Trương Thiên không hề muốn làm như vậy.
Chỉ cần điều kiện cho phép, cô có thể nằm dài nghỉ ngơi tận hưởng cả ngày.
Trương Hồng Binh chẹp miệng:
“Cái đó thì thôi bỏ đi, nhưng đồ ăn ở căng tin trường em chắc chắn cũng không tồi.”
Cậu nói với thái độ vô cùng tự tin.
Ăn cơm xong, cả đám nghỉ ngơi một lúc rồi lại tiếp tục đi dạo quanh trường học, mãi cho đến giờ đóng cửa buổi chiều họ mới rời đi.
Tranh thủ lúc trời còn chưa tối, Trương Thiên và Triệu Tùng đánh lẻ khỏi nhóm, đi tới bệnh viện gần đó để hỏi về việc triệt sản.
Bác sĩ phụ trách vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy người tới lại là một cặp vợ chồng trẻ, nhưng vị bác sĩ đó lấy lại vẻ bình tĩnh rất nhanh, bắt đầu dò hỏi.
Trong suốt quá trình, chỉ có Triệu Tùng và bác sĩ phụ trách nói chuyện, Trương Thiên ngồi bên cạnh nghe.
“Thực hiện ca phẫu thuật này không khó, bệnh viện chúng tôi đã thực hiện nhiều ca phẫu thuật tương tự, có kinh nghiệm phong phú. Nếu sau này cậu hối hận và muốn giải phẫu phục hồi thì cũng không có vấn đề gì.”
DTV
Bác sĩ giải thích với Triệu Tùng.
“Cậu có chắc là muốn thực hiện ca phẫu thuật này không?”
Triệu Tùng gật đầu:
“Chắc chắn.”
“Vậy chúng ta hẹn thời gian trước đi, phẫu thuật sẽ nhanh thôi, cùng lắm chỉ mấy tiếng là xong rồi. Nhưng cậu cần phải ở lại bệnh viện hai ngày để theo dõi tình hình, tránh để lại biến chứng sau khi phẫu thuật.”
Bác sĩ lấy một quyển sách ra, chuẩn bị đăng ký.
Triệu Tùng suy nghĩ một lúc, sau đó quay sang nhìn vợ rồi nói với bác sĩ:
“Vậy ngày kia đi.”
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Trương Thiên tò mò hỏi:
“Tại sao anh không hẹn ngày mai luôn? Dù sao thì từ giờ tới lúc khai giảng vẫn còn hơn một tuần, mà ngoài việc làm quen với môi trường mới ra thì chúng ta cũng không có chuyện gì làm.”
Đôi mắt Triệu Tùng như biết cười:
“Anh muốn mua xe đạp cho em trước, để em có thể đạp xe quanh trường học.”
Trương Thiên sửng sốt, niềm vui lan tràn nơi khóe mắt và đuôi lông mày cô.
“Vậy mua cho anh một chiếc luôn đi, chúng ta cùng đi dạo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-506.html
.]
Cô dịu dàng nói, khoác tay Triệu Tùng, bước chậm rãi trên vỉa hè.
“Được, chúng ta cùng mua.”
Triệu Tùng tùy tiện tìm một lý do, làm xong phẫu thuật ở bệnh viện xong lại ở thêm hai ngày, chờ đến khi không có vấn đề gì mới về nơi cư trú.
Trong thời gian này, Trương Thiên mỗi ngày đều đến thăm anh, tiện thể mang cơm cho anh.
“Anh muốn xin ít tiền, để đi tham quan các nơi trong thành phố.”
Triệu Tùng giơ tay xin tiền Trương Thiên.
Sau khi kết hôn, Triệu Tùng giống như những người đàn ông thời hậu thế, giao toàn bộ tài sản cho Trương Thiên, mỗi tháng muốn mua gì cũng phải xin tiền từ Trương Thiên.
“Anh cần bao nhiêu.”
Trương Thiên cũng không quan tâm anh định làm gì, dù sao cũng sẽ không dùng bậy.
“Năm mươi đồng.”
Trương Thiên không mang nhiều tiền như vậy, cô xuay người vào nhà lấy hộp đựng tiền, trong đó có sổ tiết kiệm và tiền mặt.
Sau khi kết hôn, Triệu Tùng đưa sổ tiết kiệm cho cô, con số trên đó khiến Trương Thiên vô cùng kinh ngạc.
Mười vạn!
Hóa ra chợ đen kiếm được nhiều tiền đến thế cơ à? Trương Thiên kinh ngạc.
Tuy nhiên, thu nhập của cô cũng không rõ ràng, nên cô nhận mà không hỏi gì, chỉ khi Triệu Tùng xin tiền thì cô mới đưa.
“Anh giữ tiền cẩn thận, thủ đô đông người, lỡ mất thì không hay.”
Trương Thiên dặn dò, rồi để Triệu Tùng đi.
Thực ra, từ lâu Triệu Tùng đã đợi vợ hỏi về sổ tiết kiệm, nhưng Trương Thiên không hỏi, anh cũng không tiện nói trước, đành cứ để như vậy.
“Em yên tâm, anh chắc chắn sẽ không làm mất, lần này là đi tìm một người bạn cũ, em cũng biết, chính là thằng nhóc Phương Quảng.”
Triệu Tùng cất tiền vào túi.
Trương Thiên ngạc nhiên, “Phương Quảng?”
Cô cau mày nghĩ một lúc lâu, mới nhớ ra một bóng dáng nhỏ gầy.
“Phương Quảng mà được ba mẹ tìm về ấy ạ.”
Trương Thiên mở to mắt ngạc nhiên.
Trong ký ức, Phương Quảng là đứa trẻ nghịch ngợm nhất trong đại đội, những việc người khác không dám làm, cậu ta đều dám làm. Thậm chí có lần ngồi trong núi đến nửa đêm, cả đại đội đi tìm cậu ta, cuối cùng cậu ta tự mình kéo về một con lợn rừng.