Cô liếc nhìn Trương Hồng Binh đang trò chuyện vui vẻ bên cạnh, lớn tiếng hét lên:
“Trương Hồng Binh, mau đến giúp đỡ!”
Cũng không biết ở đâu ra mà nhiều chuyện như thế.
Trương Hồng Binh phản ứng lại, lập tức cùng một nhóm người đang đợi xe buýt bên cạnh giúp đỡ Trương Thiên, đỡ bà bầu tựa vào chiếc ghế đẩu bên cạnh.
Trương Thiên vừa thở phào nhẹ nhõm lại nghe thấy người bên cạnh giật mình hét lên.
“Trời ơi, nước ối của cô ấy vỡ rồi!”
Đôi mắt của Trương Thiên mở to, nhìn vào phần thân dưới của bà bầu, quả nhiên, lớp vải gần đùi chuyển sang màu tối.
Khóe miệng cô hơi giật giật, suy nghĩ rối bời.
Mọi người nói, phải đưa đi bệnh viện ngay, nhưng tìm xe ở đâu mới là vấn đề.
Người chọn đi xe buýt chắc chắn không đi xe đạp.
May mắn là những người xung quanh cũng thấy được cảnh tượng này, có một người đàn ông nhiệt tình đạp chiếc xe đạp ba bánh tự sửa tới.
“Mau đỡ cô ấy dậy, tôi biết đường tới bệnh viện Nhân dân!”
Trương Hồng Binh dẫn đầu, cứ thế bế người phụ nữ mang thai lên đặt vào thùng xe phía sau.
Mấy bác gái lúc trước trò chuyện với cậu nhìn thấy cảnh này liền nhanh chóng ngăn cản.
“Chúng ta phải đặt thứ gì đó lót dưới người cô ấy, nếu không nhỡ sinh trên xe thì làm thế nào?”
Những người bên cạnh nghe thấy, ngay lập tức có mấy người đàn ông cởi áo khoác của mình, đưa cho Trương Thiên để cô giúp lót dưới người của bà bầu.
Trương Thiên đứng cạnh xe, nhìn đồ vật được đưa cho mình, im lặng hai giây, cầm lấy mang đi dùng.
Tiếp theo, đám người xúm quanh chiếc xe đạp này đến bệnh viện, Trương Thiên kẹp trong đám người, nhìn Trương Hồng Binh phấn khích chạy theo, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Từ bến xe buýt đến bệnh viện Nhân dân tổng cộng chỉ mất chưa đầy mười phút.
Các nhân viên y tế của bệnh viện nhìn thấy một nhóm đông người đến như vậy, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì lớn, đợi đến khi hiểu được là đưa phụ nữ mang thai đi sinh mới thở phào nhẹ nhõm.
“Một bà bầu sắp chuyển dạ, mau đưa đến phòng sinh, ngoài ra thông báo cho bác sĩ khoa phụ sản và hộ sinh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-404.html
.]
Y tá sắp xếp thông báo đâu vào đấy, rất nhanh chóng bà bầu cũng được đưa đi.
“Mọi người ai là người nhà của sản phụ?”
Y tá hỏi.
Một nhóm người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đồng loạt lắc đầu.
“Chúng tôi đang đợi xe buýt thì cô ấy đột nhiên chuyển dạ, chúng tôi lo cô ấy xảy ra chuyện nên vội vàng đưa cô ấy đến.”
Một bác gái giải thích nói.
Y tá chợt hiểu ra, vui vẻ gật đầu:
“Tôi thay mặt sản phụ cảm ơn sự giúp đỡ nhiệt tình của mọi người, còn lâu sản phụ mới sinh, mọi người về trước đi.”
DTV
Đám đông dần dần giải tán, chỉ có Trương Thiên và Trương Hồng Binh ở lại nơi này.
Xe buýt thời này hai tiếng một chuyến, chuyến xe buýt vừa rồi họ đợi chính là chiếc xe buýt áp chót, đợi họ đi qua đó, không nói được mấy lời, chuyến xe buýt cuối cùng đã xuất phát.
Và bây giờ đã quá giờ của chuyến xe hai người chờ đợi.
Nếu đã như vậy, không bằng từ bỏ kế hoạch ban đầu, đợi ngày mai mới đến xưởng nhựa.
Hai người không có chuyện gấp cần làm, dứt khoát ở lại bệnh viện chờ bà bầu đó sinh con, y tá vừa báo cho người nhà sản phụ, đợi người nhà chạy tới thì họ mới về.
Trong đầu Trương Thiên suy nghĩ bay xa, Trương Hồng Binh bên cạnh hiếm khi im lặng.
Cô liếc nhìn Trương Hồng Binh, nhẹ giọng nói:
“Sao đột nhiên im lặng thế?”
Vừa rồi cô muốn kéo cũng kéo không được, giống như khỉ vừa mới ra khỏi núi vậy.
Trương Hồng Binh thở dài:
“Phụ nữ sinh con khủng khiếp như vậy sao?”
“Đương nhiên.”
Trong mắt Trương Thiên hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn biểu cảm nặng nề của em trai, quyết định tốt bụng giải thích một lần.
“Trong y học, về cảm giác đau đớn chia thành 12 cấp, cấp độ 1 giống như vết muỗi đốt, cấp độ 2 là vừa mới có cảm giác đau đớn, cấp độ 3 giống như bị d.a.o cắt, cấp độ 4 giống như bị tát vào mặt, cấp độ 5 như bị cửa kẹp, cấp độ 6 giống như viêm dạ dày, cấp độ 7 giống như bị đánh bằng gậy, cấp độ 8 là đau bụng kinh của phụ nữ, cấp 9 như đau lưng, chân, vai, cấp 10 giống như bị cắt đứt ngón tay, cấp 11 giống như viêm ruột thừa, cấp độ 12 chính là đau đẻ.