Biết được tin này, Liêu Chi bèn mua một số sản phẩm của xưởng và nhờ Trương Thiên gửi cho mẹ cô ấy.
Góa phụ Liêu uống sữa bột do con gái nhờ người mang tới, trong lòng vô cùng vui mừng, nhưng lại sợ con gái không có đồng nào trên người, bà ấy bèn cố ý hỏi Trương Thiên về giá của sữa bột.
“Dì đừng lo lắng quá ạ, Liêu Chi là công nhân trong xưởng, mua những thứ này sẽ có chiết khấu, chỉ cần không vượt quá số lượng quy định, em ấy mua thứ gì đều sẽ được giảm giá 50%, hai túi sữa bột, cũng chỉ tiêu tốn 40 tệ thôi ạ.”
DTV
Trương Thiên lên tiếng giải thích.
Mặc dù có ưu đãi cho công nhân viên trong xưởng, nhưng họ rất hiếm khi sử dụng quyền lợi của mình, mọi người thích uống sữa tươi tiệt trùng hơn, nó uống ngon hơn sữa bột nhiều.
Góa phụ Liêu cũng yên tâm hơn chút, trước khi Trương Thiên rời đi, bà ấy còn đưa cho cô một xấp tiền mặt, nhờ Trương Thiên giao lại con gái mình.
Hiện tại góa phụ Liêu và anh trai chị dâu đang ở nhà họ Liêu, mặc dù căn nhà vẫn khá trống trải, nhưng so với việc góa phụ Liêu phải sống một mình thì như này thật sự đã an toàn hơn rất nhiều.
Sau khi đưa đồ xong, Trương Thiên bèn quay trở lại khách sạn.
Trưởng phòng mua hàng Ngưu Lam đã dựa theo những lời nhắc nhở của Trương Thiên, đi tới xưởng nhựa để đặt thêm một lô túi đóng gói mà họ đã mua lần trước.
Phía xưởng nhựa đã bắt đầu gia công, dự tính chiều mai sẽ làm xong đơn đặt hàng.
Đã mấy ngày không đến thành phố nhưng thành phố vẫn nhộn nhịp như vậy.
Trước cửa có một sạp báo, Trương Thiên mua vài tờ báo ngày hôm nay.
Cô nhìn qua một lượt, khi đọc đến phần dưới cùng, Trương Thiên đột nhiên phát hiện đây là quảng cáo về cũi trẻ em bằng nhựa được sản xuất bởi xưởng nhựa Song Điền!
Cô gập tờ báo lại, nhìn kỹ những gì được ghi ở bên trên, sau đó không nhịn được mà nhíu mày.
Đây là cách quảng cáo ở thời đại này sao?
Cô thấy cũng không giống như là quảng cáo lắm, trái lại giống một bản hướng dẫn sử dụng hơn.
“Xưởng nhựa ở thành phố Song Điền vừa mới nghiên cứu ra loại cũi trẻ em có thể bảo vệ trẻ em không bị rơi xuống giường, không chỉ bền và chắc, còn rất nhẹ và dễ tháo lắp. Một chiếc cũi như vậy chỉ có giá 10 tệ, liên hệ qua địa chỉ: Thành phố Song Điền…”
“Ừm…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-426.html
.]
Trương Thiên chống cằm, mày nhíu chặt lại.
Quảng cáo như vậy liệu có đơn đặt hàng không?
Vị trí quảng cáo cũng không hề nổi trội, ở tận tít dưới cùng…
Trương Thiên cảm thấy rất nghi ngờ.
Câu hỏi này, vào ngày hôm sau cô đã nhận được lời giải đáp.
“Cũi trẻ em của chúng tôi đã đăng báo mấy ngày rồi, nhưng lại không có ai gọi điện đặt hàng.”
Tưởng Hồi vô cùng thất vọng:
“Có phải là do vị trí quảng cáo mà chúng tôi chọn không hiệu quả không?”
Trương Thiên nhìn túi đóng gói đã được gia công xong, cũng không ngẩng đầu lên, chỉ nói:
“Mấy thông tin mà các anh viết chẳng giống quảng cáo chút nào cả, người đọc cũng chỉ biết cũi trẻ em của các anh có thể bảo vệ trẻ em không bị rơi xuống giường, được chế tạo bằng nhựa. Chỉ là sự hiểu biết của người tiêu dùng cũng chỉ đến mức đó mà thôi, họ tất nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng, mà như vậy sẽ không thể khơi dậy tâm lý muốn mua hàng của họ.”
Tưởng Hồi giật mình, sau đó lập tức lên tiếng giải thích:
“Chúng tôi cũng không định quảng cáo, chỉ là muốn quảng bá, giới thiệu sản phẩm một chút thôi.”
Mấy thứ như quảng cáo đã biến mất gần mười năm rồi, vừa rồi trong nháy mắt anh ấy cũng chưa kịp phản ứng lại.
Trương Thiên suy nghĩ, bây giờ vẫn chưa hoàn toàn mở cửa, liệu có nên quảng cáo không?
Cô ngẩng đầu lên, nhìn Tưởng Hồi đang đăm chiêu suy nghĩ, không nhanh không chậm đưa ra một lời đề xuất:
“Hay là các anh thử đăng một bài quảng cáo lên nhật báo của thành phố Song Điền xem.”
Tưởng Hồi nghi ngờ hỏi:
“Đăng quảng cáo lên tờ nhật báo ấy hả?”