Cô leo lên trên xe tải ngồi ở ghế phụ, đặt ba lô ở phía sau, sau đó vươn tay về phía Thang Hoa.
“Đồng chí Thang Hoa thật là nữ anh hùng, đây vẫn là lần đầu tiên tôi thấy tài xế nữ ở trong huyện đấy, ghê gớm!”
Cô giơ ngón tay cái lên khen ngợi.
Đây cũng không phải là cô nói quá, tài xế nữ thật sự là ít, cô cũng chỉ mới nhìn thấy mấy người vào chuyến đi thành phố tìm xe lần trước, đội vận tải trong huyện Thuần một màu là tài xế nam.
Thang Hoa hơi có hơi ngại ngùng gãi gãi đầu: “Tôi đã cầm tay lái từ nhỏ.”
Thì ra là vậy, Trương Thiên bừng tỉnh, vậy thì khó trách.
Lúc này phía sau cũng có một cái đầu vươn tới, tóc xám trắng, gương mặt to kia quả thực giống Thang Hoa như đúc.
“Chào đồng chí Trương Thiên, ta là Thang An Quốc, Thang Hoa ba ba.” Ba Thang nhiệt tình vươn tay chào hỏi.
“Chào đồng chí Thang An Quốc!” Trương Thiên vội vàng đáp lễ.
Sau khi xác định Trương Thiên ngồi xong, Thang Hoa tiếp tục lái về phía trước.
Thang Hoa vừa nắm tay lái, vừa nói chuyện với Trương Thiên.
“Tôi còn phải cảm ơn đồng chí Trương Thiên đây, nếu không phải lần này cô muốn đi huyện Nhiêu thì đoán chừng tôi còn là không thể lên đường.”
Mấy ngày hôm trước nghe nói huyện Nhiêu bên cạnh đặt đơn đặt hàng bột dinh dưỡng, Trương Thiên lập tức đi tìm, muốn cùng đến huyện bên cạnh nhìn xem tình huống.
Đội vận chuyển phần lớn là nam, đặc biệt là loại vận chuyển xem như đường dài này, trong tình huống bình thường thì đều là hai nam thay nhau lái.
Nhưng Trương Thiên là nữ, nếu muốn đi cùng thì nhiều ít gì cũng sẽ không tiện.
Cũng vì như vậy cho nên lần này đội vận chuyển nghĩ tới nghĩ lui, và đã giao cho hai cha con họ Thang, tốt xấu gì cũng có một cô gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-388.html
.]
Hiện tại là buổi sáng sáu giờ đồng hồ, dựa theo kinh nghiệm của ba Thang, có lẽ hai giờ chiều có thể tới huyện Nhiêu, tổng cộng cần tám giờ.
Trên đường rất nhàm chán, Trương Thiên không thể mang radio theo, đọc sách cũng không xem được, chỉ có thể nói chuyện phiếm với hai cha con, cũng vì như vậy mà vài người rất nhanh đã quen thuộc.
Hai người Thang Hoa và Trương Thiên càng là lấy tốc độ cực nhanh trở thành chị em tốt.
“Cô không biết cô ở trong thành của chúng ta nổi tiếng biết bao nhiêu!” Thang Hoa đầy mặt hưng phấn: “Cô bằng thực lực của bản thân tổ chức một nhà xưởng, thậm chí còn trẻ tuổi như thế, đại viện của chúng tôi có nhiều cô gái đều lấy cô làm tấm gương!”
Đầu óc của Trương Thiên lập tức rơi vào một mảnh hỗn loạn: “Tôi? Tấm gương?”
DTV
Cô cười xấu hổ, nói: “Có phải nói quá rồi không?”
Nổi tiếng thì cô biết, dù sao thì cô làm rất nhiều thao tác bất ngờ, lần trước còn đưa hai tai họa lên pháp trường.
Nhưng làm tấm gương? Điều này rất thần kỳ.
Cô không rõ mình có phương diện nào sẽ được người ta coi như tấm gương học tập.
Thang Hoa lập tức lộ ra vẻ không tán đồng.
“Cô không cần quá khiêm tốn!”
“Cô làm nhiều chuyện như thế, xưởng sữa là do một mình cô xử lý, còn thúc đẩy thành lập xưởng chế biến sữa và xưởng thực phẩm, hợp tác với chính phủ thành lập nhiều trạm vận chuyển sữa như vậy, đại viện của chúng tôi có mấy đồng chí gia đình khó khăn đang làm việc ở trạm sữa, tiền lương của một người là có thể nuôi sống cả gia đình.”
“Huyện thành có nhiều nhà xưởng như vậy, người có thể làm xưởng trưởng trên cơ bản đều là đàn ông, cô chính là xưởng trưởng nữ duy nhất!”
“Chúng tôi đều nói sau này phải giống như cô, có thể dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, mở một xưởng lớn, nuôi sống vô số người, trở thành xí nghiệp cây trụ của huyện thành!”
Cô càng nói càng hăng hái, Trương Thiên nghe được đầy mặt đỏ bừng, quả thực có thể moi ra một cung điện.
Thang Hoa còn lấy lần vận chuyển hàng hóa này nêu ví dụ.
“Chỉ cần nói về lần này vận chuyển bột dinh dưỡng này của chúng ta, nghe nói một xe hàng này giá trị hai vạn!”