Mãn:
“Lần này họp là định bàn việc gì?”
Trời sắp tối rồi, giờ này họp thì chắc chắn có việc quan trọng.
Trương Cốc Mãn đón gió lạnh, lớn tiếng đáp:
“Là về việc chia đất, nửa số người trong đại đội muốn chia đất, mỗi ngày đều chạy đến nhà đội trưởng nói đến chuyện này, còn có mấy đội trưởng đội sản xuất, họ cũng muốn chia đất.”
Trương Thiên không nói gì nữa, vừa nghe đến chia đất thì cô đã đoán được mục đích cuộc họp hôm nay là gì.
Quả nhiên, ngay khi cuộc họp bắt đầu, Trương Mạch Đa đi thẳng vào vấn đề.
“Mọi người, về việc chia đất đang gây xôn xao dạo gần đây, mọi người có ý kiến gì? Cứ nói ra để trao đổi.”
Phòng họp im lặng một lúc, mọi người nhìn nhau. Trương Thiên không nói gì, lặng lẽ quan sát những người khác.
Một lúc sau bí thư Phạm lên tiếng trước.
“Đại đội trưởng, theo danh sách nộp lên hôm nay, hai phần ba đội chúng ta đều đồng ý chia đất, chủ yếu là để nâng cao hiệu quả sản xuất. Mọi người có đất, cũng sẽ hăng hái làm việc hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-548.html
.]
“Ngoài ra hầu hết xã viên đều rất ghét những người làm việc qua loa, không có tâm nhưng vì ở ruộng làm qua loa mà vẫn có điểm công. Việc này chúng ta không thể tránh được, vì người chấm điểm không thể luôn theo dõi từng người.”
“Cũng chính vì có những chuyện như vậy, một người chăm chỉ lại nhận được điểm công như người lười biếng, khiến mọi người không muốn làm việc nghiêm túc.”
“Thật lòng mà nói, rõ ràng những năm gần đây năng suất sản xuất của đội đã thấp hơn trước, thu hoạch lương thực nhiều hơn nhưng đó là vì giống cây trồng có năng suất cao hơn được cấp trên cấp xuống. Nếu cứ tiếp tục như thế này, sau này cả đội sẽ không ai làm việc nghiêm túc nữa.”
DTV
Bí thư Phạm thở dài cảm thán:
“Tôi vẫn ủng hộ việc chia đất, đất thuộc về tập thể và thuộc về cá nhân, hiệu quả đạt được hoàn toàn khác nhau. Chia đất sẽ kích thích được tính tích cực trong sản xuất của xã viên hơn.”
Nghe bí thư Phạm nói xong, Chủ tịch Liên đoàn Phụ nữ Triệu Hồng cũng lên tiếng:
“Tôi cũng ủng hộ việc chia đất, làm nhiều được nhiều, những người lười biếng không chịu làm việc chăm chỉ, chỉ vì không làm việc nghiêm túc mà vẫn được chia lương thực nên mới càng ngày càng lười biếng, giống như những con đỉa hút máu, hút m.á.u những người làm việc chăm chỉ nhưng như vậy là không công bằng với họ!
Nếu chia đất, những người không làm việc chăm chỉ kia, ruộng đất không trồng được lương thực, họ đói thì sẽ không còn lười biếng nữa.”
Giọng Triệu Hồng nghiêm nghị, đầy vẻ không hài lòng.
Điểm này Trương Thiên cũng đồng ý, điểm yếu của ăn cơm chung là rất khó thống kê chính xác số lượng và chất lượng lao động của từng người, phân phối lợi ích cũng không đều.
Ưu điểm của hệ thống khoán sản phẩm gia đình là giải phóng năng suất nông thôn, thúc đẩy tính tích cực trong sản xuất nông nghiệp nhưng hệ thống khoán sản phẩm gia đình cũng có vài vấn đề. Chia đất theo hộ là kinh doanh gia đình, khá phân tán, quy mô nhỏ, tăng chi phí sản xuất và không thuận lợi cho cơ giới hóa nông nghiệp.
Hiện nay vì ruộng đất thuộc tập thể nên có thể sử dụng máy kéo, máy móc lớn để canh tác thu hoạch. Nếu như chuyển sang làm riêng, ruộng đất bị chia nhỏ, máy kéo và các máy móc nông nghiệp lớn sẽ khó sử dụng. Cũng chính vì thế, sau này mới có các chính sách phát triển đồng ruộng tiêu chuẩn cao.
Tuy nhiên hệ thống khoán sản phẩm gia đình thật sự có thể thúc đẩy phát triển xã hội, ít nhất là hiện tại, cần giải quyết vấn đề tích cực trong sản xuất của mọi người trước, sau đó mới dần dần giải quyết các vấn đề khác.
“Tôi không đồng ý.”
Đội trưởng đội sản xuất thứ hai, Chu Hưng Quốc lạnh lùng nói.